“Trời ạ! Tiểu Kim Đồng dám liên tục đột phá lên thẳng cảnh giới Đạo Tôn ư?”
“Cậu ấy, cậu ấy điên rồi sao?”
“…”
Mấy người đứng ngoài phòng đều trợn tròn cả mắt.
Mọi người bàn tán sôi nổi, cũng không ai dám tin tôi đang liên tục đột phá.
Sau khi đột phá lên cảnh giới Đạo Tông đỉnh phong, tôi lại tiến thẳng lên cảnh giới Đạo Tôn.
Đối với những đạo sĩ bình thường mà nói, đây chẳng khác nào là tự tìm đường chết.
Nếu mới vừa đột phá tới cảnh giới Đạo Tông đỉnh phong, bình thường, đạo cơ sẽ không được vững chắc.
Nếu lúc này tôi lại tiếp tục đột phá, vậy chẳng khác nào chui đầu vào chỗ chết.
Nhẹ thì đạo cơ bị tụt xuống.
Tu vi sẽ bị hạ thấp, trở lại cảnh giới ban đầu.
Nặng thì tẩu hỏa nhập ma.
Thậm chí còn có thể đi chầu Diêm Vương vì sự liều lĩnh ấy.
Những người có mặt ở đây đều cảm thấy tôi đã đi quá xa rồi.
Đạo Tôn không phải là một cảnh giới nhỏ nữa, mà đã là một vực sâu thăm thẳm.
Không phải muốn đột phá là đột phá được đâu.
Cũng không phải cảnh giới bạn muốn tiến đến thì tiến.
Bởi vì, mỗi một lần tiến tới cảnh giới đó, đều sẽ phải trả một cái giá rất lớn.
Hoặc là thành công, hoặc là bị thương.
Nhưng ở trong phòng, tôi vẫn đang điên cuồng tiến vào cảnh giới ấy.
Một lần, hai lần, ba lần, bốn lần…
Có linh thạch cung cấp nguồn linh lực vô hạn, lúc này tôi như phát điên mà vẫn tiếp tục đột phá.
Mọi người đứng bên ngoài đều chau mày, sắc mặt ngưng trọng.
Mỗi một lần tôi tiến sâu hơn, họ lại lo lắng muốn chết.
Sợ hãi tôi sẽ phạm phải sai lầm gì đó.
Thế nhưng, dần dà họ lại phát hiện ra, tôi không giống với những người khác.
Người bình thường khi vừa mới đột phá lên Đạo Tông đỉnh phong, muốn tiếp tục đột phá lên cảnh giới Đạo Tôn, là điều không thể.
Tối đa, một người chỉ có thể chịu được hai, ba lần đột phá, nếu hơn nữa thì cơ thể sẽ không thể chịu đựng nổi.
Nhưng tôi thì có gì đó rất khác, tôi đã thử 10 lần rồi, mà vẫn còn đang tiếp tục.
Thế này giống như, một lão đạo sĩ đang tích góp trong mười mấy năm để vượt qua giới hạn vậy.
Trong phòng, tôi đã ướt đẫm mồ hôi.
Đạo khí dao động cực kỳ mạnh mẽ, thần thức của tôi đã đạt đến mức tối đa.
Tôi phải khống chế từng sợi linh lực không ngừng lưu chuyển trong cơ thể.
Rồi lại tiếp tục chuẩn bị thử thêm lần thứ 18.
Tuy rằng để đột phá lên cảnh giới Đạo Tôn thật sự rất khó.
Rào cản đó rất khó để vượt qua.
Nhưng từ 17 lần trước, tôi đã tích lũy đầy đủ kinh nghiệm.
Và tôi cũng đã tìm ra được cách.
Lần thứ 18 này, tôi rất tự tin.
Lần này, tôi chắc chắn có thể đột phá lên cảnh giới Đạo Tôn.
Trở thành một vị cường giả thực sự trong Đạo môn…
*****
Tôi đã liên tục trải qua 17 lần vượt cấp, lúc này đây, tôi chắc chắn sẽ thành công trong lần thứ 18.
Vận chuyển huyền công, khuếch tán sức mạnh thần thức cường đại.
Tôi không do sự, trực tiếp tiến sâu vào cảnh giới Đạo Tôn cao cao khó với.
Tôi đã tiến vào lần đột phá cuối cùng.
“Phá cho tôi!”
Sau một tiếng gầm nghèn nghẹn, đạo khí chảy khắp cả cơ thể tôi.
Đạo khí cuồn cuộn trực tiếp đánh sâu vào cảnh giới Đạo Tôn.
Đạo Tôn, đó là cảnh giới khiến bao nhiêu người phải ngưỡng mộ.
Bao nhiêu người, dùng cả đời cũng không thể nào vượt qua cảnh giới này.
Nhưng lúc này đây, tôi nhất định phải vượt qua cảnh giới này.
Trong giây phút này, đạo khí của tôi dường như đã hoá thành một thanh kiếm cầu vồng khổng lồ.
Một kiếm đâm tới, chĩa thẳng vào rào chắn bậc Đạo Tôn.
Ngay sau đó, trong cơ thể tôi đột nhiên phát ra một tiếng nổ “ầm vang”.
Rào cản cảnh giới tưởng rằng không thể nào vượt qua, lúc này đã bị thổi bay mất cả bóng dáng.
Đạo khí cuồn cuộc bắt đầu trút xuống không ngừng.
Nó không ngừng tiến vào cảnh giới Đạo Tôn.
Chỉ trong nháy mắt, dường như cả người tôi đã được thăng hoa.
Không chỉ có thể chất mà tinh thần của tôi cũng được cải thiện toàn diện.
Kỳ kinh bát mạch, thậm chí là toàn bộ các huyệt vị trên người tôi đều hiện rõ ý thức của chính mình.
(Kỳ kinh bát mạch 奇经八脉: đó là 8 dòng khí lưu chuyển quanh cơ thể của con người, tạo thành 8 mạch; bao gồm: Nhâm mạch, Đốc mạch, Dương duy mạch, Âm duy mạch, Dương kiều mạch, Âm kiều mạch, Xung mạch và Đới mạch.)
Loại cảm giác này quá kỳ diệu, như thể mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi.
Vào thời điểm tôi đột phá thành công, xung quanh cơ thể tôi, đạo khí cũng đột nhiên phóng ra ngoài.
Một tiếng nổ vang lên giữa không trung.
Đạo khí cường đại không ngừng trào ra không gian.
Mấy người lão Phong đứng ở bên ngoài đều lập tức cảm nhận được sự dao động mạnh mẽ của đạo khí.
Trên mặt mỗi một người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Đạo, Đạo Tôn!”
“Chú Đinh, thành công rồi.”
“Tiểu Kim Đồng quả nhiên là người có thiên phú tuyệt đỉnh, có thể đột phá thành công rồi.”
“Tiểu Kim Đồng đúng là tài năng kinh người, nhất định sẽ có ngày cậu ấy trở thành người lãnh đạo của Đạo môn…”
“…”
Mọi người lại bàn tán sôi nổi, kinh ngạc vô cùng.
Không nhắc tới chuyện tôi liên tục đột phá, lại còn liên tục đột phá lên cảnh giới Đạo Tôn, đúng là chuyện xưa nay hiếm có.
Mà lúc này, tôi ngồi trong phòng, lại đang không ngừng tụ khí.
Bởi vì sau khi đột phá lên cảnh giới Đạo Tôn, tôi đã cảm nhận được đạo cơ của mình không ổn.
Tôi cần phải lập tức củng cố lại đạo cơ, nếu không, đạo hạnh của tôi có thể sẽ bị lùi xuống một bậc.
Tôi thu hồi công pháp, rồi hấp thụ linh khí không ngừng.
Những viên linh thạch ở xung quanh cũng cung cấp cho tôi một nguồn linh khí ổn định.
Trong môi trường tu luyện như thế này, tôi có được lợi thế rất lớn, có thể nói là độc nhất vô nhị.
Người khác muốn củng cố đạo cơ, có lẽ phải mất mấy ngày.
Bởi vì linh khí không đủ, cho nên họ chỉ có thể dùng thời gian để bù đắp vào.