Chỉ bốn chữ thôi, thâm sâu khó lường.
Cuộc giao tranh diễn ra ác liệt.
Trong nháy mắt, toàn bộ biệt thự xuất hiện những vết thủng lỗ chỗ, nhiều nơi đã bị sụp đổ.
Rất nhiều hộ dân sinh sống trong khu biệt thự, đã bị tiếng đánh nhau thu hút.
Dù sao đây cũng là vị trí trung tâm của khu biệt thự, rất dễ nhìn thấy.
Nhân viên an ninh cũng không ngừng chạy về phía này.
Cuộc đại chiến của chúng tôi cũng diễn ra rất nhanh.
Ngay lúc Hải Sa vừa mới lơ là, lão Phong đã lôi Bảo Kính Tử Kim ra, bắn ra một đòn khiến ông ta bị loá mắt.
Tôi nắm lấy cơ hội, tung ra một cước, khiến ông ta bị thương nặng.
Đến cả bức tường chắn cũng không ngăn lại được.
Từ đầu tới cuối, chỉ mất khoảng 30 hiệp.
Bất khả chiến bại trong những người cùng cấp, đây không phải chỉ là lời nói khoác.
Chỉ cần có một khoảng cách nhỏ, tôi tuyệt đối sẽ không cho đối thủ cơ hội nào.
Chín loại đạo khí, bảy loại thuộc tính, cùng một sức mạnh thô bạo.
Trong số những người cùng cấp, chẳng ai có thể trở thành đối thủ của tôi.
Lão Phong cùng Phong ca đã chuẩn bị tấn công từ trước.
Vừa thấy Hải Sa bị đá bay ra ngoài, hai người họ lại tiếp tục ra tay, đạo khí trên người họ bùng phát.
Hải Sa muốn tránh, nhưng chỉ trong nháy mắt, ông ta đã bị khí tràng cường đại của Mộ Dung Ngôn khống chế.
Điều này khiến ông ta cảm nhận được sự sợ hãi không thể giải thích nổi, Hải Sa không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
Nhưng chỉ với một chút thời gian như vậy…
Một tiếng “Ầm ầm” đã vang lên, hai anh em lão Phong và Phong ca đã phóng đạo khí đánh trúng bụng Hải Sa.
Hải Sa kêu lên một tiếng thảm thiết, miệng phun máu tươi.
Cả người ông ta ngã xuống đất và bị thương nặng.
Cùng lúc ấy, lão Phong lại đá đầu gối lên, đánh thẳng vào bụng của ông ta.
Hải Sa lại hét thảm một tiếng, xương sườn gãy nát, tiếp tục phun ra một ngụm máu tươi.
Phong ca cũng không chút nương tay, dùng âm khí quét qua, hai tay hóa thành lưỡi dao sắc bén.
Anh ấy vừa ra tay, hai tiếng “Vèo vèo” đã vang lên.
Phong ca đã trực tiếp chặt đứt hai chân của Hải Sa.
Hai chân bị chặt đứt, Hải Sa đau đớn kêu rên
Âm thanh lan rộng khắp toàn bộ khu biệt thự.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, sau khi Phong ca chặt đứt hai chân của Hải Sa, anh ấy còn túm chặt lấy hai tay ông ta, bẻ mạnh một cái.
“Cạch cạch”.
Hai tay của Hai Sa, cũng bị Phong ca bẻ gãy.
Đường đường là thủ lĩnh của Hải Đầu Tiêu, thế nhưng trước sau chưa tới 40 hiệp, đã bị chặt đứt cả hai tay hai chân.
“Tao, tao muốn, muốn giết chúng mày…” Hải Sa bị thương nặng, nhưng vẫn cố rít gào.
Cả người phát ra một tiếng gầm như xé rách cả không trung.
Lão Phong và Phong ca chậm rãi đứng lên.
Nhìn Hải Sa đau đớn, dường như, mọi oán hận bấy lâu nay dồn nén trong lòng họ, cuối cùng cũng đã được giải tỏa.
Mười năm, mười năm không được thấy ánh mặt trời, mười năm bị giam giữ trong khoang thuyền…
Nếu không phải có anh em làm bạn, bọn họ đã sớm phát điên rồi.
Hiện giờ, thù lớn đã trả, sao họ lại không vui mừng được chứ?
“Hải Sa, không ngờ tới, mày cũng có ngày hôm nay!” Phong ca lạnh lùng lên tiếng.
“Mày, mày lại là ai?
Mày, sao mày lại, lại giống cậu ta như thế…”
Hải Sa đến giờ vẫn không biết Phong ca là ai.
Cũng đúng thôi, bởi lúc trước Phong ca đã ẩn giấu quá tốt, nên chưa từng bị phát hiện.
Nếu không, đến cuối cùng, anh ấy cũng không thể nào giúp lão Phong chạy ra khỏi khoang thuyền được.
“Anh ấy là anh trai tao, từ nhỏ đã ở trong cơ thể của tao rồi.”
“Mày, mày là một thân song hồn?”
Hải Sa đã hiểu ra điều gì đó.
Việc lão Phong chạy trốn năm đó đã khiến ông ta cảm thấy rất hoài nghi.
Nhưng giờ nghĩ lại, ông ta đã hiểu ra.
Hoá ra, bên trong khoang thuyền còn có một quỷ hồn đã giúp đỡ lão Phong.
“Hải Sa, bây giờ mày có thể chết được rồi.” Nói xong, Phong ca và lão Phong cùng ra tay lần nữa.
Lần này, họ cùng đánh thẳng vào linh hồn của Hải Sa.
“Phanh” một tiếng, tiếng vỡ vụn của linh hồn vang lên.
Hồn phách của Hải Sa đã tan thành tro bụi, lập tức phơi thây.
Rõ rành là thủ lĩnh của Hải Đầu Tiêu, thế mà giờ lại có kết cục như thế này.
Đương nhiên, đây cũng là sự trừng phạt mà ông ta xứng đáng phải nhận.
Giờ phút này, lão Phong cùng Phong ca đều thở dài một hơi.
Nút thắt nhiều năm trong lòng họ, hôm nay cũng xem như đã được tháo gỡ.
Lão Phong quay đầu sang, nói với tôi: “Cảm ơn cậu, lão Đinh.”
Tôi mỉm cười: “Thù của cậu cũng là thù của tôi. Chúng ta gây ra động tĩnh lớn quá, phải nhanh chóng rời khỏi đây thôi!”
Lão Phong nghe tôi nói như vậy, chỉ gật đầu một cái.
Sau đó, chúng tôi nhanh chóng rời khỏi biệt thự.
Khi ra tới cửa, lại phát hiện ra có thêm mười mấy tên lâu la trong Hải Đầu Tiêu đã lao tới đây để đưa thêm đầu người.
Nhìn thấy những người này đều mặc trang phục của tổ chức Hải Đầu Tiêu, đương nhiên chúng tôi không thể bỏ qua cho bọn chúng.
Chẳng cần ai đề nghị, chúng tôi đã quyết định giết chết mười mấy thành viên của Hải Đầu Tiêu này.
Không chờ tôi và lão Phong kịp hành động, Phong ca đã thẳng tay trấn áp bọn chúng.
Sau những đợt kêu la thảm thiết, mười mấy tên trong tổ chức Hải Đầu Tiêu đã bị giết sạch chỉ trong nháy mắt.
Chúng căn bản còn chẳng kịp tạo ra chút gợn sóng nào.
Sau đó, chúng tôi mới lái xe rời khỏi khu biệt thự này.
Cứ như vật, tổ chức Hải Đầu Tiêu về cơ bản đã bị tiêu diệt.
Cho dù có còn sót lại chút tàn dư, nhưng tôi nghĩ chúng cũng chẳng thể nào tạo ra sóng gió gì nữa.
Ở cửa, nhân viên an ninh ở đây còn muốn chặn đường chúng tôi.
Thế nhưng, chỉ với một cái liếc mắt của chúng tôi, họ đã trở nên mơ mơ màng màng, tự mở cửa lớn cho chúng tôi.
Sau đó, chờ chúng tôi rời đi, họ mới dần tỉnh lại một cách khó hiểu.