Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2407

Chương 2407 Chương 2407

Tịnh Nguyệt trai.

Đây là một khoảng sân nhỏ, nhưng lại nằm ở tầng thứ chín của Cửu Tiêu Quan.

Chúng tôi dừng bước trước cửa Tịnh Nguyệt trai.

Dư Hàng đứng trước cửa, cung kính chắp tay, nói: “Sư phụ, đệ tử có chuyện quan trọng xin gặp người.”

Nói xong, Dư Hàng vẫn đứng im không động đậy.

Rất nhanh, từ trong phòng, giọng của Bạch Nguyệt chân nhân đã vang lên:

“Có chuyện quan trọng gì mà phải tới thăm vi sư vào lúc nửa đêm thế này?”

“Sư phụ, Đinh Phàm nhận sự uỷ thác của Hồ tộc và Quỷ Minh, đến đây để thành lập liên minh.” Dư Hàng tiếp tục nói.

Lời này vừa mới dứt, trong phòng bỗng vang lên tiếng kêu kinh ngạc của chân nhân: “Cái gì, Hồ tộc và Quỷ Minh ư?”

Vừa dứt lời, cánh cửa phòng đã bị mở tung ra.

Chỉ thấy Bạch Nguyệt chân nhân mặc một bộ quần áo ngủ, trực tiếp lao ra, đến cả giày còn chưa kịp xỏ.

Ông ấy rất kích động, bởi vì Đạo môn đang trong tình thế nguy cơ ngập tràn.

Bản thân ông ấy là Minh chủ của Đạo minh, thống lĩnh cả Đạo môn.

Nếu để Đạo minh tan vỡ trong tay ông ấy, không phải ông ấy đã phụ sự kỳ vọng của Minh chủ tiền nhiệm hay sao? Có xứng đáng với Đạo môn không? Có xứng đáng với tất cả thương sinh trong thiên hạ hay không?

Cho nên, lúc này Bạch Nguyệt chân nhân mới kích động đến mức tông cửa xông ra.

Thấy Bạch Nguyệt chân nhân xuất hiện, tôi chắp tay, nói: “Vãn bối Đinh Phàm, xin bái kiến Bạch Nguyệt minh chủ.”

“Đinh Phàm tiểu hữu, cậu, có thật cậu đã nhận được sự giao phó của Hồ tộc và Quỷ Minh, tới đây để thành lập liên minh không?”

Tôi lập tức gật đầu: “Đúng vậy, xin Minh chủ hãy thành lập một thỏa thuận với tôi, và thảo luận về kế hoạch liên minh.”

Bạch Nguyệt chân nhân nghe đến đó, lại thấy Hồ Lục Gia cùng Hồ Thất Nãi đứng ngay bên cạnh tôi.

Chân nhân tức khắc bật cười “Ha ha ha”:

“Được, được, chúng ta tới điện chính ngay thôi nào.”

Nói rồi, Bạch Nguyệt chân nhân định dẫn chúng tôi tới điện chính.

Dư Hàng thấy thế, vội mở miệng: “Sư phụ, người còn chưa đi giày và mặc quần áo đâu!”

“Có gì đâu, con mau đi lấy một bộ ra đây.”

“Đinh tiểu hữu, chúng ta đi lối này…”

Bạch Nguyệt chân nhân vô cùng vui vẻ, đến cả thời gian mặc quần áo ông ấy cũng không muốn lãng phí.

Tôi cũng muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này, vì vậy cũng cười cười, đi theo Bạch Nguyệt chân nhân tiến thẳng về hướng điện chính.

Dư Hàng vội vàng chạy đi lấy quần áo và giày cho sư phụ nhà mình.

Trong lúc ấy, các trưởng lão trong đạo quan cũng nghe được tin mà tới đây.

Dư Hàng mang quần áo tới để Bạch Nguyệt chân nhân mặc vào.

Giờ phút này, bên trong điện chính đã có mười mấy người đang ngồi chờ sẵn.

Tôi là đại diện cho cả Quỷ Minh và Hồ tộc, nên lúc này đang ngồi đối diện với Bạch Nguyệt chân nhân.

Sau đó, tôi bình tĩnh mở lời:

“Bạch Nguyệt Minh chủ, hôm nay vãn bối mang theo sự uỷ thác của Thánh Mẫu Hồ tộc - Nguyệt Tiểu Khê cùng Minh chủ của Quỷ Minh - Mộ Dung Ngôn, tới đây để thành lập liên minh.

Hy vọng có thể cùng sát cánh với Đạo môn, đối phó với ba tà giáo.”

Khi nói những lời này, tôi vẫn giữa thái độ rất bình thường.

Bởi vì giờ phút này, tôi là đại diện của cả hai thế lực, chứ tôi không còn đơn giản là chính mình nữa.

Tôi không thể để thua về mặt khí thế được.

Về phần thông báo của Hồ Mẫu và những yêu cầu của Mộ Dung Ngôn, tôi cũng nói ra toàn bộ.

Tôi cũng cố gắng hết sức, để giành được những tài nguyên và địa vị cho họ tại Đạo môn.

Chỉ khi có sự bình đẳng về mặt “lợi ích”, mới là tiêu chí duy nhất để một cuộc giao dịch được bền vững…

****

Mọi việc đã được sắp xếp ổn thoả, toàn bộ những vị thuộc đầu não của Cửu Tiêu Quan cũng lộ diện.

Tôi dẫn theo mấy người lão Phong, Từ Lâm Tĩnh cùng với Hồ Lục Gia và Hồ Thất Nãi đứng trước mặt họ.

Hiện tại, tôi đang ngồi đối diện với Minh chủ của cả Đạo môn, Bạch Nguyệt chân nhân.

Bầu không khí bỗng trở nên thật yên tĩnh.

Trên mặt mỗi người đều tràn đầy vẻ nghiêm túc.

Bởi vì, đây là một cuộc họp rất quan trọng.

Một khi thành công, Đạo minh có thể sẽ triệu tập một cuộc họp cấp cao.

Đến lúc đó, mối quan hệ liên minh sẽ được xác định.

Khi ấy, Hồ tộc có thể xuống núi, Quỷ Minh sẽ nhận được nguồn tài nguyên tối đa.

Tôi không nói gì, chỉ lẳng lặng ngồi đó.

Tôi ngồi đối diện với Bạch Nguyệt chân nhân, sắc mặt Bạch Nguyệt chân nhân nghiêm túc, nhìn tôi chăm chú.

Mắt chân nhân còn không chớp lấy một lần, như thể đang suy nghĩ trước khi đàm phán.

Ông ấy muốn dùng khí thế áp chế tôi, nhưng vẻ mặt tôi vẫn bình tĩnh như trước, chẳng có một chút cảm xúc nào.

Toàn bộ điện chính cũng rất trang nghiêm.

Đến cả tiếng hít thở cũng không thể nghe thấy.

Mãi đến 5 phút sau, Bạch Nguyệt chân nhân cuối cùng cũng lên tiếng: “Đinh tiểu hữu, bây giờ chúng ta có thể bắt đầu được chưa?”

“Lúc nào cũng có thể bắt đầu.” Tôi mỉm cười, đáp lại.

Sau đó, tôi lấy từ trong túi áo ra hai miếng lệnh bài.

Tấm thứ nhất là Hồ lệnh.

Đó là một miếng lệnh bài bằng gỗ màu xám, trên đó có ba vết xước.

Tấm thứ hai chính là Quỷ Minh lệnh.

Đó là một tấm lệnh bài bằng sắt đen, bên trên có khắc hai chữ “Quỷ Minh”.

Khi tôi lấy hai miếng lệnh bài này ra, và đặt chúng lên bàn…

Bạch Nguyệt chân nhân đã hơi nheo mắt lại.

Tuy rằng ông ấy chưa từng nhìn thấy hai miếng lệnh bài này, nhưng ông ấy cũng biết chúng có giá trị như thế nào.

Đồng thời, chúng cũng đã làm rõ thân phận của tôi vào lúc này.

Tôi không còn là một vãn bối trong Đạo môn nữa, mà là người đại diện cho hai thế lực kia.

Sau lưng tôi là hai tổ chức lớn.

Hiện tại, ông ấy cần lấy tư thái bình đẳng để đối thoại với tôi.

Bạch Nguyệt chân nhân nghĩ đến đây, trong lòng hơi trầm xuống.

Tuy nhiên, ông ấy vẫn đáp lại:

“Được rồi, bần đạo cũng biết một chút về Hồ tộc ở Tần Lĩnh.

Bình Luận (0)
Comment