Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2406

Chương 2406 Chương 2406

Hôm nay, chúng tôi muốn khởi hành tới Cửu Tiêu Quan trên núi Cửu Phong.

Trọng trách của Hồ tộc và Quỷ Minh đã giao phó cho tôi.

Tôi cần tìm được Bạch Nguyệt chân nhân, cùng liên hệ với Đạo minh.

Rời khỏi lò hỏa táng, chúng tôi bước đi trên những con phố quen thuộc.

Ở trên đường đi, thậm chí tôi còn gặp được mấy người bạn cùng học tiểu học với mình ngày xưa.

Bọn họ nhiệt tình chào hỏi tôi, tôi cũng dừng lại một chút.

Mấy người bạn của tôi đều đã kết hôn sinh con, thậm chí có người bạn còn bảo con mình gọi tôi một tiếng chú.

Cảnh tượng ấy thật ấm lòng, một ngày nào đó, tôi cũng muốn có được hạnh phúc như vậy.

Chỉ là, trách nhiệm của bản thân nói cho tôi biết, bây giờ chưa phải là lúc.

Hơn nữa, về sau, có lẽ chúng tôi cũng chẳng có con đâu!

Với nụ cười gượng gạo, chúng tôi rời khỏi thị trấn Thanh Thạch.

Sau đó chúng tôi đi thẳng đến sân bay.

Hồ Lục Gia và Hồ Thất Nãi chỉ có thể hóa về hình dáng hồ ly, trốn trong ba lô của mấy người chúng tôi.

Khi đi qua khu kiểm tra an ninh, hai người họ đã dùng pháp thuật để đánh lạc hướng người kiểm tra an ninh.

Nhưng đây cũng chẳng phải vấn đề gì lớn, hành trình của chúng tôi khá là suôn sẻ.

Khi chúng tôi đến chân núi Cửu Tiêu, đã là nửa đêm.

Đi tới trước khu rừng trúc nhỏ ngày xưa, tôi chợt thấy lòng mình rung động, nhớ đến cảnh tượng mình bị Nhật Nguyệt Giáo đuổi giết năm ấy.

Nếu khi ấy tu vi của tôi cao như hiện tại, tôi sẽ tiêu diệt tất cả bọn chúng chỉ trong vài phút.

Hành trình này, chúng tôi đã đi rất nhanh.

Không bao lâu sau, chúng tôi đã tới cổng núi.

Đây là thời điểm quan trọng, nên tất cả các giáo phái đều phải canh phòng nghiêm ngặt.

Môn phái nào cũng sợ bị tà giáo tấn công, bị đánh tới trở tay không kịp.

Cho nên, trước cửa núi, có rất nhiều đệ tử của Cửu Tiêu Quan đang đứng đó quan sát và tuần tra.

Chúng tôi mới vừa vừa xuất hiện, đã thu hút sự chú ý của các đệ tử Cửu Tiêu Quan.

“Ai đó?”

Lời vừa dứt, mười mấy đệ tử đồng loạt rút kiếm ra.

“Vèo vèo vèo”, mọi người trở nên cảnh giác hơn.

Tôi tiến lên phía trước một bước: “Đinh Phàm, đêm khuya tới thăm các vị.”

“Đinh, Đinh Phàm?”

“Anh là Đinh Phàm?”

“…”

Đối với các đệ tử của Cửu Tiêu Quan, không ai không biết tôi cả.

Năm đó, tại Đại hội Đạo môn, chính tại nơi này, tôi đã giành được chức vô địch.

Ngay sau đó, mọi người đã đứng sang hai bên, mở ra một con đường.

Một người đàn ông mặc đồ trắng bước ra.

Các đệ tử xung quanh lần lượt chắp tay: “Đại sư huynh.”

Người tới, chính là đại đệ tử của Cửu Tiêu Quan, Dư Hàng.

Dư Hàng nhìn rõ người tới là tôi, liền chắp tay nói: “Anh Đinh, quả nhiên anh vẫn còn sống mà quay về.

Không biết, đêm khuya thế này anh vẫn tới Cửu Tiêu Quan chúng tôi là vì chuyện gì?”

Mục đích tôi tới đây rất đơn giản, chính muốn thành lập liên minh.

Cho nên, tôi cũng chẳng giữ bí mật mà nói thắng: “Vì để kết liên minh.”

“Liên minh?” Dư Hàng có chút bối rối.

Tôi lại gật đầu: “Không sai, tôi có dẫn theo hai thế lực tới đây.

Họ muốn thành lập liên minh với Đạo môn, cùng chống lại ba tà giáo.”

Dư Hàng nghe được lời này, có chút kinh ngạc.

Là đệ tử của Minh chủ Đạo minh, đương nhiên anh ấy cũng nắm rõ tình hình của Đạo môn hiện tại.

Bị tấn công từ cả hai phía, Đạo môn đã sắp không thể chống đỡ được nữa.

Nếu có thế lực mới gia nhập, đó sẽ giống như đưa một phát súng vào tay vào Đạo môn.

Nghe tôi nói xong, Dư Hàng không nhịn được mà hỏi tôi một câu: “Thế lực mà anh Đinh vừa nhắc tới là những ai vậy?”

“Cái gì mà những ai, đó là Hồ tộc của núi Tần Lĩnh…”

Lời còn chưa nói hết, các đệ tử của Cửu Tiêu Quan đứng xung quanh đó đều đã sửng sốt.

“Cái gì? Hồ tộc của núi Tần Lĩnh…”

“Hồ tộc đã xuống núi rồi sao?”

“Tôi từng nghe nói, Hồ tộc ở Tần Lĩnh rất hùng mạnh, lại có rất nhiều dã tiên.”

“Đúng vậy, nếu chúng ta có thể liên minh với Hồ tộc, thực lực của Đạo môn chắc chắn sẽ tăng lên nhiều!”

“Mọi người nhìn đi, bên cạnh Đinh Phàm có hai ông bà lão, hình như là do hồ tiên biến thành…”

“…”

Trong lúc ngạc nhiên, Dư Hàng đã chú ý tới Hồ Lục Gia và Hồ Thất Nãi.

Anh ấy không nhịn được mà hít ngược một ngụm khí lạnh, rồi hỏi lại tôi: “Còn một thế lực nữa là ai?”

“Quỷ Minh.” Tôi trả lời rất ngắn gọn.

Nhưng lời này vừa vang lên, phần lớn những người ở đây đều ngẩn ra.

Trên mặt ai nấy đều lộ rõ vẻ nghi ngờ.

Quỷ Minh là thế lực nào vậy? Đã ai nghe qua chưa?

Tuy nhiên, trong lòng Dư Hàng lại cả kinh, anh ấy đã từng nghe Bạch Nguyệt chân nhân nhắc về Quỷ Minh.

Đó là một tổ chức của những quy tu luôn đối đầu với tà giáo Mắt Quỷ, vừa thần bí vừa mạnh mẽ, nhưng rất ít khi lộ diện.

Thế mà, hôm nay tôi lại dẫn theo cả hai tổ chức này, chủ động tìm tới cửa để thành lập liên minh.

Trước mắt, tôi và hai tổ chức kia rốt cuộc có quan hệ như thế nào?

Trong lúc nhất thời, Dư Hàng có chút choáng váng.

Sau đó, tôi mỉm cười và nói tiếp:

“Anh Dư, chẳng lẽ anh không định mời chúng tôi lên núi gặp mặt Minh chủ sao?”

Lúc này Dư Hàng mới kịp phản ứng lại, vội vàng mở miệng nói: “À, mời anh Đinh, mời anh vào…”

Trong khi nói, anh ấy cũng bảo các vị đệ tử đứng xung quanh thu trường kiếm lại.

Mấy người chúng tôi cũng không do dự, trực tiếp bước về phía trước.

Dư Hàng đã đích thân dẫn chúng tôi lên núi.

Dọc theo đường đi, gần như chúng tôi chẳng chuyện trò gì cả.

Bởi vì không thân thiết, hơn nữa, chuyện liên minh này cũng là chuyện hệ trọng, cho nên chúng tôi rảo bước rất nhanh.

Chẳng bao lâu sau, chúng tôi đã đến trước đạo quan của phái Cửu Tiêu.

Lúc này đã rất khuya, cả đạo quan đều có vẻ khá yên tĩnh.

Nhưng Dư Hàng lại dẫn chúng tôi đi thẳng tới nơi ở của Bạch Nguyệt chân nhân.

Bình Luận (0)
Comment