Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2558

Chương 2558 Chương 2558

Khi chúng tôi tới cổng khu biệt thự, nó đã đóng lại.

Mấy người chúng tôi dứt khoát nhảy ra khỏi xe.

Mặt mũi tên đạo sĩ đã tái xanh như tàu lá chuối, run rẩy nói: “Thủ, thủ lĩnh đang bên trong, xin, xin các anh buông tha em đi! Nếu để cho thủ lĩnh biết em dẫn các anh tới đây, nhất định, nhất định thủ lĩnh sẽ giết em mất.”

Tên đạo sĩ nọ khẩn cầu.

Tuy nhiên, Phong ca đã hành động rồi.

“Phanh” một tiếng, anh ấy bổ thẳng một chưởng vào giữa trán gã.

Gã bị đánh chết ngay tại chỗ.

Những thành viên trong tổ chức Hải Đầu Tiêu này, tên nào cũng làm đủ mọi chuyện xấu, chẳng có nổi một tên tốt lành.

Hàng trăm nô lệ trên Đảo Xương Rồng là bằng chứng rõ ràng nhất.

Phong ca mới vừa đánh chết tên đạo sĩ kia, lão Phong đã đi đến trước cánh cổng sắt lớn.

Cậu ấy đá mạnh một cái.

Một tiếng “Loảng xoảng” trầm trầm vang lên, cánh cửa sắt lớn ngay lập tức vỡ làm đôi.

Tiếng chuông cảnh báo cũng bỗng nhiên vang lên.

“Ô ô ô ô…”

Đồng thời, tên Hải Sa đang ngủ say trong phòng, cũng mấy tên thủ vệ trong Hải Đầu Tiêu cũng lục tục tỉnh lại.

“Ai đấy!”

“Địa phận tư nhân, người ngoài không được phép xâm nhập.”

“…”

Mấy tên thành viên trong Hải Đầu Tiêu từ trong sân chạy vọt ra ngoài và nói lớn.

Lúc này, chúng tôi cũng cảm nhận được sự dao động của đạo khí trong cơ thể của bọn chúng.

Những người này đều là tu sĩ.

Và quan trọng hơn, những người này đều có hình xăm hình đầu của một con cá mập trước ngực.

Hiển nhiên, đám này đều là thành viên của tổ chức Hải Đầu Tiêu.

Phong ca mới vừa giết xong một tên, liền nhìn thấy những người này lao tới.

Anh ấy không khỏi phấn khích: “Tới khéo lắm, hôm nay, tôi đã có thể báo thù rồi…”

Nói xong, cả người Phong ca chấn động, khí tức cường đại bùng nổ.

Cả người anh ấy hóa thành sương đen, ngay lập tức, vài tên trong Hải Đầu Tiêu đã bị thổi bay.

Mấy tên này cùng lắm mới chỉ tới cảnh giới Đạo Sư, làm sao có thể là đối thủ của một quỷ tu có cảnh giới Đạo Tôn trung kỳ?

Cuối cùng, chỉ vừa mới chạm trán, mấy tên lâu la trong Hải Đầu Tiêu đã bị thổi chết tại chỗ.

Thậm chí chúng còn chưa kịp kêu lên một tiếng, đã ngã vào trong vũng máu.

Đồng thời, trên ban công lớn với tầm nhìn rộng trên tầng ba của căn biệt thự, có một người đàn ông cao lớn, thô kệch đang mặc đồ ngủ, đột nhiên bước ra.

Ông ta nhìn cảnh tượng phía dưới, khẽ nhíu mày.

Nhưng trên khóe miệng ông ta lại gợi lên một tia giễu cợt: “Hay cho tên thuyền quỷ, lại dám tìm tới tận cửa rồi…”

****

Khoảnh khắc giọng nói này vang lên, mọi người đều ngẩng đầu, nhìn lên tầng ba của biệt thự.

Nhìn thấy đó là một người đàn ông trung niên vạm vỡ, quanh than ông ta bộc phát ra luồng khí tức khiếp người.

Người này, hẳn chính là Hải Sa, thủ lĩnh của tổ chức Hải Đầu Tiêu.

Đương nhiên, Phong ca và lão Phong đã nhận ra lão khốn này.

Lúc này, vừa nghe thấy giọng nói của ông ta, đều đồng loạt ngẩng đầu lên.

Giây phút vừa nhìn thấy Hải Sa, sắc mặt của Phong ca cùng lão Phong đều trở nên âm trầm tới cực điểm.

Sát khí trong người họ cũng thình lình nổi lên.

“Hải Sa…” Lão Phong lạnh lùng nói.

“Ha hả! Là tao đây.

Không tồi, không tồi, mười mấy năm không gặp, chúng mày đã có được đạo hạnh này rồi.

Cho dù là như thế, thì chúng mày cũng chỉ là tự đâm đầu vào chỗ chết mà thôi.”

“Vậy sao, để xem hôm nay ai phải chết!”

Phong ca hét lớn một tiếng, cả người bay lên không trung.

Âm hàn khí cuồn cuộn, trực tiếp đánh về phía Hải Sa.

Lão Phong cũng không chịu thua kém, cũng đồng thời ra tay.

Thực lực của tên Hải Sa này cũng rất phi thường.

Khi còn ở trên Đảo Xương Rồng, tôi đã từng nghe nói, lão khốn này đã đạt tới cảnh giới Đạo Thánh.

Lúc này, nhìn thấy Phong ca cùng nhau hành động, tôi vội vàng nói: “Lão Phong, Phong ca cẩn thận!”

Lời còn chưa dứt, Hải Sa đã đánh ra một chưởng.

Sau một tiếng nổ “Ầm vang”, đạo khí cuồn cuộn dâng trào.

Quả nhiên, ông ta đã tới cấp Thánh rồi.

Là Đạo Thánh sơ kỳ.

Phong ca cùng lão Phong cũng chỉ mới đạt tới Đạo Tôn trung kỳ, sao có thể chống đỡ được?

Kết quả, dưới một chưởng này, họ đã bị đánh bay.

Cũng may là họ không bị thương nặng.

Thấy thế, tôi cũng chẳng hề chần chừ mà lập tức ra tay.

Phong ca và lão Phong, đều là anh em vào sinh ra tử với tôi, mối thù của bọn họ, cũng là mối thù của tôi.

Trong tích tắc, thực lực cấp Thánh được bày ra.

Mộ Dung Ngôn cũng muốn ra tay, nhưng đã bị tôi ngăn lại: “Thi Muội, để cho anh đi.”

Mộ Dung Ngôn thấy tôi đã lên tiếng, cũng đành khẽ gật đầu, không nói gì thêm.

Hải Sa thấy thế, con ngươi bỗng nhiên giãn ra.

“Cấp Thánh…”

Ông ta còn chưa kịp nói hết câu, tôi đã đánh tới.

Một chưởng mạnh mẽ được phóng ra.

Sắc mặt của Hải Sa trở nên kích động, không dám trực tiếp đối đầu.

Chỉ có thể nghiêng người sang bên cạnh để né tránh.

Kết quả, dưới một chưởng này, tấm kính trên ban công đã bị đánh vỡ ngay lập tức, sàn nhà cũng bị thủng một lỗ.

Đây chính là uy lực của cấp Thánh.

Biểu cảm của Hải Sa trở nên nghiêm túc hẳn, nhưng ông ta cũng chẳng hề sợ hãi.

Bởi vì, bản than ông ta cũng là cường giả cấp Thánh.

Vì vậy, ông ta bắt đầu phản công.

Thế nhưng Hải Sa chợt nhận ra, ông ta chỉ vừa mới ra tay, thực lực đã suy yếu.

Ông ta có sức mạnh thuộc tính thủy, nhưng lại cảm nhận được sức áp chế vô hình.

Khi giao chiến với tôi, ông ta mới phát hiện ra được điều gì đó không ổn.

Theo lý thuyết, thổ khắc thuỷ, nhưng những linh lực thuộc tính mà tôi bày ra, lại liên tục biến động.

Lúc thì là thuỷ, lúc hóa thành hỏa, thậm chí, có lúc còn là điện.

Hơn nữa, dù đều là cấp Thánh, nhưng trước mặt tôi, ông ta lại không hề có sức lực phản kháng.

Đặc biệt là cô gái xinh đẹp đang đứng ngay trước cửa kia, lại khiến cho ông ta cảm nhận được nỗi sợ hãi lớn hơn cả tôi.

Bình Luận (0)
Comment