Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2464

Chương 2464 Chương 2464

Không ngờ họ đều đến sớm như vậy, nhìn thấy tôi và lão Phong, A Đồng còn có chút không vui:

“Hai người làm gì vậy hả? Đàn ông con trai mà còn chậm hơn cả con gái là sao. Mau mau xuống núi, chúng ta tìm chỗ nào đó uống thêm vài ly đi."

A Đồng có vẻ thiếu kiên nhẫn, vừa nhắc đến rượu là hai mắt lập tức tỏa sáng.

Lão Phong và tôi nở một nụ cười gượng, ý bảo nhanh lên.

Sau đó, bốn người chúng tôi rời khỏi cổng lớn, đi xuống núi Bách Hoa.

Xa xa, ở chỗ cao nhất của núi Bách Hoa, tiền bối Tần, Long Tuyền chân nhân và Quỷ Mẫu đang đứng ở xa nhìn chúng tôi.

“Chuyến đi này của Hương nhi, em thực sự rất lo.” Quỷ Mẫu lên tiếng.

Đôi mắt cô ấy không trong trẻo và thiếu đi sức sống.

Tiền bối Tần nắm lấy tay Quỷ Mẫu: “Linh nhi, con đường này của Hương nhi phải do chính nó tự mình đi. Ông trời có lẽ đã sắp xếp mọi thứ từ trước. Chúng ta chỉ cần làm việc của mình là được rồi …”

Vừa dứt lời, một phụ nữ xinh đẹp chậm rãi xuất hiện trong bóng tối.

Long Tuyền chân nhân cảm nhận được sự xuất hiện của người phụ nữ này, khuôn mặt tỏ vẻ vui mừng: “Vi nhi, con về rồi à?”

Người phụ nữ gật đầu: “Vâng, con đã lấy được tấm bản đồ biển đó và đi đến biển sương mù.

Tuy nhiên, vẫn chưa tìm thấy được hòn đảo của Mắt Quỷ. Con cảm thấy phong ấn của sáu vực đã bị nới lỏng..."

Lúc này chúng tôi đã tới chân núi Bách Hoa.

Núi Bách Hoa này có địa hình rất đặc biệt.

Bốn phía được bao bọc bởi núi non, hình thành một lưu vực tự nhiên ở giữa.

Bốn mùa tựa như mùa xuân, nhưng bên ngoài ngọn núi lại tràn ngập chướng khí, lại có trận pháp Kỳ Môn Đôn Giáp bảo vệ.

Chẳng trách người bình thường không tìm thấy được chỗ này, nếu không có người rành đường chỉ dẫn, người ngoài căn bản sẽ không thể leo được lên núi, cũng không tìm được Bách Hoa Cung.

Dưới sự chỉ dẫn của A Đồng, chúng tôi tiếp tục bước đi trong sương mù.

Mà những trận pháp đó cực kỳ quỷ dị. Chúng nó không phải chết, mà là sống.

Mỗi ngày thậm chí là mỗi thời điểm đều đang vận chuyển.

Chỉ có đệ tử Bách Hoa Cung nắm rõ được quy tắc hoạt động và kết cấu trận pháp mới có thể tùy ý ra vào.

Chúng tôi đi trong sương mù suốt một ngày một đêm.

Đợi đến sáng sớm hôm sau mới có thể bước ra khỏi khu rừng.

Sau đó, chúng tôi đi dọc theo con đường mòn trên núi và bắt đầu lái xe về phía các thị trấn gần đó.

Đi đường cả một ngày một đêm, mức độ này đối với chúng tôi mà nói.

Cản bản không đáng là gì cả.

Vì vậy, chúng tôi đi với tốc độ như bay.

Không bao lâu đã đến một thị trấn nhỏ, A Đồng đề nghị nên nghỉ ngơi.

Thật ra chỉ vì muốn uống rượu thôi, tuy không mệt, nhưng chúng tôi rất đói bụng.

Vì thế chúng tôi dừng lại ở thị trấn, tìm một quán ăn và gọi vài món.

Kết quả là A Đồng vừa ngồi xuống đã gọi tám chai rượu trắng.

Nói là mỗi người hai chai...

Ban đầu chủ quán không để ý, tưởng A Đồng chỉ đang khoác lác thôi.

Chút nữa không uống hết không phải vẫn trả lại cho ông ta à.

Ông ta cũng chẳng hiếm lạ gì với mấy vị khách như vậy.

Món ăn được dọn lên, gọi một bàn rượu, đăng lên vòng bạn bè rồi trả lại.

Nhưng điều ông chủ không ngờ tới là, món ăn vẫn còn chưa được dọn ra.

Cái người gọi rượu tên A Đồng kia đã tự mình uống hết một chai.

Uống rượu như uống nước vậy, không cần nghỉ để lấy hơi luôn.

Lúc uống xong mà mặt vẫn không đỏ tim không đập.

Ông chủ nhìn đến sợ ngây người.

Không chỉ vậy, trong lúc ăn A Đồng còn uống thêm một chai nữa.

Một người uống hết ba chai rượu trắng.

Một bàn của chúng tôi đã uống hết chín chai rượu trắng.

Khi rời đi, A Đồng còn yêu cầu mua thêm hai chai nữa.

Một màn này hoàn toàn gây ấn tượng với chủ quán.

Đây mịa nó là một nữ trung hào kiệt, đúng là thánh rượu a!

Mà A Đồng cũng đúng thật là quỷ rượu trong số những quỷ rượu.

Cô ấy không uống nước, khát thì chỉ uống rượu.

Tất nhiên, tu vi của cô ấy rất cao.

Mấy loại rượu thông thường này cơ bản không thể khiến cô ấy say được.

Nếu người bình thường mà uống như vậy, e rằng đã phải nhập viện từ lâu rồi...

*****

Sau khi ăn cơm xong, chúng tôi lên xe rời khỏi thị trấn.

Đến thành phố gần nhất rồi mua vé đến thành phố Giang Nam càng sớm càng tốt.

Thành phố Giang Nam là nơi có dân số lớn nhất phía nam.

Nơi đó không chỉ là một khu trung tâm kinh tế và văn hóa, mà còn là một khu trung tâm chính trị.

Dân số ở đây đã lên tới hàng trăm triệu.

Tòa ​​nhà Liên Hoa mà chúng tôi sắp tới nằm ở trung tâm thành phố.

Lần hành động này cũng có thể nói là vấn đề lớn nhất.

Đó là phải làm cách nào mới có thể hoàn toàn tiêu diệt tà giáo Hắc Liên Hoa mà không ảnh hưởng đến người thường, cuối cùng còn phải để cho bản thân rút lui một cách êm đẹp.

Theo tin tức từ Bách Hoa Cung, thực lực của tà giáo Hắc Liên Hoa không cao lắm.

Nếu không cũng sẽ không phái đám tiểu bối như chúng tôi và một số người ở cảnh giới Đạo Tôn ra tay.

Chúng tôi đến sân bay, bay thẳng đến thành phố Giang Nam.

Các đệ tử được các môn phái phái đến đã tập trung tại thành phố Giang Nam.

Đến lúc đó, A Đồng sẽ liên lạc với họ, sau khi gặp mặt sẽ đến thẳng tổng đàn của tà giáo Hắc Liên Hoa.

Khoảng 11 giờ đêm hôm đó, chúng tôi đã đến sân bay thành phố Giang Nam.

Mọi thứ đều rất có hơi thở hiện đại.

Mùi vị công nghệ cao không hợp với nhóm tu sĩ của chúng tôi chút nào.

Vào thời đại mạt pháp, nhóm người tu hành chúng tôi đã dần dần rút lui khỏi sân khấu của lịch sử.

Mà các hệ thống văn minh mới hoàn toàn khác biệt lại đang không ngừng xuất hiện.

Tôi nghĩ, chờ đến khi khoa học kỹ thuật đạt đến một trình độ nhất định.

Bình Luận (0)
Comment