Tất cả mọi người run rẩy nhìn lên không trung, hưng phấn mở miệng.
Đệ tử các phái, bao gồm cả rất nhiều trưởng lão cũng đều ngạc nhiên khó hiểu.
Trong số bốn người này, mọi người chỉ nghe nhắc tới Long Tuyền chân nhân, biết được Bách Hoa Cung. Về phần một nam một nữ còn lại thì bọn họ hoàn toàn không biết.
Đến nỗi hai chữ "Quỷ Mẫu" cũng chưa từng nghe nói qua, lại càng không có chút ấn tượng nào về họ.
Mà tôi cũng ở trong lúc những người này đang sửng sốt, biết rõ thân phận của hai người phụ nữ kia.
Giang hồ đệ nhất cung trong truyền thuyết: Bách Hoa Cung.
Năm đó Bách Hoa Dịch và Bách Hoa tàn quyển mà lão Phong tu hành đều đến từ Bách Hoa Cung.
Còn người được gọi là Quỷ Mẫu kia, trong truyền thuyết đại chiến phong ấn mấy chục năm trước. Tiền bối Tần thành lập Quỷ Triều toàn là nhờ thông qua Quỷ Mẫu.
Trước nhất là do đủ loại nguyên nhân, trong đó Quỷ Triều bị diệt có liên quan đến Địa Phủ.
Song Vương của Quỷ Triều không rõ sống chết, Quỷ Mẫu không rõ tung tích.
Từ đó về sau Quỷ Triều đã trở thành cấm kỵ, một khi nhắc tới sẽ có thể có cùng một kết cục giống như Bảo Khánh Vương: lửa nghiệp thiêu thân, hồn bay phách tán.
Ngay lúc tôi đang quan sát đánh giá bốn người này, giáo chủ Nhật Nguyệt là con giao long kia lại lần nữa lượn vòng, mở miệng nói: "Vừa rồi chính là bọn mày ra tay đúng không?"
Giọng nói cực lớn, kèm theo chấn nhiếp mạnh mẽ.
Nhưng lại không hề có chút tác dụng gì với bốn người này.
Bọn họ cũng không lên tiếng mà chỉ lơ lửng ở trên không trung, không nhúc nhích. Giờ phút này chỉ thấy tiền bối Tần dẫn đầu móc ra một điếu thuốc, sau đó dùng bật lửa đốt lên.
"Hít hà." Kế đó ông ấy còn hít một hơi thật sâu, phun mây nhả khói.
Một màn này khiến cho giáo chủ Nhật Nguyệt vô cùng khó chịu.
"Nhóc con, đừng quá phách lối. Người mà mày đang đối diện chính là bản tôn."
Lời vừa dứt, con giao long kia lập tức phun thẳng một hơi Long khí tới chỗ bốn người họ.
Khí đen bùng nổ, uy lực cực mạnh.
Nhưng ai ngờ, không đợi tiền bối Tần ra tay thì người đứng ở gần nhất, cung chủ Bách Hoa Cung trên váy trắng có in hoa đột nhiên ra tay.
Tay vừa nhấc một cái, ánh sáng đỏ tuôn ra. Cả người cô ấy phảng phất như tiên nữ giáng trần, xung quanh trăm hoa đua nở.
Một khắc sau, Long khí mạnh mẽ cứ thế tan biến, im lặng không một tiếng động, thậm chí còn không hề có chút dao động năng lượng nào.
Mọi người xem đến đây, không chỉ có riêng đám chúng tôi ở bên dưới khiếp sợ, có thể khiến cho Long khí mạnh mẽ tan biến mà lại không hề có chút dao động năng lượng nào. Việc này… đến cùng là tu vi bực nào mới có thể làm được?
Phải biết, giáo chủ Nhật Nguyệt này đã là tồn tại một bước Đạo Đế rồi đấy.
Còn giáo chủ Nhật Nguyệt thì chỉ hơi ngạc nhiên một chút, nhưng vẫn không hề sợ hãi.
Long nguyên hội tụ, lực tổ nguyên bắt đầu kích phát. Trong giây lát, Long khí còn mạnh hơn nữa đánh tới.
"Vù vù vù", bốn dòng Long khí, dòng sau mạnh hơn dòng trước.
Uy lực này sợ là còn muốn hủy diệt cả ngọn núi Nhật Nguyệt này…
*****
Đối diện với bốn luồng Long khí cực mạnh, cả ngọn núi Nhật Nguyệt đều đang rung chuyển dữ dội.
Ánh sáng đen phổ chiếu khắp mặt đất, thân rồng của giáo chủ Nhật Nguyệt liên tục lượn vòng.
Thế nhưng điều khiến cho tất cả mọi người đều không ngờ tới chính là, nét mặt của của bốn người kia đều không thay đổi dù chỉ một chút.
Trong nháy mắt, bốn người bay lên không trung, thân thể người nào người nấy đều rung lên. Thình lình bốn cỗ Đế uy mênh mông cuồn cuộn phát ra, trực tiếp nghiền ép Long khí, chụp xuống giáo chủ Nhật Nguyệt.
Bốn luồng Long khí lần nữa tan biến, hơn nữa còn không hề dao động.
Tràng cảnh này khiến cho toàn trường rung động.
Đế uy, đây mới thực sự là Đế uy.
Có sự khác biệt về chất với Đế uy của giáo chủ Nhật Nguyệt kia.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, ngơ ngác.
Bốn đạo Đế uy, thế không phải nói bốn người này là bốn cường giả Đạo Đế mạnh nhất đó sao?
Không ngờ nha!
Không ngờ vậy mà tu vi của tiền bối Tần - chú của Tiểu Mạn đã đạt đến cảnh giới này rồi. Hơn nữa nhìn dáng vẻ ông ấy, có lẽ còn là người đứng đầu trong bốn người.
Có điều như thế vẫn chưa xong. Ánh mắt của tiền bối cầm đầu chuyển một cái, nhìn con giao long kia mắng một câu: "Thứ nghiệp chướng..."
Ông ấy nói xong lại hút một hơi hơn nửa đoạn tàn thuốc rồi bắn thẳng ra.
Cũng không đợi con giao long kia kịp phản ứng, chỉ nghe ầm một tiếng, nửa điếu thuốc lá kèm theo Đế uy cuồng bạo cứ thế đánh xuyên qua thân thể giao long, tại chỗ xuyên thấu ra khỏi cơ thể.
Một cái lỗ máu lớn chừng quả đấm xuất hiện, máu tươi như suối không ngừng tuôn ra.
Giáo chủ Nhật Nguyệt hét thảm một tiếng. Thân thể đang bay lơ lửng trên không trung rơi xuống mặt đất.
"Ầm ầm."
Thân thể khổng lồ hơn hai mươi mét nặng nề nện lên trên mặt đất. Cả mặt đất cũng bị nện đến rạn nứt.
Gã gian nan ngẩng đầu rồng lên, thân rồng run rẩy, dùng giọng không thể tin được nói:
"Mày, mày, bọn mày, bọn mày là… thật sự là… Đế chân chính, Đế Tôn ư?"
Giọng nói có vẻ khủng hoảng, khiếp sợ tột độ.
Đế Tôn là gì?
Chính là Đạo Đế, người có lực lực mạnh nhất nhân gian giới. Lời này vừa ra khỏi miệng, hiện trường xôn xao náo động. Lúc này rất nhiều đồng đạo nhìn đến ngơ ra đã kịp phản ứng lại.
Rất nhiều đệ tử trẻ tuổi bắt đầu kích động, giống như nổi điên. Một tên đệ tử phái Mao Sơn còn nói với Liệt Hỏa chân nhân: "Sư phụ, có phải chúng ta... có phải chúng ta được cứu rồi không?"
Lúc này Liệt Hỏa chân nhân được hỏi tới đột nhiên cất giọng cười to: "Ha ha ha... được cứu? Tứ Đế đều ra. Đạo môn chúng ta được cứu rồi, thương sinh được cứu rồi, đã có thể bảo vệ được tam giới rồi."