Từ đó có thể thấy được sự cường hãn và tàn nhẫn của Mộ Dung Ngôn dành cho kẻ thù của mình.
Cùng lúc đó, ngay khi Mộ Dung Ngôn thấy tôi bị mắc kẹt thì lập tức muốn lao tới giúp đỡ.
Nhưng tôi đã hét lên nói: "Thi Muội, em đừng đến đây. Em cứ để một mình anh làm thịt ba cái tên này.”
Tôi hung hăng nói, không biết là do Hỏa Thiên Công gây ra hay là do bản thân tôi thật sự có tính hiếu thắng.
Nhưng trong cuộc chiến, về cơ bản thì tôi đã rơi vào một loại trạng thái quên mình, dường như có một giọng nói đang nói với tôi: Đánh đi, tiếp tục chiến đấu, chiến đấu thì mới có thể giúp cậu đạt được sức mạnh...
Mộ Dung Ngôn nghe tôi nói như vậy thì ngây ra một lúc, sau đó đứng ở khu vự bên ngoài, cũng không lại gần.
Tất nhiên là một khi tôi gặp phải sai lầm nào đó thì cô ấy sẽ lập tức ra tay giải cứu tôi.
Bởi vì việc vận chuyển Hỏa Thiên Công có hạn chế về mặt thời gian, mà nó còn có tác dụng phụ rất lớn lên cơ thể, từ đó làm cho cuộc chiến của tôi không thể kéo dài quá lâu.
Cho nên dưới tình huống như vậy, nếu tôi muốn tốc chiến tốc thắng thì cũng chỉ có một cách, đó chính là tăng cường sức mạnh của bản thân.
Một khi sức mạnh của bản thân tăng thêm một chút, như vậy thì tôi có thể đánh tan từng người một và giành được thắng lợi.
Nhưng nếu muốn tăng cao thực lực thì lại có thêm hai lựa chọn.
Một là tiếp tục dùng hóa Hỏa Thiên Công, cũng chính là gia tăng sự vận chuyển của Hỏa Thiên Công, từ đó tăng cường nồng độ của Hỏa Thiên Khí.
Tuy nhiên, tôi lại không dám làm như vậy, bởi vì tôi đã cảm giác được, ngay khi nồng độ Hỏa Thiên Khí ngày càng tăng thì nó đã gây ra một ít ảnh hưởng tiêu cực đến tâm trí của tôi.
Chính vì thế, nếu tôi lại lần nữa tiếp tục tăng lên thì e rằng chính mình sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, như thế sẽ mất nhiều hơn được.
Nhưng nếu không sử dụng biện pháp này, vậy thì chỉ có thể sử dụng biện pháp cuối cùng.
Đó chính là sử dụng viên linh thạch thuộc tính lôi mà trước đó tôi lấy được, một khi tôi thúc giục viên linh thạch này, vậy thì tôi sẽ có được sáu loại thuộc tính linh lực.
Đến lúc đó, với áp lực áp đảo của sáu loại thuộc tính đạo khí này, bản thân tôi nhất định có thể đánh bại được ba người kia và giành được chiến thắng.
Từ đó lại tiếp tục nâng cao khả năng chiến đấu và tinh thần lực của bản thân, đồng thời còn đính thân thay lão Phong báo thù và thu về một ít lợi tức...
*****
Nghĩ đến đây, tôi không còn do dự nữa mà định sử dụng linh thạch thuộc tính lôi.
Nếu sử dụng linh thạch có thuộc tính lôi, như vậy thì một khi lôi điện hợp nhất, uy lực cường đại sẽ trở nên càng cường hãn hơn.
Mà điều này, tôi đã từng thử nghiệm khi còn ở trên đảo Huyền Tư. Hơn nữa, Hỏa Thiên Khí mà tôi tu luyện cũng trở nên vô cùng lợi hại.
Một khi có thể kết hợp những thuộc tính linh lực này là có thể tạo thành sự cân bằng ở trong cơ thể của tôi.
Thế là tôi đột nhiên đánh ra một chưởng.
Uy lực của một chưởng này cực kỳ mạnh mẽ, trực tiếp đánh lui ba người bọn họ.
Đồng thời, tôi cũng nhanh chóng lấy ra viên linh thạch thuộc tính lôi và vận chuyển linh lực thuộc tính điện để kích hoạt nó.
Trong phút chốc, viên đá màu xanh tưởng như bình thường này đã lập tức trở nên sặc sỡ đến loá mắt.
Không chỉ có như thế, một cỗ khí tức cuồng bạo và áp bức lập tức bị kích động.
Sự áp chế của thuộc tính lôi mang đến cho người ta cũng trở nên vô cùng cuồng bạo.
Hơn nữa, sự xuất hiện của thuộc tính lôi dường như đã kích hoạt thuộc tính điện.
Màu tím của linh lực thuộc tính điện và tia điện được phóng ra cũng trở nên kịch liệt hơn.
Tiếng “Tạch tạch tạch” vang lên không ngừng.
Mà tôi cũng đột nhiên hít mạnh một hơi linh lực thuộc tính lôi màu xanh này.
"Tam ca, tên kia đang làm gì vậy?"
"Tôi không biết, nhưng chắc chắn không phải là chuyện tốt."
"Mặc kệ, chúng ta cùng nhau đi giết tên kia đi, nếu không người chết sẽ là chúng ta!"
Ba người lần lượt nói với nhau, bởi vì bọn chúng đã cảm nhận được tôi chính là một sự tồn tại nguy hiểm.
Ngay khi năng lượng linh khí của thuộc tính lôi vừa xâm nhập vào cơ thể, chân đan bảy màu ở bên trong đan điền lập tức hút nó vào.
Sau đó lại thông qua công pháp của tôi mà trực tiếp biến nó thành đạo khí màu xanh lam.
Khoảnh khắc đối phương nhào về phía tôi, bên ngoài thân thể của tôi cũng xuất hiện đạo khí thứ tám, mà đây chính là đạo khí thuộc tính lôi màu xanh nhạt.
Luồng đạo khí này hung bạo dị thường, tạo cho người ta một loại áp lực rất trực quan và khốc liệt.
Ngay khi thuộc tính thứ sáu xuất hiện, tôi chỉ cảm thấy đạo khí khắp cơ thể mình cũng trở nên nóng nảy.
Nhiều loại đạo khí không ngừng chuyển động trong gân mạch của tôi.
Mà điều này cũng trở thành gánh nặng lớn được đặt lên cơ thể của tôi.
Nhưng thực lực của tôi cũng được tăng lên lần nữa.
Tôi vốn đã đạt đến Đạo Tôn sơ kỳ, nhưng hiện tại đã trực tiếp leo lên Đạo Tôn trung kỳ.
So với tu vi của bản thân thì đã ròng rã tăng lên một cái giai vị.
Phải biết là giai vị này là ở giữa Đạo Tôn và Đạo Tông, chứ không phải là ở giữa Đạo Sĩ với Đạo Sư gì đó, bởi vì một khi đạt đến cảnh giới Đạo Tông và Đạo Tôn, mỗi một bước tiến đều rất hết sức khó khăn.
Có đồng đạo, có lẽ hết cả đời này cũng không có cách nào có thể theo đuổi đến cảnh giới tiếp theo, nhưng cũng có một số người giống như tôi có thể dựa vào ngoại lực mà trực tiếp tăng lên một cái giai vị.
Nhưng tôi cũng không quan tâm đến những cái đó.
Dù sao viên linh thạch ở trong tay tôi chính là tinh đan Long Mạch.
Nó vốn là thiên địa chí bảo, ẩn chứa năng lượng vô tận.