Lại một tiếng “Rầm” vang lên, cú đạp của tôi trực tiếp đạp nát ngực đối phương.
Xung quanh boong thuyền ngay lập tức bị vỡ nát.
Toàn bộ cơ thể gã trực tiếp rơi từ boong thuyền xuống.
Tôi liếc nhìn yêu đạo kia một cái, chỉ thấy khuôn mặt gã đầy vẻ oán giận cùng không cam lòng.
“Tôi, tôi làm sao, làm sao có thể thua…”
Lời còn chưa dứt, gã đã nằm trên khoang thuyền, chết không kịp ngáp...
Tên cầm đầu nhóm yêu đạo đã chết, chỉ còn lại hai tên yêu đạo đang đánh với Mộ Dung Ngôn.
Tu vi của hai tên yêu đạo này đều đang ở cảnh giới Đạo Tôn sơ cấp.
Nếu là một chọi một thì chúng không phải là đối thủ của Mộ Dung Ngôn và tôi.
Vừa rồi chúng tôi bị tên cầm đầu yêu đạo kia kiềm chế, nên chúng mới có thể áp chế được chúng tôi.
Bây giờ tên cầm đầu nhóm yêu đạo đã bị tôi giết chết, điều này ảnh hưởng rất lớn đến sĩ khí của bọn chúng, còn là hai chọi hai, số lượng cũng không chiếm ưu thế, bọn chúng sao có thể là đối thủ của chúng tôi?
Rõ ràng là không phải.
Trong chớp mắt, tôi đã giết đến.
Mộ Dung Ngôn thấy tôi đã giết tên cầm đầu nhóm yêu đạo xong lại đến tập hợp cùng cô ấy.
Cô ấy khẽ mỉm cười và gật đầu với tôi, cho dù là Mộ Dung Ngôn cũng sẽ không ngờ tới.
Chỉ trong vài năm, tôi đã trưởng thành đến mức có thể chiến đấu bên cạnh cô ấy.
Lúc này, tôi không nói gì.
Chỉ tập trung vào chiến đấu, việc vận chuyển Hỏa Thiên Công thực sự hơi quá sức đối với tôi.
Ngoài ra, nồng độ đã đạt đến mức đáng sợ là 38%, điều này đã ảnh hưởng đến ý chí của tôi.
Do đó, trận chiến này cần phải kết thúc một cách nhanh chóng.
Nếu không, Hỏa Thiên Công này có khả năng sẽ không khống chế được mà tự động vận chuyển, hơn nữa nó cũng sẽ khống chế ngược lại tôi.
Tôi vận chuyển công pháp, toàn lực tấn công.
Hai tên yêu đạo liên tục lui về phía sau, lúc này bọn chúng đã lui đến đuôi thuyền.
Toàn bộ con thuyền đã bị đánh tan thành từng mảnh nhỏ.
Lúc này Mộ Dung Ngôn bỗng nhiên vận khí.
Khí âm hàn bộc phát, mạnh mẽ đánh ra.
Vừa vung tay lên đã có âm khí thổi quét qua, từ trên trời áp xuống.
"Bùm".
Một tên yêu đạo trong số đó bị đánh xuyên qua ngực ngay tại chỗ, cả người rơi xuống biển mà chết.
Mà tên yêu đạo còn lại, càng thêm khó có thể chống đỡ.
Mộ Dung Ngôn và tôi đồng thời tấn công, bao vây từ cả hai phía.
Gã cùng lắm chỉ chống đỡ được vài chiêu thì đã bị hai chúng tôi giết chết.
Cứ như vậy, ba tên yêu đạo ở cảnh giới Đạo Tôn mạnh mẽ.
Cứ thế mà chết đột ngột tại chỗ, máu nhuộm đỏ cả một vùng biển.
Sau cái chết của ba tên cường giả cảnh giới Đạo Tôn, những yêu đạo còn sót lại cũng không còn nguy hiểm lắm.
Mộ Dung Ngôn và tôi bắt đầu nhanh chóng dọn sạch chiến trường, thực lực của đám yêu đạo đó hoàn toàn không thể chống lại được sự liên thủ của hai người chúng tôi.
Trong một khoảng thời gian ngắn, hơn một nửa đã bỏ mạng hoặc bị thương.
Nhiều tên trong số chúng đã nhảy thẳng xuống biển và nhanh chóng trốn thoát khỏi đây với sự giúp đỡ của đám hải yêu.
Ba vị cường giả cảnh giới Đạo Tôn cầm đầu đều đã chết, bọn chúng ở lại đây thì sao còn mạng để sống chứ?
Bởi vậy, nên chưa đầy hai phút sau, xung quanh đã yên tĩnh trở lại.
Chỉ là nước biển đã bị nhuộm đỏ, xác chết trôi nổi khắp nơi.
Những đồng đạo còn sống sót như chúng tôi bắt đầu kéo những người trước đó bị rơi xuống biển lên thuyền.
Sau khi kiểm tra cẩn thận, chúng tôi phát hiện ra rằng trong trận chiến này, số người tử thương bên phía chúng tôi cũng vô cùng nghiêm trọng.
Lúc đầu có hơn bốn mươi người, nhưng bây giờ chỉ còn không quá mười hai người.
Những đồng đạo bị thương trước đó cơ bản đều đã chết.
Trong nước biển, bọn họ cơ bản không thể chống lại sự tấn công của hải yêu.
Thậm chí trên mặt biển còn có yêu đạo bao vây đàn áp.
Ngay cả khi chúng tôi đã nhanh chóng giải quyết xong trận chiến này, chúng tôi vẫn không thể cứu được nhiều người hơn.
Trong số những người chết có tán tu Lỗ Quang mà tôi quen biết, cũng bị hải yêu giết chết.
Một cây đinh ba đã đâm thủng ngực anh ta.
Tất cả mọi người đứng trên boong thuyền vỡ, nhìn một đống xác chết.
Trong lòng mọi người đều tràn ngập bi thương, rất nhiều người trầm mặc hồi lâu.
Tuy nhiên, không ai có thể thay đổi được kết quả.
Đám người sống sót chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục chạy trốn.
Đám yêu đạo Mắt Quỷ đó có thể đuổi kịp chúng tôi một lần, thì sẽ có thể đuổi kịp chúng tôi lần thứ hai.
Chúng tôi không thể ở lại, chúng tôi phải tiếp tục lên đường.
Nhưng mà, xác chết của đồng đạo nhiều như vậy, chúng tôi không thể mang theo họ đi cùng được.
Cuối cùng, chúng tôi phát hiện con thuyền to lớn này của đám Mắt Quỷ đã bị đập phá thành từng mảnh.
Các vết nứt và lỗ thủng xuất hiện ở khắp nơi.
Đáy thuyền đã bị thấm nước, không thể sửa chữa được.
Căn bản là không thể đi xa trong vùng biển rộng mênh mông này được.
Vì vậy, chúng tôi quyết định để xác của những người đồng đạo này.
Ở lại trên thuyền, lấy lửa đốt để hoàn thành nghi thức thủy táng.
Chúng tôi thu thập một số đồ vật và nước uống, sau đó lên chiếc thuyền đệm khí cuối cùng, tiếp tục quay trở lại Trung Nguyên.
Tôi đốt lửa, nhìn ngọn lửa cháy rực rỡ.
Lòng tôi trong một lúc lâu không thể bình tĩnh được, năm mươi mốt người.
Hiện tại lại chỉ còn mười người, tính luôn cả tôi và Mộ Dung Viêm, cũng chỉ có mười hai người.
Chúng tôi đã phải trả một cái giá rất đắt để có được cơ hội cho một cuộc sống mới.
Bởi vì liên tục sử dụng Hỏa Thiên công, nên cơ thể của tôi cũng trở nên có chút suy yếu.
Tôi tựa người vào mạn thuyền, mơ mơ màng màng mà ngủ thiếp đi.
Khi mở mắt ra lần nữa thì trời đã tối.
Nhưng trong biển sương mù, cơ bản nhìn không thấy một ngôi sao nào, chỉ có một vầng trăng mờ ảo.