Lúc ban đầu là vô cùng kích động, nhưng rất nhanh tâm trạng đó đã được áp chế xuống.
Anh ta cố gắng làm tâm trạng của mình lắng lại, cuối cùng giống như là người sống, thở ra một tiếng.
“Thôi vậy, chỉ cần Mộ Dung thích. Nhưng mà, nếu như cậu dám có lỗi với Mộ Dung, thì cho dù U Dạ sơn trang tôi có dùng hết toàn lực cũng nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu.
Lúc nói những lời này, Dạ Phong hung dữ nhìn chằm chằm vào tôi, trong đôi mắt tràn đầy sự ác liệt.
Tốt biết, anh ta nói ra những lời này rất nghiêm túc.
Anh ta thật lòng thích Mộ Dung Ngôn, thật lòng đối tốt với Mộ Dung Ngôn.
Tôi không hề vì thái độ của Dạ Phong đối với Mộ Dung Môn mà ghen tỵ, mà ngược lại lại lần nữa ôm quyền với anh ta: “Tôi nghĩ anh Dạ sẽ không có cơ hội đó đâu.”
“Vậy là tốt nhất!” Dạ Phong đáp lại.
Mà Mộ Dung Ngôn thì trực tiếp dời đề tài đi: “Anh Dạ, thời gian tôi rời khỏi đây, Quỷ Minh vẫn ổn chứ?”
*****
Quỷ Minh, là một tổ chức chống lại Mắt Quỷ do Mộ Dung Ngôn đứng đầu thành lập.
Thành viên bên trong tổ chức này, về cơ bản có một nửa đều là vật thí nghiệm từng bị tà giáo Mắt Quỷ nô dịch.
Sau khi bọn họ trốn thoát khỏi sự khống chế của tà giáo Mắt Quỷ, thì gia nhập vào Quỷ Minh.
Tại khu vực này, thành lập nên một tổ chức không lớn không nhỏ.
Năm đó khi ở cứ điểm núi Lang Nha, bên ra sức nhiều nhất chính là Quỷ Minh này.
Nhưng mà tôi cũng không biết quá nhiều về Quỷ Minh, cũng chỉ biết được vài người trong đó.
Còn tổ chức này hoạt động như thế nào, tôi hoàn toàn không biết.
Lúc này nghe thấy Mộ Dung Ngôn hỏi, tôi cũng chỉ có thể đứng ở một bên nhìn.
Dạ Phong nghe thấy vậy thì chỉ thở dài một tiếng: “Không tính là quá ổn, sau khi cô bị Mắt Quỷ bắt đi. Về cơ bản thì Quỷ Minh đã bước tới tình trạng sụp đổ, mạnh ai nấy làm.
Rất nhiều thành viên quan trọng đều bị Mắt Quỷ đánh tan, rơi vào tình trạng hồn phi phách tán.
Nhưng bây giờ thì tốt rồi, cô đã trở lại. Chỉ cần truyền đạt một mệnh lệnh của minh chủ, nhất định Quỷ Minh sẽ tu tập lại.”
Mộ Dung Ngôn nghe vậy thì gật đầu.
“Vậy thì tốt, trước tiên về phủ Mộ Dung đã.”
Vừa nói, Mộ Dung Ngôn cũng dẫn đầu xông đi, chạy thẳng về nơi sâu trong Quỷ Mã Lĩnh.
Tôi và Dạ Phong thấy vậy thì cũng đồng loạt đuổi theo.
Dạ Phong vẫn mang theo “Thái độ thù địch” với tôi, nhưng loại thái độ thù địch này là thù địch về mặt tình cảm.
Tốc độ của chúng tôi rất nhanh, chẳng qua bao lâu đã tới được phủ Mộ Dung ngày trước.
Nhưng ở đây đã không còn là quang cảnh ngày trước nữa.
Vô cùng đổ nát, cỏ dại mọc đầy đất, chén vỡ tường nát, giăng đầy mạng nhện.
Tôi nhướng mày, nhưng cũng không nói gì.
Nhưng Mộ Dung Ngôn lại vung tay một cái, trong phút chốc, chỉ nhìn thấy mấy viên đá xung quanh đột nhiên phát ra ánh sáng.
Mặt trên có phù văn trận pháp, ngay sau đó, cảnh tượng đổ nát biến mất.
Một tòa nhà lớn hùng vĩ xuất hiện. Giống như trước đây, là phủ Mộ Dung.
Tất cả mọi thứ đều lập tức biến thành dáng vẻ ban đầu.
Mặc dù đây đều là ảo thuật, là giả.
Nhưng nhìn thì quả thật đã thoải mái hơn nhiều.
Sau đó, chỉ Nghe Mộ Dung Ngôn nói: “Đi thôi!”
Nới xong, cô trực tiếp đi vào bên trong.
Chẳng qua bên trong phủ Mộ Dung đã không còn gia đinh nha hoàn là người giấy, cũng không có Mạc bà bà mở cửa nữa.
Đi qua mấy mảnh sân trong phủ Mộ Dung, cuối cùng chúng tôi dừng lại ở trước một bệ đá.
Mộ Dung Ngôn nhìn bệ đá, cũng không nói một chữ nào.
Cô ấy chỉ vỗ một cái lên mặt trên.
Ngay lập tức, một luồng âm khí cuồn cuộn trào ra.
Luồng âm hàn khí mãnh liệt đó giống như là sóng nước lăn tăn, không ngừng lan rộng ra xung quanh.
Hơi thở mạnh mẽ như vậy, tôi cũng có chút không chịu nổi.
Sắc mặt của Dạ Phong cũng hơi khó chịu, anh ta vận chuyển đạo hạnh để ngăn cản.
Theo làn sóng âm khí đó, bệ đá nhìn như bình thường kia đột nhiên thay đổi màu sắc.
Biến thành một màu đỏ chói mắt.
Ngay sau đó, chỉ nghe thấy Mộ Dung Ngôn nói với bệ đá màu đỏ đó: “Lệnh, tất cả quỷ chủ của Quỷ Minh nhanh chóng chạy tới Quỷ Mã Lĩnh yết kiến.”
Lời này vừa dứt, trên bệ đá màu đỏ đó đột nhiên hiện ra một chữ “sắc”.
Đồng thời Mộ Dung Ngôn cũng buông tay ra.
Chữ sắc đó không ngừng ngưng tụ thành thật, cuối cùng thì bay lên trên không.
Rồi nổ “uỳnh” một tiếng ở trên bệ đá, hóa thành một luồng sương mù màu đỏ.
Đồng thời khi chữ Sắc đó phát nổ, Vương Bảo Thành của nghĩa trang Kim Sơn, Đằng Ngưu của núi Độc, Phong Trần tán nhân của sườn núi Mã Vương, Bạch lão yêu sông Bạch Thủy, vân vân đều đồng loạt mở hai mắt.
Ngay sau đó, bọn họ đều lộ ra vẻ mặt vô cùng kích động.
“Là Minh chủ.”
“Minh chủ, trở lại rồi?”
Trong nháy mắt, lão quỷ các nơi, bất kể là Quỷ Sơn Gia độc chiếm đỉnh núi, hay là Quan giáo đầu bá chủ bãi tha ma, hay là Thiết Long Đầu bên trong nghĩa trang đều đồng loạt xuống núi.
Cũng không ngừng di chuyển về phía phủ Mộ Dung ở Quỷ Mã Lĩnh.
Tiếp theo thì chỉ cần chờ đợi, lúc này, tôi và Dạ Phong đều không nói chuyện.
Cảm giác bầu không khí giống như đông cứng lại.
Nhưng vào lúc này, Mộ Dung Ngôn lại quay đầu lại, nhỏ giọng nói với tôi: “Đinh Phàm, em có một kế hoạch lớn, anh có thể giúp em không?”
Đột nhiên nghe thấy Mộ Dung Ngôn nói, còn trịnh trọng như vậy.
Tôi biết đây nhất định là chuyện lớn, mà chuyện Mộ Dung Ngôn muốn tôi làm, nhất định không phải là chuyện không có tính người.
Vì vậy, tôi hoàn toàn không có chút do dự, trực tiếp mở miệng nói: “Kế hoạch lớn gì, em nói đi, nếu anh có thể làm được thì nhất định sẽ làm.”
Mộ Dung Ngôn thấy tôi trả lời một cách kiên định thì cười nhẹ một tiếng, nhưng không tiếp tục nói nữa.