Chẳng được bao lâu, sư phụ đã trở lại, còn mang theo sữa đậu nành và bánh quẩy nữa.
Sư phụ thấy hôm nay tôi dậy sớm như vậy thì khá ngạc nhiên.
Nhưng sư phụ cũng không nhiều lời, chỉ hỏi tôi tối qua tình hình thế nào, trở về lúc mấy giờ.
Tôi cũng nói đơn giản một chút, nói mình đã đi vào quỷ mã lĩnh, chôn hũ tro cốt của nữ quỷ ở bên kia, về sau liền Trúc Thanh sẽ đi theo Thi Muội.
Đối với chuyện của Mộ Dung Ngôn, có rất nhiều chuyện tôi không thể nói với người khác, cho nên tôi cũng không nhắc tới chuyện nhà quỷ, sư phụ là người biết chuyện, cũng không có hỏi nhiều.
Sư phụ chỉ gật đầu rồi để cho tôi ăn sáng…..
Nửa tháng tiếp theo, tôi và sư phụ vẫn như thường lệ buổi sáng 8-9 giờ mở cửa hàng, buổi chiều 5 giờ thì đóng cửa.
Nhưng tôi cũng không quên tu luyện, mỗi ngày tôi sẽ dành một chút thời gian để luyện tập dựa theo lời sư phụ truyền dạy mà vẽ bùa luyện khí.
Đồng thời trong lòng cũng đếm xem bao lâu nữa thì đến sinh nhật của Mộ Dung Ngôn.
Mộ Dung Ngôn nói là ngày 10 tháng sau, cũng chính là tháng 8 âm lịch, đêm trước Tết Trung Thu .
Tính đến bây giờ, vẫn còn bảy tám ngày.
Tôi đang định đưa thứ gì đó cho Mộ Dung Ngôn, miễn cho đến lúc đó không tặng cho Mộ Dung Ngôn được thứ gì tốt, cô ấy sẽ lại lấy vũ lực ra để uy hiếp tôi.
Trong lúc tôi đang ngồi thiền, sư phụ lại đi ra khỏi phòng.
Kỳ quái là, sư phụ còn mặc một cái áo sơ mi bông, phía dưới còn mặc quần tây và đi giày da.
Thấy tư thế của sư phụ như vậy tôi liền cảm thấy kỳ lạ.
Tôi nghi hoặc hỏi: "Sư phụ, người, người muốn đi xem mắt à?"
Kết quả sư phụ trừng mắt nhìn tôi một cái: "Xem mắt cái rắm, ngày mười lăm tháng tám sắp đến rồi, hàng trữ ở trong kho đều hết tới đáy, sư phụ phải đến chỗ lão già kia nhìn xem hàng hoá ! Miễn cho lão già kia đưa cho chúng ta mấy thứ hàng hóa kém chất lượng."
Nghe sư phụ nói như vậy tôi nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Nếu sư phụ thật sự tìm sư nương về đây, về sau cuộc sống của tôi sẽ không yên ổn.
Mà lão già trong miệng của sư phụ cũng chính là người cung cấp hàng hóa cho chúng tôi, là một người rất có tay nghề và bản lĩnh, mỗi lần chúng tôi cần dùng đến pháp khí đều lấy từ chỗ ông ấy.
Không có ai biết tên thật của ông ấy, mọi người xung quanh đều gọi ông ấy là "Trương hương nến."
Nhưng ông ta là một gian thương. Thời điểm cửa hàng của chúng tôi muốn đặt hàng với số lượng lớn thì phải tự thân đến kiểm hàng để không bị gửi nhầm hoặc bỏ sót.
Ngày mười lăm tháng tám sắp tới rồi, sẽ có rất nhiều người về quê tảo mộ và mua không ít hương nến, tiền giấy, các loại tượng Phật linh tinh. Vì vậy lượng tiêu thụ tương đối nhiều.
Mỗi năm tôi và sư phụ cũng đều dựa vào mấy ngày quan trọng này mà bán được nhiều hàng hoá để kiếm chút đỉnh sống qua ngày.
Dù sao loại ông chủ giàu có và hào phóng như ông chủ Văn, không phải lúc nào chúng tôi cũng gặp được.
Cho nên tôi liền hỏi sư phụ một câu: "Lần này sư phụ đi mấy ngày thì trở về?"
Sư phụ vừa chỉnh quần áo vừa trả lời câu hỏi của tôi: "Nhiều nhất là hai ngày, con ở nhà trông coi cửa hàng cho cẩn thận. Có việc thì gọi điện cho sư phụ."
Đây cũng không phải là lần đầu tiên sư phụ ra ngoài vì vậy tôi cũng không chú ý lắm.
Tôi cũng đáp lại một tiếng "Dạ" rồi nói thêm: "Sư phụ yên tâm đi, con sẽ bảo vệ cửa hàng thật tốt!"
Sư phụ cũng gật gật đầu rồi xách một cái túi da lớn đi ra ngoài.
Tôi thấy sư phụ đi xa, trên mặt liền xuất hiện tươi cười.
Khi sư phụ ở nhà, tôi làm việc đều bó tay bó chân. Thậm chí chơi game vào ban đêm cũng bị mắng vì gây ra ồn ào.
Trong hai ngày tới, tôi có thể phóng túng một phen.
Nghĩ như vậy, tôi liền móc điện thoại ra gọi cho Phong Tuyết Hàn.
Sau hai tiếng bíp, bên kia truyền đến một giọng nói lạnh lùng: "Xin chào!"
Thấy Phong Tuyết Hàn nghe điện thoại, tôi nhanh chóng mở miệng nói: "Lão Phong, tối nay đi uống bia và ăn tôm hùm đất không?"
Ở đầu bên kia, lúc đầu Phong Tuyết Hàn có chút sửng sốt nhưng sau đó cũng liền trả lời: "Được!"
Nói xong còn không đợi tôi nói tiếp liền cúp máy.
Tính cách của Phong Tuyết Hàn vốn như vậy nên tôi cũng không trách cậu ta.
Lúc sư phụ rời đi cũng đã xế chiều cho nên cũng không còn bao lâu nữa thì trời cũng tối rồi.
Sau đó tôi liền đóng cửa hàng rồi nhanh chóng đi tới quán ăn khuya.
Chờ đến lúc tôi tới nơi thì đã thấy Phong Tuyết Hàn ở đó rồi, lúc này cậu ta đang đứng ở cửa để chờ tôi.
Tôi lên tiếng chào hỏi Phong Tuyết Hàn thì đột nhiên cậu ta hỏi tôi một câu: "Cậu được phát tiền lương rồi à?"
"Phát gì chứ! Hôm nay sư phụ của tôi đã đi ra ngoài, chỉ có một mình tôi ở nhà nên gọi cậu ra đây uống rượu thôi. "
Nói xong, tôi và Phong Tuyết Hàn liền ngồi xuống ghế.