Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2419

Chương 2419 Chương 2419

(Ăn đậu hủ 吃豆腐: ý chỉ sự sỗ sàng, chọc ghẹo, sàm sỡ,… hay người Việt mình còn gọi là “yêu râu xanh” đó.)

Tuy nhiên, mọi người tập trung ở đây chỉ vì một mục đích.

Trong tình hình hiện tại, mọi người vẫn im lặng.

Khi mọi người nhìn thấy tôi bước ra, họ đều nhìn tôi với những ánh mắt khác nhau, không ai nói gì cả.

Giờ phút này, phía trước Vạn Bảo Môn yên tĩnh không một tiếng động.

Trong không khí tràn ngập sát khí.

Thân là Minh chủ của Đạo minh, Bạch Nguyệt chân nhân đang mặc một bộ đạo bào màu tím.

Tay cầm kiếm sắt, đứng ở trung tâm.

Khuôn mặt ông ấy rất nghiêm nghị, nhìn lướt qua toàn tường.

Ngay sau đó, chân nhân cất giọng nói trầm trầm:

“Vô Lượng Thiên Tôn.

Đất trời vẩn đục, yêu tà hoành hành.

Chúng sinh trong thiên hạ đã ngập tràn tai hoạ.

Chúng ta được sinh ra vào thời đại này, giữa đất trời này.

Tất nhiên chúng ta phải thuận theo Đạo trời, dọn sạch tà ma, khôi phục lại sự sạch sẽ của đất trời.

Hiện giờ, chúng ta có một trách nhiệm nặng nề trên vai.

Hôm nay, các vị đã hội tụ tại đây.

Chỉ vì một mục tiêu duy nhất, cùng tấn công vào trụ sở chính của tà giáo Nhật Nguyệt, đánh vào núi Nhật Nguyệt.

Nếu thành công, thế lực của ba tà giáo sẽ phải chịu đả kích cực kỳ lớn.

Chính phái Đạo môn chúng ta cũng có thể xoay chuyển thế cục.

Hiện tại, mọi người có dám mạo hiểm mạng sống của mình, cùng bần đạo chỉnh đốn lại càn khôn hay không?”

Bạch Nguyệt chân nhân vừa nói ra lời này, chỉ trong nháy mắt, lửa giận đã bốc lên trong toàn trường.

Đôi mắt của mỗi người đều như hoá thành những đốm lửa nóng.

Sinh ra trong thời đại mạt pháp, tu luyện khó khăn.

Nhưng cũng không thể ngăn cản được tấm lòng hộ Đạo của chúng tôi.

Ba tà giáo gây loạn thế gian, chúng sinh trong thiên hạ gặp phải đại nạn.

Đã đến lúc chúng tôi phải đứng lên.

Trong phút chốc, mỗi một vị đồng đạo đều hét lên những tiếng trong lòng.

“Thay trời hành Đạo, trảm yêu trừ ma.”

“Thay trời hành Đạo, trảm yêu trừ ma.”

“…”

Những tiếng hét liên tiếp vang lên, trong lòng mọi người cũng liên tục gào thét.

Bạch Nguyệt chân nhân gật đầu một cái thật mạnh, ra hiệu cho mọi người giữ im lặng.

Sau khi mọi người bình tĩnh lại, Bạch Nguyệt chân nhân mới lại nói tiếp: “Tốt lắm! Bây giờ chúng ta sẽ lập tức khởi hành, đi vòng qua rừng Tử Vong, đánh thẳng vào núi Nhật Nguyệt. Xuất phát!”

Bạch Nguyệt chân nhân hô lớn.

Ngay sau đó, các vị chưởng môn các phái, tông chủ, gia chủ, trưởng lão, tiền bối,…

Họ lần lượt hô vang với các vị đệ tử của mình: “Xuất phát!”

“Đi!”

“Chúng đệ tử nghe lệnh, lập tức xuất phát!”

“Đuổi theo, đuổi theo.”

“…”

Trong lúc nhất thời, hơn 800 vị đồng đạo đồng loạt xoay người, bắt đầu khởi hành.

Chưởng môn và trưởng lão các phái, đã dẫn theo chúng đệ tử của mình, lao nhanh vào trong rừng sâu…

****

Hơn 800 vị đồng đạo của Đạo môn, mấy trăm quỷ tu và gần trăm vị dã tiên của Hồ tộc đã hợp thành một đội ngũ khổng lồ, với tổng cộng hơn một ngàn người.

Để chuẩn bị cho lần tiến công này, mỗi một vị đệ tử tu hành với các phương pháp khác nhau, hiểu được cách hàng yêu trừ ma.

Họ có thể giết người một cách vô hình, tới đi như mị quỷ.

Nhưng hôm nay, trên mặt mỗi người đều rất nghiêm nghị.

Tuy nhiên, trong ánh mắt của họ lại chất chứa sự kiên định vô cùng.

Thời gian dần dần trôi qua, sắc trời cũng dần dần sáng lên.

Mặc dù ở trong rừng rậm, nhưng những quỷ tu đều không thể gặp ánh mặt trời.

Ấy vậy mà, điều đáng ngạc nhiên là dường như họ đã chuẩn bị sẵn sàng.

Mỗi người đều mang theo một chiếc ô màu đen.

Những chiếc ô đen này không chỉ có màu đen nhánh, mà bên trên ô còn được viết đầy phù văn.

Những vị quỷ tu này tay cầm ô đen, tránh trong bóng của chiếc ô, hoàn toàn không lo sợ ánh mặt trời ảnh hưởng tới họ.

Đi phía trước dẫn đường chính là những dã tiên của núi Hồ.

Đi sau chót là những quỷ tu của Quỷ Minh.

Còn hơn 800 tu sĩ của Đạo môn thì đi ở giữa.

Dựa theo kế hoạch, sau khi chúng tôi rời khỏi Vạn Bảo Môn, cần phải vượt qua hai đỉnh núi, sau đó mới có thể tiến vào rừng Tử Vong.

Khi tới được khu rừng ấy, thử thách chân chính mới bắt thực sự bắt đầu.

Trong rừng Tử Vong, môi trường hoàn toàn khắc nghiệt.

Nó được bảo vệ bởi chướng khí độc giết người, các trận pháp gây mê ảo, yêu thú canh núi, cùng với các đệ tử của Nhật Nguyệt Giáo luôn đứng canh gác.

Người bình thường tới đó, hầu hết là có đến mà không có về.

Tuy nhiên, Đạo môn đã dám tập kích bất ngờ vào trụ sở chính của Nhật Nguyệt Giáo, thì đương nhiên cũng đã có cách.

Không biết bọn họ đã làm thế nào mà tìm ra được một con đường bí mật dẫn tới núi Nhật Nguyệt.

Thông qua con đường bí mật này, chúng tôi có thể tránh được rất nhiều nguy hiểm.

Chỉ cần không bị phát hiện ra, hẳn là chúng tôi có thể đến được phía sau ngọn núi của Nhật Nguyệt Giáo một cách hoàn mỹ.

Đến lúc đó, chúng tôi sẽ chọn thời cơ tấn công, san bằng trụ sở chính của Nhật Nguyệt Giáo chỉ trong một kích.

Tốc độ của mọi người rất nhanh, hơn nữa, chúng tôi còn có dã tiên của Hồ tộc dẫn đường.

Cho nên, chẳng mấy chốc, chúng tôi đã vượt qua hai đỉnh núi, đi tới bên rìa rừng Tử Vong.

Đứng ở bên rìa rừng Tử Vong, tôi có thể cảm nhận rõ ràng được, trong khu rừng núi này tràn ngập hơi thở chết chóc.

Loại áp bức đến tận linh hồn này, khiến cho người khác cảm thấy vô cùng khó chịu.

Hơn nữa, trong núi rừng còn có một số tiếng gầm của một số loài thú chưa rõ tên, khiến nơi này có vẻ càng nguy hiểm hơn.

Sắc mặt của mấy vị chưởng môn đứng phía trước đội ngũ cũng trở nên ngưng trọng.

Họ nheo mắt nhìn vào khu rừng Tử Vong, cùng làn chướng khí nồng đậm của bên trong đó.

Ngay sau đó, một vị quay đầu lại, nói:

“Các vị, hãy lập tức uống thuốc tránh chướng khí, đeo khăn che mặt lên, dùng tam hoả để chấn áp dương nguyên.

Bình Luận (0)
Comment