Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2527

Chương 2527 Chương 2527

Ngay khi hồn thể của tôi vừa mới biến mất, hơn 600 u hồn ở phía sau tôi cũng đồng loạt bay theo.

Tốc độ ai nấy cũng rất nhanh, không một ai dám chậm trễ.

Bọn họ đều đã là quỷ, đều tu luyện thành quỷ tu.

Những quỷ tu này, ngày trước đều là những bậc tinh anh trong Đạo môn.

Hiện giờ được hồi hồn, thực lực của họ vẫn cường đại như cũ.

Chúng tôi dùng tốc độ nhanh nhất, cố gắng bay về phía trước.

Càng lên cao, tiếng đánh nhau trong núi lại càng rõ hơn.

Hơn nữa, tôi còn loáng thoáng cảm nhận được, thân thể của mình dường như đang ở bên trong đạo quan của phái Mao Sơn.

Loại cảm giác này, giống hệt như lần trước tôi đã Hồi Hồn.

Đó là lực hấp dẫn đặc biệt từ cơ thể vật lý tới hồn phách của con người.

Ngay sau đó, chúng tôi đã đến trước cổng đạo quan phái Mao Sơn trong núi Mao Sơn.

Quảng trường rộng lớn phía trước cổng đạo quan, cùng với toàn bộ mảnh đất xung quanh cổng phái Mao Sơn, đều chỉ còn một mảnh hoang tàn.

Ở đó có hơn trăm người đang hỗn chiến.

Mà đối thủ của chúng đệ tử phái Mao Sơn, chẳng phải ai khác, chính là đám yêu đồ của tà giáo Mắt Quỷ.

Trên người đám yêu đạo này đều mặc một bộ đạo bào có hoa văn Mắt Quỷ, trên trán bọn chúng hầu như đều có một con mắt thứ ba.

Trên cơ thể mỗi người đều bộc phát ra một luồng đạo khí mạnh mẽ.

Bọn chúng liên tục gầm hét, không ngừng chiến đấu với các đệ tử Mao Sơn.

“Giết chết bọn chúng.”

“Không chừa lại một tên!”

“Các vị sư huynh đệ, cố lên.”

“Đánh đuổi yêu tà.”

“Quân tiếp viện đang trên đường tới đây, mọi người cố kiên trì thêm một lúc nữa thôi!”

“…”

Cả hai bên đều cố la hét, cố gắng chém giết.

Ở giữa đám đông hỗn loạn, tôi nhìn thoáng qua, thấy có một người quen.

Đó là chưởng môn phái Mao Sơn, Liệt Hỏa chân nhân.

Lúc này, ông ấy đang trong trận quyết chiến với hai tên yêu đạo Mắt Quỷ mạnh mẽ.

Hai tên yêu đạo kia, một kẻ là quỷ tu (tu quỷ thuật), một kẻ là yêu tu (tu yêu thuật).

Tuy rằng chúng đều không phải con người, nhưng thực lực rất mạnh mẽ.

Đều đã đạt tới cảnh giới cực kỳ cao, là Đạo Tôn trung kỳ.

Tiếp tục nhìn xuống đám đông, tôi cũng nhanh chóng tìm được một vài gương mặt quen thuộc nữa.

Là Trần Tử Dịch đạo trưởng của phái Mao Sơn, đại đệ tử Vu Băng, tam đệ tử Tống Sơn Hà, và cả tiểu sư muội Từ Lâm Tĩnh.

Ngoài ra, tôi còn nhìn thấy một chiến trường nữa ở phía bên kia.

Trong chiến trường bên đó, tôi nhìn thấy ba người, lão Phong, A Đồng cùng với Tần Hương.

Tại sao, bọn họ cũng ở nơi này?

Trong lòng tôi tràn ngập kinh ngạc và nghi hoặc. Nhưng khi được gặp lại bọn họ lần nữa, quả thật tôi cũng rất vui mừng.

Vậy nhưng lúc này, tôi chẳng có nhiều thời gian để suy xét tình hình bây giờ.

Nếu tôi đã trở về rồi, vậy sao có thể để đám tà giáo Mắt Quỷ làm càn?

Tôi đứng ở phía xa, đột nhiên gầm nhẹ một tiếng: “Các vị đồng đạo, tôi đã trở về…”

Âm thanh rung chuyển, trong lúc nhất thời, truyền vang khắp toàn bộ quảng trường rộng lớn.

Khoảnh khắc giọng nói của tôi vang lên, mấy người lão Phong, Tần Hương, A Đồng, Từ Lâm Tĩnh thậm chí Liệt Hỏa chân nhân, Vu Băng, Tống Sơn Hà,… đang chiến đấu cũng đã nghe thấy.

Trong lòng mọi người đều vang lên một tiếng “Lộp bộp”, vô thức sửng sốt một chút.

Ban đầu họ còn tưởng rằng mình đã nghe lầm, bởi vì không ai nghĩ rằng còn có thể nghe thấy giọng nói của tôi lần nữa.

Lão Phong và những người khác, đã tận mắt chứng kiến cảnh hồn phách của tôi bị quỷ sai câu xuống Địa phủ.

Đã bị quỷ sai câu đến Địa phủ, còn có mạng để quay về sao?

Trong lòng bọn họ, lại không khỏi xuất hiện cảm giác mất mát.

Thế nhưng, họ cũng không kìm được mà quay đầu lại.

Nhưng bọn họ vừa mới quay đầu lại, đã phát hiện một người đàn ông trẻ tuổi đang đứng bên rìa quảng trường, cách đó một đoạn không xa.

Dưới ánh trăng sáng, người nọ đứng thẳng lưng, vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm nghị, đối mắt sắc bén như chim ưng, nhìn lướt qua khắp nơi.

“Lão, lão, lão Đinh…” Lão Phong sửng sốt, hoảng sợ vô cùng.

Có thế nào cậu ấy cũng không thể ngờ tới, người ấy lại chính là tôi.

“Đinh Phàm!” Vu Băng và Tống Sơn Hà cùng kinh ngạc hô lên.

“Đinh Phàm, anh thực sự quay lại rồi.” A Đồng vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

Tần Hương cũng lộ ra nụ cười rất tươi.

“Đinh tiểu hữu…” Liệt Hỏa chân nhân cũng rất kinh ngạc.

Các đệ tử còn lại của phái Mao Sơn có mặt ở đây, đều cảm thấy giật mình.

Bởi vì, tin tôi chết đã lan truyền khắp toàn bộ Đạo môn.

Tôi đã hi sinh vì Đạo, cùng đồng quy vu tận với Giáo chủ Hắc Liên Giáo, vừa anh dũng cũng vừa bi thương.

Hơn nữa, sau khi tôi chết, cũng có rất nhiều đệ tử trong Đạo môn, đã tận mắt chứng kiến cảnh hồn phách tôi bị quỷ sai câu đi.

Thế mà lại thấy tôi xuất hiện trên dương gian.

Hỏi sao họ chẳng ngạc nhiên đến líu cả lưỡi?

Mà đám Mắt Quỷ cũng bị tiếng hô của tôi thu hút sự chú ý.

Giờ phút này, chúng cũng lần lượt quay đầu lại.

Trong lúc nhất thời, đám giáo đồ Mắt Quỷ đều trợn trắng cả mắt, kinh ngạc vô cùng.

“Trưởng lão, là Đinh Phàm, là Đinh Phàm!”

“Trưởng lão, là hồn phách của Đinh Phàm.”

“Thật tốt quá, hồn phách của Đinh Phàm đã xuất hiện…”

“…”

Đám Mắt Quỷ cũng kinh ngạc và vui mừng lắm.

Bởi vì mục đích bọn chúng tới nơi này, kỳ thật là vì muốn cướp đoạt thân xác của tôi.

Từ đó mới xảy ra một trận chiến khốc liệt với phái Mao Sơn như hiện tại.

Nhưng không ai ngờ rằng, đang giữa trận chiến, ấy thế mà hồn phách của tôi lại quay trở về.

Lần này, chúng có thể cướp được hồn phách, hẳn còn mạnh hơn cả thể xác nhiều.

Tên cao thủ Mắt Quỷ đang giao chiến với A Đồng thấy thế, lập tức hô lớn: “Bắt lấy Đinh Phàm!”

Lời vừa nói ra, cả một đám tín đồ Mắt Quỷ đều đồng loạt quay đầu lại.

Đôi mắt của cả một đám đều loé sáng, như thể muốn lao lên ăn thịt tôi vậy.

Bình Luận (0)
Comment