Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2402

Chương 2402 Chương 2402

Dựa theo kế hoạch ban đầu, đáng lẽ chúng tôi phải rời đi vào ngày hôm nay.

Bởi vì, ở lại thị trấn Thanh Thạch, thật sự quá nguy hiểm.

Đám yêu đạo có thể phát hiện ra chúng tôi bất cứ lúc nào.

Sở dĩ tôi quyết định ở lại thêm một ngày, là vì tôi quá nhớ nơi này.

Ngoài ra, tôi cũng có lý do riêng của mình.

Kỳ Lân tiền bối đã mở rộng biển ý thức của tôi, đồng thời cũng áp chế được ma tính khi Hoả Thiên Ma Công trong người tôi được kích hoạt.

Dưới tiền đề này, tôi đã cảm nhận được sự xao động của đạo lực, giúp cho tôi lại đạt tới bình cảnh một lần nữa.

Tôi cần một ngày yên tĩnh để nghỉ ngơi, củng cố lại đạo cơ của mình.

Nói cách khác, tôi đang đột phá.

Nghe đến đó, Lão Tần Gia chỉ “à” lên một tiếng, rồi không hỏi gì thêm.

Sau khi ăn xong, ai nấy lại quay về làm việc của mình.

Còn tôi cũng quay trở lại căn phòng ở sân sau, bắt đầu ngồi khoanh chân tu luyện.

Sự mở rộng của biển ý thức khiến tinh thần lực của tôi trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.

Tôi có thể kiểm soát hoàn hảo tất cả các luồng đạo khí trong người.

Tu vi của tôi cũng đã đạt tới cảnh giới Đạo Tông trung kỳ.

Nếu tiến thêm một bước nữa, tu vi của tôi có thể lên tới cảnh giới Đạo Tông đỉnh phong.

Tôi điều chỉnh hơi thở, đồng thời cũng phát hiện ra, sáu loại thuộc tính trong người mình đã lưu chuyển.

Sức mạnh thuộc tính mạnh mẽ có thể giúp cho tôi vô địch trong số những người cùng cấp.

Sức mạnh bá đạo của Hoả Thiên Công, còn có thể giúp tôi đánh thắng cả những kẻ địch hơn mình một bậc tu vi.

Tôi lấy sáu viên linh thạch ra.

Mộc, thủy, hỏa, thổ, lôi, điện.

Sáu loại màu sắc, tương ứng với sáu loại khí tức khác nhau.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ căn phòng tràn ngập trong ánh sáng của sáu loại khí tức thuộc tính này.

Tôi không ngừng hút lấy, không ngừng hấp thu linh khí.

Dưới sự khống chế của tinh thần lực cường đại, tôi phát hiện ra, đột phá chỉ còn cách mình trong gang tấc nữa thôi.

Người khác có lẽ phải mất một, hai năm, thậm chí là 10 năm, 20 năm, cũng khó có thể tiến thêm được một bước nữa.

Tuy nhiên, khi tôi tu hành đến bước này, lại có được sự tiến bộ rất nhanh, còn chẳng gặp phải trở ngại gì.

Sáu loại linh thạch đã cung cấp cho tôi một nguồn linh khí cực đại và vô tận.

Hai năm bị cầm tù, hai năm chịu áp lực.

Mặc dù hơn một tháng trước, khi ở trên đảo hoang, tôi đã đột phá rồi.

Nhưng tôi đã bị kìm nén quá lâu.

Hôm nay, khi biển ý thức được mở rộng, mới tạo ra sự bùng nổ lần thứ hai như vậy.

Huyền Công trong cơ thể lặng lẽ vận hành, sáu loại linh lực không ngừng lưu chuyển.

Tôi đã chạm vào rào cản, nên tiếp tục hút linh khí, không ngừng chuyển hóa chúng thành linh lực.

Nửa tiếng sau, tôi điên cuồng dùng đạo khí đánh vào “hàng rào” kia.

Tôi vốn tưởng rằng, đột phá lên Đạo Tông đỉnh phong sẽ vô cùng khó khăn.

Nhưng, nhưng kết quả lại không như những gì tôi đã nghĩ.

Lần này, hoá ra tôi lại đột phát cực kỳ thuận lợi, hàng rào kia đã bị đánh vỡ ngay tức khắc.

Tôi thành công ngay từ lần đầu tiên, linh lực cuồn cuộn nháy mắt đã chảy vào trong không gian rộng lớn, như thể Hoàng Hà vỡ đê vậy.

Cũng ngay vào lúc này, tình trạng toàn thân tôi đã được cải thiện đến mức chưa từng có.

Giờ phút này, đến cả người vừa đột phá xong như tôi cũng mới thôi kinh ngạc.

Tôi cho rằng đột phá cũng là điều tất nhiên.

Nhưng thực sự, tôi không thể hiểu được, vì sao lần đột phá này lại suôn sẻ như vậy.

Vì sao, lần này lại dễ hơn cả khi tôi đột phá từ cấp Đạo Sĩ lên Đạo Sư như thế….

********

Hai năm trên đảo Mắt Quỷ, tôi đều bị chèn ép.

Khiến cho huyền công trong cơ thể tôi đã đạt đến một bình cảnh cực đoan.

Từ Đạo Tông sơ kỳ đột phá lên Đạo Tông trung kỳ cũng là điều chẳng lạ lùng gì.

Nhưng sau khi lên được hòn đảo hoang nọ….

Mới chưa đầy hai tháng ngắn ngủi, thế nhưng tôi đã đột phá thêm một lần nữa.

Hơn nữa, lần đột phá này còn thuận lợi đến mức, làm cho tôi không thể tin nổi.

Tôi nhìn đôi bàn tay của mình, cảm nhận được linh lực trong cơ thể đang lưu chuyển, cùng với thứ được gọi là đạo hạnh.

“Mình, mình vừa mới đột phá ư?

Không hề gặp khó khăn gì, một lần mà đã thành công rồi?

Mà cách lần đột phá trước, cũng chỉ mới hơn một tháng thôi mà?”

Bản thân tôi cũng choáng váng vì sự đột phá của mình.

Tôi ngồi trong phòng, tụ một lượng lớn linh khí, chính là để dùng khi đột phá.

Nhưng ai mà biết, mẹ kiếp, tôi mới thử một lần mà đã thành công rồi, lại còn suôn sẻ tới dị thường nữa chứ.

Tới cảnh giới này, nếu người khác muốn tiến thêm một bước nữa, cũng phải mất dăm ba năm, hoặc tới tám, mười năm, nếu không thì đừng hòng mơ tưởng.

Thậm chí, có người mất cả đời cũng không thể tìm ra được con đường đột phá.

Tôi thì hay rồi, hai tháng tăng được một kỳ vị, đột phá mà cứ như đang chơi game vậy.

Vừa mới bắt đầu tôi còn chưa tin, nhưng sau vài lần kiểm tra, tôi phát hiện mình đột phá thật rồi.

“Vì sao, vì sao lần đột phá này, lại suôn sẻ như thế?”

Đang lúc tôi còn nghi ngờ, giọng nói của Kỳ Lân tiền bối đột nhiên vang lên từ phía thanh kiếm Thái Nguyên cách đó không xa.

“Đừng kinh ngạc như vậy, khí trong người cậu đã bị kìm hãm quá lâu.

Nó đã sớm đạt tới giới hạn đột phá và muốn giải phóng ra ngoài rồi.

Lại có thêm sự giúp đỡ từ sáu loại thuộc tính của sáu viên linh thạch nữa.

Cộng với việc, hôm qua tôi đã mở rộng biển ý thức cho cậu, thần thức của cậu đã vượt qua tu vi hiện tại, có thể sánh ngang với các cường giả ở cảnh giới Đạo Tôn trung kỳ rồi.

Cậu cùng lắm cũng mới chỉ đột phá đến cảnh giới Đạo Tông đỉnh phong mà thôi, sao phải kinh ngạc đến mức ấy?”

Đột nhiên nghe được giọng nói của tiền bối, tôi bất chợt tỉnh ra.

Bình Luận (0)
Comment