Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2528

Chương 2528 Chương 2528

“Giết!”

“Bắt lấy Đinh Phàm!”

“Tuyệt đối không thể để cậu ta chạy thoát!”

“…”

Đám giáo đồ Mắt Quỷ lần lượt gầm lên, giống như một bầy ong vỡ tổ, tất cả đều hướng về phía tôi mà lao tới.

Phù chú, pháp khí, kiếm khí, đạo thuật,…

Trong lúc nhất thời, đủ mọi thứ đều ném về vị trí tôi đang đứng.

Hiện giờ tôi cũng chỉ là một tia hồn phách, hơn nữa đã phân tản hồn lực, nên không thể mạnh như trước.

Nếu như bị một đống bảo vật kia đập chúng, thì tôi cũng chẳng còn hồn mà hoàn dương nữa.

Thế nhưng tôi vẫn cứ ngẩn người ra, đứng im một chỗ, làm cho rất nhiều người đều thấy lo lắng.

“Lão Đinh cẩn thận!”

“Đinh Phàm mau lui lại đi!”

“Đinh đạo hữu, mau mau tránh ra!”

“Anh Đinh, anh còn đứng ngây ra đấy làm gì?”

“…”

Mọi người đều cảm thấy sốt ruột thay cho tôi, gào hét kêu tôi mau mau tránh ra.

Mà đám yêu đồ Mắt Quỷ kia, càng ngày càng tới gần chúng tôi, vây kín cả ba mặt.

Cùng với đó, tất cả các loại pháp khí, bảo vật cũng xuất hiện với tốc độ chóng mặt.

Vậy nhưng, tôi vẫn chẳng hề nhúc nhích gì cả.

Trên khóe miệng tôi còn lộ ra một nụ cười khinh bỉ.

“Còn cười, mày mau chịu chết đi!”

Một tên yêu đạo Mắt Quỷ dẫn đầu dám yêu đồ chạy về phía tôi, phóng thẳng về phía trước.

Gã vung một kiếm ra, muốn làm cho tôi bị thương nặng.

“Nguy hiểm!”

“Anh Đinh, mau tránh ra.”

“Đinh đạo hữu, anh còn ngây ra làm gì?”

“…”

Chúng đệ tử phái Mao Sơn ngày trước đã từng là bạn bè của tôi, đều lo lắng và sốt ruột tới sắp chết rồi.

Mà tôi, vẫn đứng yên bất động.

Tuy nhiên, ngay vào lúc ngàn cân treo sợi tóc như vậy, ở phía sau lưng tôi bỗng có năm bóng người lóe lên.

Năm luồng hồn lực dị thường dao động, bỗng nhiên bùng nổ khắp không trung.

“Vèo vèo vèo vèo vèo!”

Năm bóng người kia phóng nhanh như tia chớp, chỉ chớp mắt một cái đã đứng chắn trước người của tôi.

Không để cho đám yêu đạo Mắt Quỷ kia kịp tới gần tôi, đã nghe được một tiếng “phanh” vang trời.

Bọn chúng bị hồn lực đánh thẳng vào người.

Khoảnh khắc ấy, toàn thân bọn chúng nổ tung mà chết, trực tiếp hoá thành một đống thịt vụn ngay tại chỗ.

“Gì thế?”

“Này…”

Mấy người bên phía chúng tôi đều kinh ngạc vô cùng, tất cả đều chú ý tới năm bóng người kia.

Bọn họ bỗng nhận ra, năm bóng người kia hoá ra lại là người quen cả.

Nhưng chưa kịp nhìn rõ đó là ai.

Ở phía sau lưng tôi lại xuất hiện thêm vô số bóng người màu đen nữa.

Những bóng đen này vừa mới xuất hiện, đã phát ra một loạt tiếng gầm trầm thấp.

“Giết!”

“Giết…”

Những bóng người phóng từ xa tới, không ngừng đánh úp lại.

Chớp mắt một cái, những bóng người kia đã nhảy thẳng vào đám đông, chiến đấu với những tên yêu đạo Mắt Quỷ kia.

Bởi vì sự việc xảy ra quá đột ngột, khiến cho đám yêu đạo kia trở tay không kịp.

Yêu đạo Mắt Quỷ tử thương vô số, máu chảy thành sông.

Còn về phần các vị đạo hữu khác có mặt ở đây, tất cả đều đã bị dọa sợ rồi.

Ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào một màn chiến đấu trước mắt.

Đương nhiên là tôi cũng chẳng ngốc đến nỗi đứng yên chờ chết đâu, chẳng qua là vì tôi có lý do để tự tin.

Hơn nữa, điều khiến cho các vị đồng đạo khác kinh hãi hơn là…

Những bóng người nhảy ra từ sau lưng tôi không những có thực lực mạnh mẽ, mà còn là những vị tiền bối, những đệ tử tinh anh, đã bỏ mình trong những trận chiến khi xưa…

*****

Năm bóng người mờ ảo kia ra tay rất mạnh mẽ.

Rồi mấy trăm bóng đen cùng lao ra, đám tà giáo Mắt Quỷ kia bị đánh giết mà không kịp trở tay, trong lúc nhất thời, bọn chúng bị tổn thất nặng nề.

Hơn nữa, càng quan trọng hơn là…

Đến khi đám yêu đồ còn lại nhìn rõ được mặt mũi của những bóng người kia, tên nào tên nấy đều lộ ra biểu cảm kinh ngạc vô cùng.

Bởi vì bọn chúng đã nhận ra, những bóng người này, đa phần đều là những người trước đó bọn chúng đã từng gặp qua.

Hóa ra họ đều là những vị đạo hữu trong Đạo môn của chúng tôi đã chết khi xưa.

Ấy thế mà hôm nay, họ lại cùng trở về với Đinh Phàm tôi.

Hơn nữa, năm bóng người đứng chắn trước mặt tôi, lại vô cùng bắt mắt, khiến người ta không thể nào không chú ý tới.

Năm người này bao gồm:

Cựu Minh chủ của Đạo Minh, Bạch Nguyệt chân nhân.

Cựu chưởng môn của phái Không Động, Thất Quyền đạo trưởng.

Đại trưởng lão phái Nga Mi, người từng lấy thân tuẫn Đạo, Ngũ Hoa đạo trưởng.

Tam trưởng lão luôn lánh đời của phái Mao Sơn, Bạch Ngưu đạo trưởng.

Mà năm người này, đều là những vị tiền bối cao hiền trong Đạo môn, đã lấy thân mình để tuẫn Đạo trong trận chiến tại núi Nhật Nguyệt.

Ấy vậy mà hôm nay, bọn họ đều đã quay trở về nhân gian.

Mặc dù cách trở lại có họ có hơi đặc biệt, chính là trở về với hình thức quỷ hồn.

Nhưng mà sức chiến đấu mà bọn họ thể hiện ra, lại không hề suy yếu một chút nào.

Không chỉ có vậy, hàng trăm bóng đen cũng nhanh chóng hiện ra rõ ràng.

Nhìn kỹ lại, đúng là những vị đệ tử tinh nhuệ nhất của các phái đã ngã xuống trong trận chiến tại núi Nhật Nguyệt.

“Bạch, Bạch, Bạch Nguyệt Minh chủ?”

“Đó là Thất Quyền đạo trưởng cùng Ngũ Hoa đạo trưởng!”

“Kia là Bạch Ngưu trưởng lão của phái tôi.”

“Anh Trương, anh Trương, là anh sao?”

“Ngô đạo hữu, anh, anh thật sự đã trở lại rồi sao?”

“Sư muội, sư muội, có phải là em thật không?

“Tam sư tỷ, chị, chị, sao chị có thể quay lại được?”

“…”

Khoảnh khắc ấy, tất cả mọi người đều rơi vào sự khiếp sợ và kinh ngạc.

Bởi vì tất cả những người đã mất, xuống đến Địa phủ làm quỷ, thế mà đều đã quay trở lại cùng tôi.

Điều này làm cho bọn họ có chút phấn khích.

Nhưng những vị tiền bối và đệ tử tinh anh mà tôi dẫn về, lại càng nói hợp lý đến không thể nào hợp lý hơn.

Một đám một bên chiến đấu, một bên hô: “Sư đệ, đừng câu giờ nữa. Đánh lui đám yêu tà này rồi hãy nói sau.”

Bình Luận (0)
Comment