Hai người này đều là thiên tài của Nhật Nguyệt Giáo, từ 6 năm trước, tu vi của chúng đã rất mạnh.
Lúc trước, Thánh Tử Lăng Thiên của Nhật Nguyệt Giáo thậm chí còn có thể chạy thoát khỏi tay của Mộ Dung Ngôn.
Bởi vậy, có thể thấy được, năng lực của hai tên này phi thường đến mức nào.
Hơn nữa, trên đường tới thành Phượng Hoàng năm xưa…
Nếu không có Hồ Tam Thái Gia xuất hiện, tôi còn suýt chút nữa phải bỏ mạng trong tay bọn chúng.
Bây giờ, hai người bọn chúng cùng liên thủ với nhau, nhất quyết phải lấy mạng của tôi.
Nhưng làm sao tôi có thể giao nộp mạng sống của mình một cách dễ dàng như vậy?
Thấy bọn chúng đánh tới, lông mày của tôi dựng lên, rút kiếm chuẩn bị nghênh địch.
Dương Tuyết thấy tôi muốn đối đầu với Thánh Tử và Thánh Nữ của Nhật Nguyệt Giáo, có hơi lo lắng, vội vàng nhắc nhở tôi một câu: “Đinh Phàm, cẩn thận.”
Tôi chỉ gượng cười, đáp: “Yên tâm đi, tôi sẽ không chết đâu!”
Nói xong, cả người tôi rung chuyển, chân đan tám màu bắt đầu lưu chuyển.
Khí tức cường đại nổi lên, đạo khí tám màu xoay quanh toàn thân tôi.
Cả người tôi lúc này như một lưỡi kiếm sắc bén đã rút khỏi vỏ, chĩa thẳng vào hai kẻ kia…
*****
Khí tức cường đại lúc này như hoá thành thuỷ triều, trực tiếp dâng trào ra bên ngoài.
Thánh Tử và Thánh Nữ của Nhật Nguyệt Giáo đang lao về phía tôi, sắc mặt của chúng lúc này cũng đột nhiên thay đổi.
Bởi vì khoảnh khắc này, bọn chúng cũng cảm nhận được sự áp lực trước nay chưa từng có.
Thuộc tính của bọn chúng hoàn toàn bị khắc chế.
Phải biết rằng, trên người tôi có tới sáu loại thuộc tính.
Trong đó, còn có thuộc tính lôi điện, có thể nói là rất khủng bố.
Bất kỳ loại thuộc tính nào đặt trước mặt tôi, đều sẽ bị ép chế.
Không chỉ có vậy, tôi lại còn tu luyện Hỏa Thiên Công.
Hoả Thiên Công cực kỳ mạnh mẽ mang đến cho người ta sức áp chế tuyệt đối về mặt tinh thần.
Cảm giác tiêu cực khiến người khác cảm nhận được sự đau khổ.
Nếu một người càng có nhiều cảm xúc tiêu cực, vậy đối phương càng phải chịu nhiều sự kìm nén hơn.
Lăng Thiên cùng Thấm Tuyết vốn chính là thành viên của một tà giáo.
Đương nhiên chúng có rất nhiều cảm xúc tiêu cực, lúc này, chúng nhìn tôi mà như thấy bị quỷ ám.
Khi Hỏa Thiên Khí tiếp cận mức 40%, cảm giác tiêu cực này có thể nói là vô cùng mãnh liệt.
Trong lòng bọn chúng cũng bắt đầu run rẩy theo.
Khoảnh khắc ấy, Lăng Thiên và Thấm Tuyết đều cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng.
Thậm chí, chúng còn có ý định muốn tự sát.
Tuy nhiên, hai tên này chính là Thánh Tử và Thánh Nữ, vậy nên tâm cảnh của chúng đương nhiên rất cao.
Chúng vội vàng củng cố lại tinh thần của mình, dốc toàn lực đối phó với tôi.
Chỉ nghe Thấm Tuyết gào lên một tiếng: “A!”
Cơ thể của ả ta lập tức hoá yêu.
Chỉ thấy toàn thân Thánh Nữ Thấm Tuyết nhanh chóng mọc ra vảy rắn.
Con ngươi của ả cũng biến thành con ngươi của loài rắn.
Trong miệng ả còn thò ra chiếc lưỡi chẻ đôi đặc trưng của loài rắn.
Cũng nhân lúc này, chúng tôi đã tiến tới gần bọn yêu đạo.
Thấm Tuyết là người ra tay đầu tiên, ả phun ra một ngụm nọc rắn và sương máu.
Về điểm này, tôi đã sớm có sự đề phòng.
Cả người tôi có cương khí hộ thể, lại có thêm linh lực thuộc tính mộc quanh thân.
Mà thuộc tính mộc lại là sự khởi đầu của vạn vật.
Dựa vào sức mạnh của thuộc tính này, nó có thể hòa tan hoàn toàn nọc rắn và sương máu.
Tuy nhiên, các vị đồng đạo ở xung quanh tôi lại không thể chống cự được nọc độc và sương máu kia.
Trong đó, có một vị đệ tử của phái Thanh Thành đã bị sương máu bắn vào mặt.
Kết quả là, khuôn mặt của cậu ta đã bị ăn mòn ngay lập tức.
Vị đệ tử kia hét lên một tiếng thảm thiết, vội dùng tay lau mặt theo bản năng.
Thế nhưng cậu ta vừa giơ tay lên, chỉ thấy một mảng máu thịt nát bấy.
Vị đệ tử kia đau đớn cùng cực, ngã xuống đất giãy giụa.
Trong miệng cậu ta không ngừng phát ra những âm thanh đau đớn “a a a”.
Thứ máu độc kia có tính ăn mòn rất mạnh.
Các vị đồng đạo đứng bên cạnh còn chưa kịp chạy tới cứu chữa cho cậu ta, người nọ đã bị độc tính hại chết.
Cả khuôn mặt của người đệ tử ấy đã bị ăn mòn đến mức chỉ còn lại một đống máu thịt nát bấy.
“Lũ yêu đạo tàn ác.”
Tôi gầm nhẹ một tiếng, rồi vung kiếm lao lên.
Lăng Thiên cũng đánh úp lại, đâm kiếm về phía tay tôi.
Tôi vội vàng tránh ra.
Một tiếng nổ trầm vang vang lên.
Lớp đất đá trên mặt đất đã trực tiếp bị bổ ra bởi một vết kiếm dài.
Cùng lúc ấy, Thấm Tuyết ở một bên khác cũng xông lên.
Hai tên, một trái một phải, không ngừng tấn công về phía tôi.
Tu vi của bọn chúng đều đã đạt tới cảnh giới Đạo Tôn.
Nhưng cho dù là như vậy, tôi vẫn có thể thong dong đối phó với bọn chúng.
Tôi dám nói, trong số những người cùng bậc tu vi, không ai có thể trở thành đối thủ của tôi.
Sức mạnh thuộc tính phóng ra ngoài, sấm sét xuất hiện, hàn bang lạnh thấu xương được phóng ra.
Lửa lớn cũng bốc lên, thuộc tính thổ ảnh hưởng đến hành động của địch và thuộc tính mộc liên tục bổ sung linh lực cho tôi.
Lăng Thiên và Thấm Tuyết bị tôi áp chế, buộc phải lùi về phía sau không ngừng.
Đồng thời, xung quanh chúng cũng có mấy tên yêu đồ Nhật Nguyệt Giáo đến hỗ trợ.
Tuy nhiên, tất cả bọn chúng đều bị tôi dùng Hỏa Thiên Công quét sạch.
Hai tên Thánh Tử và Thánh Nữ vốn tự cho mình là kẻ hơn người.
Nhưng hôm nay, kể cả chúng có sát cánh cũng không thể hạ gục bại tướng và tù binh của mình năm xưa.
Điều này khiến bọn chúng rất khó chịu, mà chúng càng tức giận thì thì sức áp chế của Hoả Thiên Công trên người bọn chúng lại càng rõ ràng.
Những cảm xúc tiêu cực xuất hiện trong lòng sẽ trở nên lớn hơn.
Một khi con người trở nên cuồng táo, người đó sẽ mất đi lý trí.
(Cuồng táo 狂躁: trở nên luống cuống, nóng nảy, không thể tự kiềm chế bản thân.)