Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2385

Chương 2385 Chương 2385

Tam Kiếm Nhân nghe thấy vậy thì thở dài một hơi.

“Haiz! Mấy ngày trước chúng tôi đã giết mấy tên yêu đồ của Nhật Nguyệt giáo, kết thành mối thù. Không ngờ tới hôm nay lại bị đánh lén…”

Tôi gật đầu, hiểu được một vài chi tiết và tình hình hiện tại của Tam Kiếm Tông thì cũng không hỏi nữa.

Tông chủ Tam Kiếm Tông cũng nhanh chóng sắp xếp phòng ở cho chúng tôi.

Để tối nay chúng tôi nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai sẽ khoản đãi chúng tôi sau.

Đối với việc này, chúng tôi không có ý kiến gì cả.

Tình huống của lão Phong không quá tốt, vì vậy chúng tôi cũng không trì hoãn quá lâu ở bên ngoài nữa.

Sau khi mang lão Phong vào phòng, tôi lại thúc đẩy linh thạch thuộc tính mộc, để lão Phong hấp thu.

Mấy người lão Phong, Từ Lâm Tĩnh thấy tôi trở lại thì cũng vô cùng hưng phấn và vui vẻ.

Nhưng tôi đã hỏi một câu, bọn họ có biết mấy người Thư Hiểu Khiết và Tửu Thành Phong hay không. Mấy người họ nghe tới đó thì đều gật đầu.

Từ Lâm Tĩnh còn nói, nói hơn một tháng trước, mấy người Thư Hiểu Khiết và Tửu Thành Phong đã trở lại Trung Nguyên, mang về tin tức của tôi.

Nhưng mà, tinh tức này lại là tin tức tuyệt vọng.

Nói là trên đường tôi và bọn họ chạy trốn, tôi đã bị quái vật biển cuốn lấy.

Rồi rơi vào trong xoáy nước trong biển, không rõ sống chết.

Đồng thời, bọn họ còn hỏi rốt cuộc tôi làm thế nào mà chạy trốn ra khỏi xoáy nước trong biển được.

Nghe thấy vậy, tôi cũng chỉ mỉm cười.

Tôi nói qua một lượt chuyện của tôi và Mộ Dung Ngôn sau khi rơi vào trong xoáy nước trong biển.

Đồng thời, cũng nói ra chuyện tôi trong họa có phúc, lấy được linh thạch thuộc tính lôi ở trong xoáy nước.

Mấy người họ đều biết trong tay tôi có linh thạch, khi nghe nói tôi lấy được linh thạch thuộc tính lôi, bọn họ đều vô cùng kinh ngạc.

Nhưng mà như vậy vẫn chưa hết, khi tôi nói ra một cách tỉ mỉ.

Thật ra những linh thạch này chính là tinh đan sau khi Long mạch hội tụ mà tạo thành.

Bọn họ lại càng ngây người như phỗng, há miệng thật to.

Bọn họ đều không dám tin tưởng, linh thạch trong tay tôi chính là tinh đan long mạch trong truyền thuyết.

Hơn nữa, tôi đã thu thập được sáu viên rồi.

Còn Mộ Dung Ngôn bên cạnh tôi, tôi cũng không nói nhiều.

Mấy người lão Phong đã từng gặp, cũng nhìn ra cô ấy là thi thể sống (hoạt thi), nhưng đều chưa từng hỏi tới.

Một đêm này, chúng tôi vừa ở cạnh lão Phong hấp thu linh khí thuộc tính mộc để phục hồi, vừa kể những chuyện hai năm này của tôi, đồng thời cũng nghe đã xảy ra những chuyện gì trong Đạo môn trong hai năm này.

Còn nữa, tôi hỏi Dương Tuyết thế nào rồi.

Từ Lâm Tĩnh nghe tôi hỏi về Dương Tuyết thì chỉ thở dài một hơi.

Nói là sau khi tôi bị bắt đi, Dương Tuyết trở nên vô cùng yên lặng, cả ngày đều bế quan tu luyện.

Cho dù là bọn họ thì bây giờ cũng rất ít nhìn thấy Dương Tuyết, cũng rất ít liên lạc với cô ấy.

Tôi gật đầu rồi không tiếp tục hỏi nữa.

Chỉ cần mọi người đều còn sống, đó đã là niềm an ủi lớn tốt nhất rồi.

Cho tới rạng sáng hơn ba giờ, chúng tôi mới tách ra, sau đó trở lại phòng bên cạnh nghỉ ngơi.

Đồng thời, cũng trong tối hôm nay.

Tin tức tôi chạy thoát khỏi hang ổ của Mắt Quỷ, trở lại Trung Nguyên, ở Tam Kiếm Tông giết chết hơn trăm yêu đồ đã lập tức truyền đi khắp cả Đạo môn.

Nhất thời, cả Đạo môn đều xôn xao.

Vô số thanh niên trẻ tuổi đều vô cùng kích động, chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

Bọn họ vốn tưởng rằng, người mạnh nhất trong hế hệ trẻ tuổi này là tôi đã chết rồi.

Nhưng bây giờ xem ra, tôi không chỉ không sao cả. mà còn thoát ra được khỏi nanh vuốt của Mắt Quỷ, tu vi tăng mạnh.

Rất nhiều lão tiền bối nghe được tin tức này thì đều hai mắt phát sáng, cao giọng cười to.

Duy chỉ có thiên cơ tử Lương Văn Sinh của Đạo môn, bấm ngón tay tính toán rồi nở nụ cười nhẹ.

Phảng phất như đã rõ ràng được mọi chuyện…

Đêm nay, tôi ngủ một giấc rất ngon.

Đây là giấc ngủ thoải mái nhất trong hai năm này.

Mặc dù thời gian ngủ không lâu, nhưng lại làm người ta an tâm.

Sáng sớm, tôi đã nghe được tiếng ồn ào bên ngoài gian phòng.

“Chính là chỗ này…”

“Đúng vậy, chính là căn phòng này.”

“Các cậu không nhìn thấy tối qua Đinh đạo hữu bộc phát ra sức mạnh khủng khiếp đâu, đạo khí bảy màu tuôn ra, hơi thở thuộc tính lan tranh, phải gọi là mạnh.”

“Nào chỉ có mạnh? Đó chính là vô cùng mãnh mẽ, tên cầm đầu Nhật Nguyệt giáo đó, chỉ một chiêu thôi đã bị Đinh đạo hữu giết chết…”

“…”

Loại âm thanh này không ngừng vang lên.

Tôi sững sờ, sau đó thì mỉm cười.

Nhưng rồi vẫn mặc gọn gàng quần áo rồi đi ra bên ngoài.

“Cạch.”

Cửa vừa được đẩy mở, một tia sáng chiếu lên trên người tôi.

Tôi mặc bộ đạo bào màu trắng từ từ bước ra.

Mà sau khi khi tôi xuất hiện, tôi nhìn thấy bên ngoài đã tụ tập lít nhít không dưới bốn mươi năm mươi người.

Nam nữ đều có, phần lớn đều là những gương mặt trẻ tuổi, thậm chí còn có mấy đạo sĩ nhỏ mới có mười sáu mười bảy tuổi.

Bọn họ đều là những đồng đạo từ khắp nơi, tối qua nghe được tin tôi trở về và tin cầu cứu của Tam Kiếm Tông thì điên cuồng chạy suốt đêm để tới Tam Kiếm Tông, lúc này bọn họ tụ tập ở đây, chính là để nhìn thấy người thật là tôi.

Người mạnh nhất trong thế hệ tuổi trẻ có thể chạy thoát khỏi nanh vuốt của Mắt Quỷ và vùng biển sương mù…

*****

Tôi vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy mấy chục người đang đứng ở trước cửa phòng mình.

Bọn họ nói chuyện với nhau, trêu đùa nhau.

Nhưng mà sau khi tôi xuất hiện, những người này đều sững sờ, hai mắt sáng lên.

“Ra rồi ra rồi…”

“Cậu ấy, cậu ấy là Đinh Phàm?”

“Đúng vậy, chính là cậu ấy, khi đó ở Đại hội Đạo môn tôi đã từng gặp.”

“Sư tỷ, Đinh đạo hữu này thật là đẹp trai.”

Bình Luận (0)
Comment