Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2477

Chương 2477 Chương 2477

Tuy nhiên, về cơ bản nó không có tác dụng gì với cơ thể của lão Miêu Luân này.

Chỉ làm ông ta phải lùi lại vài bước mà thôi.

“Này, này…”

“Kim cương bất hoại sao?”

(Kim cương bất hoại 金刚不坏: có cơ thể cứng rắn như kim cương, không thể phá huỷ nổi.)

“Đánh thế mà vẫn chẳng xi nhê gì!”

“…”

Ba người chúng tôi đều bị dọa sợ ngây người, không ngờ được, nhờ có linh lực thuộc tính kim này, Miêu Luân đã có được một thân kim cương bất hoại.

Tôi đã tung ra một đòn mạnh mẽ như vậy, nhưng vẫn không thể khiến ông ta bị xây sát gì.

“Ha ha ha! Biết sự lợi hại của bản tôn rồi chứ!

Đây chính là hiệu quả sau khi biến đổi chất, chờ bản tôn giết chết chúng mày xong, sẽ lấy sáu viên linh thạch của mày (Đinh Phàm) và Lục Hồ Lô của mày (Hoa Yên Chi).

Như vậy, toàn bộ thiên hạ này đều sẽ nằm dưới sự khống chế của Hắc Liên Giáo ta.”

Miêu Luân cười to, cho rằng bản than ông ta đã là thiên hạ vô địch rồi.

“Ngông cuồng.”

Hoa Yên Chi mở miệng, Lục Hồ Lô trong tay cô ấy run lên.

Một luồng khí màu xanh lục trào ra.

Lục Hồ Lô này là một trong chín món chí bảo của Đạo môn, nó chứa đựng sức mạnh to lớn và thậm chí còn ẩn chứa độc tố.

Ngay khi khí tức này vừa xuất hiện, đã lập tức bao phủ lấy Miêu Luân.

Chỉ nghe thấy âm thanh “Xèo xèo xèo” không ngừng vang lên.

Ghế dựa chung quanh vỡ vụn, kể cả phần xi măng phía trên của trần nhà đều bị ăn mòn.

Nhưng Miêu Luân đứng giữa làn khói xanh kia lại chẳng hề bị làm sao.

Cả người của ông ta vẫn đang tỏa ra những tia ánh sáng màu vàng kim.

Ông ta bật cười thành tiếng “Ha ha ha” rất to: “Độc của Lục Hồ Lô đã không thể làm gì được bản tôn rồi. Hiện tại, bản tôn sẽ cho chúng mày được chiêm ngưỡng uy lực của Hắc Liên.”

Nói xong, ông ta dùng một tay kết ấn.

Trong miệng quát khẽ một tiếng: “Sắc!”

Khoảnh khắc tiếp theo, một làn sương đen xuất hiện.

Phía trên đỉnh đầu chúng tôi thế mà xuất hiện một gốc hoa sen màu đen.

Theo những gì chúng tôi nhìn thấy, đây cùng lắm chỉ là một ảo ảnh mà thôi, không có gì ghê gớm.

Chính là Hoa Yên Chi thấy vậy thì vô cùng khiếp sợ.

“Mày, sao mày lại nắm giữ được sức mạnh của Hắc Liên?”

“Không sai.

Tầm nhìn của Hoa Nhuỵ quá thiển cận, căn bản không biết được sức mạnh thực sự của Hắc Liên. Bản tôn sẽ cho chúng mày nhìn một lần, xem sức mạnh của Hắc Liên cường đại và kỳ diệu như thế nào.”

Nói xong, ông ta chĩa ngón tay về phía chúng tôi.

Trong khoảnh khắc, bông sen đen xảy ra biến hoá kỳ lạ.

Khí tức cuồng bạo xuất hiện bên trong không khí, dường như muốn xé rách không gian, trực tiếp lao tới trấn áp chúng tôi.

Trong lòng chúng tôi không khỏi sợ hãi, vội vàng né tránh.

Loại sức mạnh đó làm cho tinh thần của tôi sợ hãi.

Kết quả, vừa mới né tránh, nó đã trực tiếp đục ra một cái lỗ ngay tại vị trí chúng tôi vừa mới đứng.

Âm thanh “Thịch thịch thịch” liên tiếp vang lên.

Phương thức rất công này tuy rất im lặng, nhưng hiệu quả nó đem lại thực sự rất lớn.

“Sức mạnh và cách thức tấn công của bông sen đen này là gì?” Tôi kinh ngạc hỏi một câu.

Dòng năng lượng kỳ lạ này thực sự quá mức kỳ quái.

Hoa Yên Chi nghe tôi dò hỏi, mày đẹp khẽ nhăn lại: “Tôi cũng không rõ ràng lắm, đây là một loại phương pháp tu luyện mà giáo phái tôi tình cờ có được.

Thông qua bí pháp, có thể khiến bông hoa sen kia hiện ra. Sau đó điều khiển hoa sen đen, dùng nó tấn công kẻ địch.

Nghe Giáo chủ nói, có thể hoa sen màu đen này là sinh linh từ sáu vực, chứ không phải thứ của thế giới chúng ta.

Vì thế sư phụ tôi mới đưa ra luật cấm tu luyện loại thuật pháp này. Nhưng tên Miêu Luân lại bị nó ám ảnh đến mức cuồng si, cuối cùng còn phản lại giáo tôi.

Không nghĩ tới, thế mà ông ta có thể tu luyện được tới cảnh giới này rồi, có thể hoá ra một bông hoa sen đen hoàn chỉnh.”

Hoa Yên Chi nói ngắn gọn về bông hoa sen đen kia, nhưng phương thức tấn công của thứ này quả thực rất quái dị.

Chúng tôi căn bản không thể nhìn thấy dòng năng lượng dao động và quỹ đạo tấn công của nó.

Lúc này, chúng tôi đã rơi vào thế bị động.

Nhưng mà, cũng chính vào lúc này…

A Đồng lại đột nhiên bộc phát, A Đồng cuối cùng cũng đã bị đối phương áp đảo đến nổi giận.

Cô gái nhỏ này ngoại trừ có sở thích uống rượu ra, tính tình của cô ấy cũng dễ bị kích thích.

Lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng quát khẽ: “Yêu đạo chết tiệt, đừng quá đắc ý.”

Nói xong, hai tay A Đồng hợp lại thành ấn.

Trong miệng cô ấy liên tục lẩm nhẩm vài câu pháp quyết.

Ngay sau đó, đạo khí trên cả người A Đồng trực tiếp bùng nổ.

Cơ thể cô ấy tản ra một luồng đạo khí có màu đỏ, hai mắt cô ấy cũng mở to.

Đánh thẳng một chưởng ra ngoài.

Đây chính là Bách Hoa Ấn.

Tôi kinh nghi nhìn (kinh ngạc + nghi ngờ) lại, bởi vì tôi cũng đã thấy lão Phong từng dùng tới cách thức tấn công này.

Nhưng rõ ràng là đòn tấn công của A Đồng có uy lực lớn hơn rất nhiều.

Bởi vì, thứ cô ấy tu luyện chính là Bách Hoa bí điển bản hoàn hảo nhất.

Trong nháy mắt, một lá bùa ngưng tụ trên ngực lão già kia.

Rồi chỉ kịp nghe một tiếng nổ “Oanh” rất lớn, lá bùa nọ trực tiếp nổ tung trước ngực Miêu Luân.

Cứ cho là Miêu Luân có được cơ thể mình đồng da sắt, kim cương bất hoại thì sao.

Lúc này, ông ta vẫn phải kêu lên một tiếng thảm thiết, cơ thể lùi lại mấy bước.

Dù thân thể ông ta có ánh sáng màu vàng kim bao phủ, cũng phải ho ra một vệt máu.

Bông sen màu đen phía sau lưng ông ta cũng trở nên mờ ảo.

“Thật, thật là một loại ấn pháp lợi hại.” Miêu Luân mở miệng.

“Còn chưa xong đâu!”

A Đồng tiếp tục nói, trên tay cô ấy cầm một thanh trường kiếm, lập tức lao thẳng lên.

Bình Luận (0)
Comment