Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2341

Chương 2341 Chương 2341

Về phần tôi, nếu thi triển Hỏa Thiên Ma Công thì cũng có thể đạt tới tu vi ở cảnh giới Đạo Tôn sơ cấp, gần với Đạo Tôn trung kỳ.

Về phần Cơ tiền bối, tu vi chỉ mới bước một bước sang cảnh giới Đạo Tôn.

Nói cách khác chính là đang ở giữa cảnh giới Đạo Tông và Đạo Tôn, chưa hoàn toàn đột phá lên Đạo Tôn.

Vì vậy, tổng thực lực của ba người chúng tôi không thể sánh được so với đối phương.

Nhưng bây giờ cũng không còn cách nào khác nữa.

Cho dù như thế, cũng chỉ có thể liều mạng với đối phương.

Chỉ khi đánh bại đối phương thì mới có thể tiếp tục trốn thoát.

Trong chớp mắt, chúng tôi lại lần nữa lao vào đánh nhau.

Trận chiến giữa năm đạo sĩ ở cảnh giới Đạo Tôn, nhắm mắt cũng có thể tượng tượng được.

Những tên yêu đạo xung quanh căn bản không thể đến gần, hậu quả chính là có một số tên yêu đạo đã bị thương.

Con thuyền lớn này trong nháy mắt đã bị đánh đến tan tành, cột buồm bị gãy, mép thuyền cũng bị nứt.

Cũng không còn cách nào khác, đây chỉ là một chiếc thuyền gỗ, chiều rộng có mấy mét.

Những mảnh gỗ này sao có thể chịu được một đòn đánh của cảnh giới Đạo Tôn chứ?

Hơn nữa, đây chính là kết quả của cuộc chiến mà chúng tôi muốn thu được.

Nếu không, con thuyền này có thể thực sự bị nổ tung.

Không những thế, nghiêm trọng hơn là chúng tôi sẽ bị đàn áp.

Nếu cứ như vậy, chúng tôi chắc chắn sẽ chỉ thua chứ không thắng.

Ngay khi nghĩ đến điều này, Cơ tiền bối đã vì tu vi không đủ mà bị một tên yêu đạo đánh trọng thương.

Ông ấy bị hất văng khỏi thuyền và rơi xuống biển.

Một số con hải yêu thấy vậy liền lần lượt lặn xuống nước, chuẩn bị đánh lén Cơ tiền bối.

“Cơ tiền bối …”

“Hải yêu muốn làm tổn thương Cơ đạo trưởng …”

“…”

Một số đồng đạo nhìn thấy cảnh này đều lần lượt nhảy xuống nước để bảo vệ Cơ tiền bối.

Sức chiến đấu như Cơ tiền bối không thể bị tổn hại.

Vạn nhất nếu ông ấy chết, đó sẽ là một mất mát lớn đối với chúng tôi.

Trận chiến vẫn khốc liệt như cũ, cuộc giao tranh vẫn còn tiếp tục.

Linh thạch ngũ hành không ngừng được kích thích.

Nhưng lần này, tôi không hề kéo chân sau của Mộ Dung Ngôn.

Lần này, tôi cũng không trốn sau lưng Mộ Dung Ngôn nữa.

Lần này, cuối cùng tôi cũng đã có đủ thực lực để chiến đấu bên cạnh cô ấy.

Mặc dù trạng thái này của tôi sẽ không kéo dài được lâu.

Bây giờ ba tên cao thủ yêu đạo đã bao vây hai chúng tôi, áp chế chúng tôi vô cùng chặt chẽ.

Tuy nhiên, tôi phát hiện ra những kẻ này dường như luôn thu tay lại, cũng không giết chúng tôi.

Rõ ràng là hành động này có liên quan đến mệnh lệnh mà chúng nhận được.

Bởi vì chúng cần phải sử dụng tôi để làm vật hiến tế.

Nên tôi không thể chết được, chúng buộc phải bắt sống tôi.

Có lẽ, đây là một cơ hội?

Có thể lợi dụng việc này được không?

Nghĩ vậy, tôi quyết định thử một chút.

Bây giờ cũng chỉ có thể đánh cược, nếu không thì thực sự không còn cơ hội nữa.

Một khi đến thời gian phản phệ của Hỏa Thiên Công, một mình Mộ Dung Ngôn sẽ không thể chống đỡ được.

Khi đó, không chỉ chúng tôi sẽ bị bắt trở về, mà những người còn lại cũng sẽ bị táng thân dưới đáy biển.

Nghĩ như vậy, tôi lao thẳng về phía trước.

Liều mạng trao đổi vài đòn với tên cầm đầu nhóm yêu đạo.

Hơn nữa, rất nhiều lần tôi đều dùng chiêu lấy mạng đổi mạng.

Rõ ràng là tên yêu đạo này không hề muốn chết như tôi.

Gã do dự, ra đòn rõ ràng chậm hơn.

Thứ nhất, gã không thể giết tôi, cũng không dám giết tôi.

Sự uy nghiêm và mệnh lệnh của Viêm Tiêu không phải là thứ mà gã có thể cãi lại.

Thứ hai, gã không muốn liều mạng với tôi, gã vẫn đang chờ Mắt Quỷ xuất thế và trở nên trường sinh bất lão, gã không muốn liều mạng với tôi ở đây.

Vì hai lý do trên.

Vậy nên, người chiến thắng trong canh bạc này cũng đã được định ra.

*****

Có câu nói rất hay, kẻ mềm sợ kẻ cứng, kẻ cứng sợ kẻ ngang, kẻ ngang thì sợ kẻ không muốn sống.

Tôi mà thực sự tàn nhẫn lên thì ngay cả mạng của mình cũng dám đem ra đánh cược, như thế là tôi đã chiếm được quyền chủ động rồi.

Đương nhiên, sở dĩ tôi dám liều mạng cũng không phải là không có lý do.

Bởi vì đối phương không muốn tôi chết, cũng không có ý định giết chết tôi.

Đây là mệnh lệnh của Viêm Tiêu, tên yêu đạo trước mặt này không dám làm trái lệnh.

Dưới tiền đề này, tôi mới quyết định mạo hiểm mạng sống của mình.

Hơn nữa, tôi đã đặt cược đúng.

Điều này đã khiến người vốn đang ở thế bất lợi như tôi, hiện tại lại chiếm thế có lợi ở khắp mọi nơi.

Tiết tấu tấn công của đối phương đột nhiên trở nên hoảng loạn.

Điều này mang lại cho tôi cơ hội chiến thắng rất lớn.

Hơn nữa, quanh năm suốt tháng chiến đấu đã khiến ý thức chiến đấu của tôi trở nên rất nhanh nhạy.

Sau khi đánh với tên yêu đạo hơn ba mươi chiêu, cuối cùng tôi cũng nắm được cơ hội, nhắm chuẩn sơ hở và giơ tay ra đòn.

Sắc mặt yêu đạo đầy sợ hãi, vội vàng né tránh.

Nhưng tất cả đã quá muộn rồi.

Khoảng cách này đủ để có thể giết chết gã.

Một quyền tung ra, đánh thẳng vào ngực đối phương.

Chỉ nghe một tiếng "Ầm" vang lên, một cỗ lực lượng mạnh mẽ trực tiếp đánh nát cương khí bảo vệ cơ thể của gã.

Gã chỉ cảm thấy đau nhói ở ngực.

“Phụt”, phun ra một ngụm máu tươi, cả người lập tức bị đánh bay ra ngoài.

Một vài tiếng “loảng xoảng" vang lên, sau đó đập vào phía trên boong thuyền, khiến toàn bộ boong thuyền đều bị rạn nứt.

Gã kinh hãi, rõ ràng tu vi của gã cao hơn tôi, nhưng tại sao lại bị tôi áp chế?

Hơn nữa bây giờ còn bị tôi đánh cho trọng thương?

Gã muốn đứng dậy và đấu với tôi một lần nữa.

Tuy nhiên, gã đã không còn cơ hội như vậy.

Chỉ thấy tôi nhảy lên không trung, đạp một chân xuống.

Bình Luận (0)
Comment