Nơi nào tôi đi qua, nơi đó vang lên tiếng kêu la thảm thiết không dừng.
Mười mấy tên yêu đạo đã bị tôi chém chết chỉ trong nháy mắt.
Có những tên còn không biết mình đã chết như thế nào.
Sắc mặt của Miêu Luân, Giáo chủ Hắc Liên Giáo lộ rõ vẻ kinh hãi.
Thấy tôi đánh úp lại, ông ta không dám chủ quan.
Đạo khí trên người ông ta chấn động, tu vi cũng bùng nổ ngay tức khắc.
“Oanh” một tiếng, một cỗ cương khí mãnh liệt dị thường trào ra.
Ngay khi vừa mới tiếp xúc với cỗ đạo khí này, sắc mặt tôi cũng chuyển thành kinh ngạc.
Không ổn, tình báo có sai lệch rồi.
Tu vi của lão khốn này không phải mới tới Đạo Tôn trung kỳ, mà đã tới cảnh giới Đạo Tôn đỉnh phong.
Hơn nữa, có khả năng, chỉ còn một bước nữa thôi là ông ta sẽ đạt tới cảnh giới Đạo Thánh.
Trong khoảnh khắc ấy, hình như lão già này cũng nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của tôi.
Giờ phút này, ông ta mỉm cười khinh thường: “Bây giờ mày đã biết sợ hãi rồi sao?”
Nói xong, đối thủ hất phất trần ra.
Sau một tiếng “Ầm vang”, từng luồng đạo khí ngưng tụ, bắn thẳng về phía tôi.
Mặc dù tôi đã rất ngạc nhiên, thế nhưng tôi đã có thêm tám tia linh lực, có thể nói là vô địch trong cấp bậc hiện tại.
Cho dù ông ta đã đạt được tới cảnh giới Đạo Thánh, tôi vẫn sẽ chiến đấu.
Hơn nữa, bên cạnh tôi còn có tiền bối Kỳ Lân.
Kỳ Lân tiền bối đã khôi phục lại nguyên thần, tuy rằng hiện tại ông ấy chỉ còn lại một sợi nguyên thần, chứ không phải đang ở trạng thái mạnh nhất.
Thế nhưng, chỉ với một sợi nguyên thần này, ông ấy cũng đã vô địch thiên hạ rồi.
Tu vi hiện tại của Kỳ Lân tiền bối đã đạt tới cảnh giới Đạo Thánh rồi.
Dưới tình huống như vậy, tôi chẳng có lý do gì để lùi bước cả.
Tôi vẫn giữ ý chí chiến đấu y như cũ.
“Sợ ư? Mày cho rằng có khả năng này không?”
Nói xong, tôi vận chuyển đạo khí tám màu, dốc toàn lực để đối phó, dùng toàn lực để ngăn cản ông ta.
Trong phút chốc, hai luồng đạo khí va chạm vào nhau.
Sau một tiếng nổ “Phanh”, đạo khí như hóa thành sóng biển, không ngừng kích động khắp bốn phía.
Bởi vì dòng sóng năng lượng này quá mạnh, khiến cho mấy chiếc ghế dựa xung quanh đã lập tức bị hất văng sang một bên.
Bảy, tám tên yêu đạo mặc đạo bào Hắc Liên Giáo đã bị đẩy lùi, hai người đang sống sờ sờ đã bị đánh chết tại chỗ.
Vòi cứu hỏa trên đỉnh đầu cũng bị dòng lưu chuyển hỗn loạn của đạo khí đánh vỡ tan nát.
Hội trường tiệc ở tầng dưới cũng bị thu hút bởi tiếng động lớn thình lình vang lên.
Mỗi người đều kinh ngạc, sửng sốt, nhìn lên đỉnh đầu mình.
“Làm sao vậy? Chuyện gì đã xảy ra thế?”
“Tiếng nổ lớn vừa rồi truyền từ đâu vậy?”
“Tình hình này là thế nào?”
“…”
Những người này còn chưa kịp phản ứng lại, ở trên tầng, trận chiến của chúng tôi đã hoàn toàn bắt đầu.
Đủ các loại bùa chú lần lượt được ném ra, tiếng nổ vang lên không ngừng.
Ánh kiếm lập loè, máu tươi văng ra khắp nơi.
Cũng không biết tại vì sao, chuông phòng cháy lại đột nhiên vang lên vào ngay lúc này.
“Đô đô đô, đô đô đô đô…”
Trong nháy mắt, vòi phun nước chữa cháy bắt đầu phun nước liên tục.
Trong lúc nhất thời, nước từ vòi phun xuống.
Mọi người đang tham gia tiệc ở tầng bên dưới lúc này mới kịp phản ứng lại.
“Mẹ kiếp, cháy, chạy mau đi!”
Cũng không biết là ai đã hô lớn như vậy, kết quả, cả yến tiệc náo nhiệt đã lập tức bùng nổ, mọi người bắt đầu bỏ chạy xuống tầng dưới.
Chúng tôi ở trên tầng, vẫn tiếp tục không ngừng chiến đấu.
Nhân số của đối phương rất đông đảo, nhưng đa phần đều có thực lực rất yếu.
Hiện tại, chúng tôi đột nhiên xông vào chém giết, trong lúc nhất thời, đám yêu đạo bị thương vong vô số.
Đông đảo chúng đệ tử Hắc Liên Giáo chỉ đành đứng sát lại với nhau, rồi luống cuống kết thủ ấn, bắt đầu triệu hồi cổ trùng.
Bỗng nhiên, từng bầy côn trùng bay tới.
Đám côn trùng biết bay này, con nào con nấy đều có kịch độc trong người, một khi bị chúng nó cắn phải, chắc chắn sẽ phải chết.
Mọi người lần lượt phóng cương khí hộ thể, không dám lơ là chút nào.
Mà lão Miêu Luân, Giáo chủ Hắc Liên Giáo cũng bắt đầu vừa đánh vừa lui, dần dần lùi lên trên tầng trên.
Đương nhiên chúng tôi không thể nào buông tha cho ông ta. Ông ta vừa lui được một chút, chúng tôi liền đuổi theo một chút.
Lúc này, tôi nắm thế tấn công.
Hoa Yên Chi, A Đồng, Từ Lộ, Âu Dương Hồng Vũ cũng hỗ trợ ở xung quanh.
Chúng tôi dùng năm đánh một, trong lúc nhất thời, cũng chẳng đến mức phải rơi vào thế hạ phong.
Thậm chí, nhiều lần chúng tôi còn gần như nắm bắt được cơ hội chém chết tên yêu đạo này.
Khi chúng tôi đuổi theo yêu đạo lên tầng trên, phát hiện ra trong số đám này cũng có vài tên yêu đạo chỉ huy.
Lúc này, yêu đạo lần lượt hét lên: “Rút lui lên tầng trên, mau rút lui lên tầng trên…”
Mấy trăm yêu đạo bắt đầu lục tục rút đi.
Tuy rằng, nhiệm vụ lần này không được thuận lợi như trong tưởng tượng của chúng tôi.
Nhưng thực lực của đối phương cũng chỉ có thế mà thôi.
Như vậy, việc diệt trừ Hắc Liên Giáo cũng không đến mức quá đỗi khó khăn, và chỉ lát nữa thôi, chúng tôi sẽ chiến thắng.
Cuộc chiến vẫn còn cực kỳ khốc liệt, cương khí cường đại lưu chuyển tứ tung, lật ngược mọi thứ xung quanh và làm vỡ toàn bộ kính tại tầng này.
Cũng may hôm nay mưa to tầm tã, nếu không chừng ấy kính vỡ rơi xuống đường, không biết sẽ làm bao nhiêu người bị thương.
Tòa nhà này tổng cộng có 69 tầng, nơi chúng tôi đang đứng là tầng 63.
Giờ phút này, chúng tôi vừa đánh vừa đuổi theo đám yêu đạo lên tầng trên.
Chẳng bao lâu sau, chúng tôi đã đuổi đến tầng 69.
Dường như đám yêu đạo này có mục đích gì đó.
Tuy rằng không biết bọn chúng muốn làm gì, nhưng chúng tôi vẫn kiên quyết đuổi theo.
Cuối cùng, tên Giáo chủ lắc mình một cái, trực tiếp chui vào trong một căn phòng.