Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2345

Chương 2345 Chương 2345

Một con hải yêu bị cơn sóng lớn cuốn đi.

Tiếng nước không ngừng “xôn xao”, sóng biển dữ dội làm rung chuyển chiếc thuyền của chúng tôi.

“Cẩn thận." Thư Hiểu Khiết hét lên.

“Đó là cái gì……"

“Trời ạ, nó có phải là quái vật biển không?”

“Đúng là một con quái vật biển khổng lồ.”

“Bạch tuộc tám xúc tu?”

“…”

Nhiều vị đồng đạo bị một màn trước mắt làm cho vô cùng hoảng sợ.

Con quái vật biển nổi lên từ mặt nước rất lớn, cái đầu của nó có thể rộng đến bảy hoặc tám mét, các xúc tu của con bạch tuộc khổng lồ nếu giơ lên trời có khi cao tới hai mươi mét.

Chúng tôi đang ở bên cạnh con quái vật biển.

Bất cứ lúc nào cũng có khả năng sẽ bị xúc tu của bạch tuộc khổng lồ tấn công, mà con quái vật biển đó cũng đang vùng vẫy một cách tuyệt vọng.

Rõ ràng là cũng đã bị hút vào xoáy nước, lúc này rất khó thoát ra.

“Mau tránh xa nó ra, nhanh lên…”

Tôi hét lên một tiếng, nhưng đúng lúc này, một trong những cái xúc tu của con bạch tuộc khổng lồ đột nhiên đập xuống bên cạnh thuyền của chúng tôi.

Nước biển “bùm bùm" bắn văng khắp nơi, chiếc thuyền của chúng tôi nháy mắt bị nghiêng qua một bên.

Mọi người lần lượt chao đảo, suýt chút nữa đã rơi xuống biển.

"Đại Long, cậu đang làm gì vậy? Sao không tăng tốc rời khỏi đây?”

Tửu Thành Phong hét lên giữa gió mạnh mưa lớn.

Nhưng vẻ mặt của Đại Long trông cũng rất bất lực.

“Sóng gió lớn quá, rất khó để kiểm soát được hướng đi.”

“Không ổn rồi, xúc tu của con quái vật biển kia lại tới.” Một vị đồng đạo khác lên tiếng.

Ngẩng đầu nhìn lên, xúc tu khổng lồ lại lần nữa đánh xuống.

Mịa nó, mọi chuyện sao vẫn chưa kết thúc nữa?

Tôi vận chuyển đạo khí, giơ tay lên chính là một chưởng.

Trong khoảnh khắc đó, một đạo kiếm khí dâng trào, chĩa thẳng vào những xúc tu khổng lồ kia.

“Ầm”, một tiếng nổ lớn vang lên, những cái xúc tu của con quái vật biển khổng lồ đó đã bị đứt gãy.

Cách đó không xa, truyền đến tiếng gầm của con quái vật biển.

Con quái vật biển kia cũng đột nhiên quay đầu lại nhìn chúng tôi.

Một đôi mắt đen, rất to.

Cơ thể nó vặn vẹo, giơ lên một vài xúc tu, tất cả đều đánh về phía chúng tôi.

“Con quái vật biển này đang nhắm tới chúng ta!”

“Chỉnh hết tốc lực đi, nếu không cho dù không bị hút vào xoáy nước thì chúng ta cũng sẽ bị quái vật biển đánh chết giữa biển.”

“…”

Bây giờ chúng tôi mới thực sự cảm nhận được cái gì là sóng trước chưa xong sóng sau đã ập tới

Nhìn mấy cái xúc tu của con bạch tuộc đang đánh đến, chúng tôi cũng không dám khinh thường.

Mọi người đều vận chuyển đạo khí và lần lượt bắn kiếm khí về phía các xúc tu trên bầu trời.

“Bang bang bang”, âm thanh không ngừng vang lên.

Mộ Dung Ngôn và tôi có đạo khí mạnh nhất, trực tiếp cắt đứt một số xúc tu, hóa nguy thành an.

Những xúc tu khổng lồ rơi xuống khu vực biển xung quanh, gây ra những cơn sóng lớn.

Dòng máu màu xanh đậm kia có mùi vô cùng tanh hôi.

Con quái vật biển cũng không ngừng phát ra tiếng gào thét.

Mặc dù nó rất to lớn, nhưng quái vật biển suy cho cùng vẫn chỉ là quái vật biển, trừ bỏ kích thước lớn ra thì chẳng làm nên trò trống gì cả.

Nếu không thì đúng là sẽ rất khó giải quyết.

Lúc này, chúng tôi đã trốn thoát đến rìa của xoáy nước.

Con quái vật biển đã bị thương nặng, hơn nữa cũng đã bị xoáy nước hút vào.

Bây giờ thân nó còn không thể tự bảo vệ, dĩ nhiên sẽ không còn tạo thành mối đe dọa cho chúng tôi nữa.

Chỉ cần tiến về phía trước một chút là sẽ có thể thoát khỏi xoáy nước này và tự do.

Nhìn con quái vật biển ở phía xa đang vùng vẫy và tru lên một cách đau đớn.

Tôi nói với mọi người: "Mọi người, bây giờ chắc là đã an toàn rồi. Chúng ta đã thành công rồi."

Tôi tùy ý để nước mưa đập vào mặt, mỉm cười và nói to.

Mọi người nhìn tôi, trong lòng bùng cháy lên một ngọn lửa hy vọng.

Nhưng con bà nó vào lúc này, bên cạnh tôi đột nhiên xuất hiện một chiếc xúc tu trồi lên từ trong nước biển.

Cái xúc tu kia xuất hiện cực kỳ nhanh, hơn nữa xung quanh không ngừng vang lên tiếng từng đợt tiếng sóng đánh và các loại tạp âm khác.

Cơ bản sẽ không ai có thể nhận ra rằng một cái xúc tu khác sẽ đột nhiên xuất hiện dưới thuyền của chúng tôi.

Ngay khi cái xúc tu kia vừa xuất hiện, nó lập tức “tạch” một cái mà quấn lấy tôi.

Cơ thể tôi run lên, cũng không chờ tôi phản ứng lại.

Cái xúc tu kia đột nhiên rút lại, một cỗ lực lượng khổng lồ ập đến.

“Bùm” một tiếng, cả người tôi bị kéo xuống biển.

“Đinh Phàm…”

“Anh Đinh…”

“Đinh đạo hữu…”

“Tiểu Đinh…”

Mười người còn lại đều hét lên, vô cùng ngạc nhiên.

Không thể ngờ xúc tu của con quái vật biển kia lại dài đến thế.

Nơi này cách vị trí mà nó vùng vẫy cũng gần trăm mét.

Nó vậy mà có thể kéo dài xúc tu của mình như vậy?

Hơn nữa, dưới tình huống không hề báo trước đã quấn lấy tôi đang đứng trên đầu thuyền rồi cuốn xuống biển.

Sắc mặt Mộ Dung Ngôn thay đổi rõ rệt, khi nhìn thấy tôi đột nhiên bị kéo xuống biển, cô ấy cũng bị dọa sợ đến tái mặt.

Chỉ là sau khi hét lên một tiếng, cô ấy không hề do dự chút nào.

Lao lên rồi thả người nhảy thẳng xuống biển rộng mênh mông, trong nháy mắt đã biến mất.

“Không cần…”

Cơ tiền bối muốn ngăn cản, nhưng đã quá muộn.

“Cô Mộ Dung.”

“Mộ Dung…”

“…”

Nhiều vị đồng đạo lại hét lên.

Tuy nhiên, giữa vùng biển rộng lớn, không ngừng xuất hiện sóng thần, mưa lớn tầm tã.

Ngay cả yêu quái biển ở nơi xa kia cũng đã biến mất trong biển, làm sao họ có thể nhìn thấy được bóng dáng của chúng tôi?

"Chết tiệt…"

Tửu Thành Phong vỗ vào mạn thuyền, vẻ mặt rất tức giận.

Không ai có thể ngờ được, chỉ còn một chút nữa thôi, thế mà tôi lại bị quái vật biển cuốn xuống biển.

Đồng thời cũng vô cùng ngưỡng mộ Mộ Dung Ngôn nửa người nửa thi bên cạnh tôi.

Bình Luận (0)
Comment