“Đinh đạo hữu, làm như vậy chẳng phải là tự tìm chết sao?”
“Đúng vậy, xoáy nước kia rộng hơn trăm mét.
Chiếc thuyền nhỏ của chúng ta nhất định sẽ bị hút vào đó rồi vỡ tan thành từng mảnh trong nháy mắt…”
“…”
Những người này lo lắng cũng không phải không có lý, tốc độ của cái xoáy nước lớn này đã đạt tới cực hạn.
Đừng nói đến chiếc thuyền của chúng tôi, cho dù ngay cả sắt thép cũng có thể bị biến dạng bởi lực xoáy mạnh.
Nhưng tôi lại tỏ vẻ ngưng trọng và tiếp tục nói:
“Bây giờ đã không còn khả năng trốn thoát theo hướng ngược lại, nhưng chúng ta vẫn có thể thông qua hướng đi.
Sử dụng lực ly tâm của xoáy nước để bị đẩy ra ngoài.
Tăng tốc độ và quán tính của chiếc thuyền lên mức cao nhất, sau đó chạy thoát khỏi xoáy nước..."
Khi tôi nói ra những lời này, vẻ mặt Mộ Dung Ngôn hơi hoang mang.
Cô ấy là một quỷ hồn hơn ba trăm tuổi, chưa từng trải qua chín năm giáo dục bắt buộc, đương nhiên cũng không hiểu lực ly tâm hay đẩy ra ngoài gì gì đó.
Đương nhiên, ngoại trừ Mộ Dung Viêm thì cũng có vài vị đồng đạo không hiểu.
Vừa nhìn là biết anh ta không chú tâm vào việc học mà chỉ tập trung vào việc bắt quỷ.
Tuy nhiên, đám người trẻ tuổi như Tửu Thành Phong và Thư Hiểu Khiết đã học đại học, trong nháy mắt đều hiểu được.
“Biện pháp này đúng là rất đáng để thử.” Thư Hiểu Khiết lên tiếng.
“Anh Đinh, anh đúng là thiên tài.” Tửu Thành Phong cũng nói.
Nhưng vẻ mặt của vị đồng đạo đang điều khiển động cơ lại hoàn toàn ngây ngốc.
“Cái gì, lực ly tâm cái gì cơ? Đạn, bắn ra?
Cái này, biện pháp này có hiệu quả không?"
"Đại Long, cậu cứ làm theo những gì Đinh đạo hữu nói đi. Bây giờ đó là cách duy nhất rồi." Tửu Thành Phong tiếp tục nói.
Đại Long thấy Tửu Thành Phong và những đồng đạo khác đã hiểu được và tụ tập lại với nhau, anh ta cũng không do dự nữa.
Dù sống hay chết, mọi người đều sẽ ở bên nhau.
Đại Long vội vàng quay đầu thuyền lại, sau đó nổ máy hết công suất rồi bắt đầu lao về phía xoáy nước.
Nhưng vào lúc này, chúng tôi chợt phát hiện có vài con hải yêu đang vùng vẫy dưới nước ở bên cạnh chúng tôi.
Chúng liều mạng mà bơi, nhưng bởi vì lực hút quá mạnh nên đã lập tức bị cuốn vào xoáy nước.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả chúng tôi đều có chút giật mình.
Xung quanh đây thế mà vẫn còn có hải yêu.
Nói cách khác, lúc trước có phải chúng tôi vẫn luôn bị theo dõi hay không?
Chỉ nghĩ đến điều đó thôi cũng khiến tôi cảm thấy sợ hãi.
Nhưng bây giờ, mọi người không còn quan tâm đến điều đó nữa.
Trước tiên cứ thoát khỏi xoáy nước này đã rồi nói.
Chiếc thuyền nhanh chóng lao về phía xoáy nước, do lực hút của xoáy nước nên tốc độ của chiếc thuyền càng lúc càng nhanh.
Nhưng chúng tôi có thể thay đổi hướng thuyền thông qua động cơ, liên tục điều chỉnh vị trí.
Mặc dù chiếc thuyền của chúng tôi có vài lần suýt nữa thì bị nuốt chửng và bị hút vào xoáy nước, nhưng may là mọi việc vẫn ổn.
Hơn nữa khi càng đến gần xoáy nước hơn, chúng tôi có thể nhìn thấy rõ trung tâm của xoáy nước.
Nước biển bị hút vào vô tận, không biết sẽ chảy đi đâu.
Ở đó ngoại trừ tiếng nước “vù vù” ra thì còn có những tia sáng lóe lên.
Hơn nữa, thỉnh thoảng sấm sét lại đánh vào trung tâm xoáy nước.
Không chỉ vậy, chúng tôi còn có thể cảm nhận rõ ràng linh khí vô cùng nồng đậm từ trung tâm của xoáy nước.
Nơi đó chắc chắn có một kho báu.
Cũng có vẻ như nơi đó có một con yêu tiên đang tu luyện sức mạnh của sấm sét.
Tuy nhiên, chúng tôi lại không có khả năng đi khám phá.
Bởi vì bí ẩn của biển lớn còn bí ẩn hơn nhiều so với đất liền.
Ở chỗ này vẫn còn rất nhiều loại quái vật sinh sống.
Cũng tồn tại rất nhiều những con quái vật to lớn và hải yêu thực sự, nhưng miễn là chúng không làm hại chúng tôi thì chúng tôi cũng sẽ không có hứng thú với chúng.
Dọc theo rìa xoáy nước khổng lồ, tốc độ thuyền của chúng tôi đã đạt đến đỉnh điểm.
Lúc này chỉ nghe thấy tôi hét lên: “Ngay bây giờ, chỉnh lại đầu thuyền, dùng toàn lực lao ra khỏi xoáy nước…”
*****
Theo tiếng hét của tôi, Đại Long bắt đầu tăng công suất của động cơ, những người khác cũng cầm mái chèo và chuyển hướng thân thuyền.
Bây giờ, tốc độ thuyền của chúng tôi rất nhanh.
Chỉ cần có thể ổn định được thân thuyền thì chúng tôi sẽ có thể thoát ra khỏi xoáy nước thông qua lực ly tâm do dòng xoáy tạo ra.
Tuy nhiên, xung quanh liên tục có sấm sét, sóng thần, gió mạnh và mưa lớn.
Việc ổn định chiếc thuyền trở nên vô cùng khó khăn.
Nhưng nếu muốn sống sót thì đây chính là cơ hội duy nhất.
“Mọi người cố lên, cố lên…”
“Chúng ta có thể làm được, chúng ta nhất định có thể thoát ra khỏi xoáy nước này…”
“…”
Mọi người lần lượt hét lớn, chiếc thuyền dưới sự điều khiển của chúng tôi cũng bắt đầu tăng tốc.
Cuối cùng, dựa vào những nỗ lực của mình, chúng tôi đã dần dần rời xa tâm bão.
Hơn nữa, mọi thứ đang phát triển theo chiều hướng tốt.
“Ha ha ha, chúng ta, chúng ta, chúng ta sắp thành công rồi.”
“Đúng vậy, chúng ta đang thoát khỏi lực hút của xoáy nước!”
“Anh Đinh, anh đúng là thiên tài.”
“Đinh đạo hữu, biện pháp của cậu thế mà lại có thể thực sự giúp chúng ta sống sót…”
“…”
Các vị đồng đạo còn sống lần lượt cười to, mỗi người đều trở nên rất kích động.
Còn tôi, nhìn bản thân đang dần dần rời xa khỏi xoáy nước, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Với tốc độ hiện tại, chúng tôi nhất định có thể thoát khỏi lực hút của xoáy nước lớn đó.
Sau đó chúng tôi chỉ cần đi vòng qua xoáy nước và ổn định chiếc thuyền giữa cơn sóng thần là sẽ có khả năng trốn thoát.
Nghĩ đến đây, trong lòng tôi chợt lóe lên một tia hy vọng.
Tuy nhiên, điều mà tôi không bao giờ mong đợi đã xảy ra vào lúc này.
Ở vùng biển cách chúng tôi chưa đầy mười mét, một cơn sóng lớn bất ngờ nổi lên.