Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2557

Chương 2557 Chương 2557

Ngay sau đó, Phong ca đã xuất hiện trước mặt tên đạo sĩ kia.

Anh ấy thình lình ra tay, tức khắc túm chặt cổ áo của gã: “Phi Ngư Kim, mày là người tổ chức Hải Đầu Tiêu?”

Lời còn chưa dứt, tôi và lão Phong đã ép sát hai bên của tên đạo sĩ.

“Nói!” Lão Phong cũng lạnh lùng quét lên một tiếng.

Ở bên cạnh, sắc mặt của tôi cũng trở nên ngưng trọng.

Năm đó, sau khi rời khỏi đảo Huyền Tư, chúng tôi đã đi tới đảo Xương Rồng.

Nơi đó là hang ổ của tổ chức Hải Đầu Tiêu trên Biển Sương Mù, kết quả là bọn chúng đã bị tôi và Mộ Dung Ngôn tiêu diệt.

Toàn bộ thành viên của Hải Đầu Tiêu đều đã bị giết chết.

Nhưng tôi nghe nói, tên thủ lĩnh Hải Sa cùng với các thành viên trên thuyền mẹ không ở trên đảo, mà đã tới đất liền rồi.

Mấy năm trôi qua, nhưng chúng tôi vẫn chẳng hề có manh mối về tàn dư của đám Hải Đầu Tiêu.

Hôm nay, trong tình huống ngẫu nhiên thế này, chúng tôi lại tình cờ nhìn thấy Phi Ngư Kim.

Tên đạo sĩ kia bị chúng tôi ép hỏi, ban đầu còn giả vờ nói mình không biết.

Gã bày ra vẻ mặt vô tội: “Cái gì, Hải Đầu Tiêu gì chứ, tôi, không không biết.”

“Không biết đúng không? Ông đây sẽ lập tức bẻ gẫy xương cốt của mày.” Phong ca tàn nhẫn nói.

Trước kia, chúng tôi không dám động chạm gì đến Hải Đầu Tiêu, bởi vì tổ chức Hải Đầu Tiêu đó có thế lực rất hùng mạnh.

Không phải là tổ chức mà mấy đạo sĩ nhỏ bé như chúng tôi có thể chống lại được.

Cho dù có tìm được chúng, thì chúng tôi cũng chỉ là đâm đầu vào chỗ chết mà thôi.

Nhưng bây giờ đã khác rồi.

Lão Phong và Phong ca đều có tu vi Đạo Tôn trung kỳ, họ đã có thể trở thành những vị cường giả tung hoành một phương.

Còn tôi cũng đạt tới tu vi Đạo Thánh sơ kỳ, bên cạnh còn có thêm cô bạn gái Mộ Dung ngôn vừa sống lại, sức mạnh khó lường đến mức có thể nghiêng trời lệch đất.

Với sức chiến đấu như vậy, chúng tôi không hề cảm thấy e sợ bất cứ kẻ nào trong tổ chức Hải Đầu Tiêu nữa.

Cùng lúc đó, một tiếng hét thảm thiết vang lên.

Cánh tay của tên đạo sĩ kia lập tức bị bẻ gãy.

Gã đau đến nỗi mồ hôi lạnh ứa ra, cả người run rẩy liên tục.

Phong ca xuống tay cũng ác hiểm lắm, anh ấy còn không ngừng vặn xoắn cánh tay đã bị gãy của tên kia.

Thế này có thể khiến tên kia phải chịu đau đớn suốt đời, mà gã cũng chỉ có thể kêu la thảm thiết mà thôi.

“Rốt cuộc mày có chịu nói ra không, hay vẫn muốn giữ im lặng?”

“Nói, nói, tôi nói, tôi nói…”

Nghe đến đó, Phong ca mới buông lỏng cánh tay của gã ra.

“Nói, Hải Sa đang ở đâu?” Lão Phong lạnh lùng mở miệng.

Tên đạo sĩ kia thở hổn hển, trên mặt lộ rõ vẻ sợ hãi, gã run rẩy trả lời: “Thủ, thủ lĩnh, thủ lĩnh đang ở vùng ngoại thành.”

“Vùng ngoại thành đúng không! Đưa bọn tao tới đó…” Phong ca tiếp tục lên tiếng.

Dưới sức ép của chúng tôi, tên đạo sĩ này căn bản không có cơ hội phản kháng, chỉ có thể gật đầu đồng ý mà thôi.

Mà tình cờ làm sao, xe của tên nhãi Lý Quang kia lại vừa đỗ ở gần đây.

Chúng tôi cũng không khách khí, trực tiếp trưng dụng xe của gã luôn.

Đồng thời, chúng tôi cũng quay đầu lại, nói với Ngô Huệ Huệ và Tiểu Mạn: “Hai người đi về trước đi! Ngày khác chúng ta lại gặp nhau.”

Ngô Huệ Huệ và Tiểu Mạn đều là những người hiểu biết.

Nhìn vẻ mặt nôn nóng của chúng tôi, biết chúng tôi đã gặp phải chuyện gì đó khó khăn.

Cho nên, cả hai cô ấy đều gật đầu.

Hai người chỉ dặn chúng tôi phải chú ý an toàn, liền rời đi ngay.

Về phía chúng tôi, trực tiếp lái xe của tên nhãi ranh kia, đi thẳng đến vùng ngoại thành.

Chỉ để lại gã đầu trọc tên anh Hải và tên thanh niên tên Lý Quang.

Hai tên đó đứng ngây ngốc một chỗ, không biết phải làm như thế nào cho phải.

Tên thanh niên Lý Quang vô cùng chán nản, bản thân gã không đánh lại chúng tôi thì thôi.

Tìm tên lưu manh gọi anh Hải tới cũng bị đánh te tua.

Sau đó tìm một vị sư tôn gì đó trong lời đồn tới, kết quả vừa mới chạm mặt người ta đã bị đánh bò trên mặt đất, còn bị người ta bẻ gãy cả cánh tay.

Không chỉ có vậy, đến cả ô tô của Lý Quang cũng bị chúng tôi cướp mất rồi.

Lý Quang đúng là khóc không ra nước mắt, nhưng lại chẳng thể làm gì được.

Lúc này, tôi đang lái xe chạy thẳng đến địa chỉ tên đạo sĩ kia nhắc đến.

Đúng là đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, chẳng tốn công sức lại tìm ra.

Không ngờ tên thủ lĩnh Hải Sa của Hải Đầu Tiêu khiến lão Phong phải đau khổ tìm kiếm bấy lâu nay, thế mà lại ở giữa thành phố Thanh Thạch.

“Duyên phận” thật mà!

Không bao lâu sau, chúng tôi đã tới địa điểm được chỉ.

Nơi này là một khu biệt thự xa hoa, được xây dựng xung quanh sân golf.

Đây là khu cao cấp nhất thành phố chúng tôi, mỗi một căn nhà có giá trị hơn 20 triệu nhân dân tệ.

Mà Hải Sa đang ẩn náu trong đó.

Bởi vì chúng tôi không phải một đám người bình thường, cho nên việc vượt qua một cánh cổng chẳng có gì khó khăn cả.

Phong ca chỉ cần thổi một hơi, sẽ không gây kinh động tới bất cứ những người ngoài cuộc khác.

Sau khi bước vào khu biệt thự sân golf, tôi nhận thấy nơi này rất rộng lớn.

Nơi ở của Hải Sa nằm trong một tòa nhà ở giữa khu biệt thự.

Căn biệt thự ấy cao hơn những căn biệt thự còn lại, có thể quan sát toàn bộ sân golf.

Đây cũng là căn biệt thự có diện tích lớn nhất.

Căn cứ theo lời của tên đạo sĩ kia, nơi này ngoại trừ tên thủ lĩnh Hải Sa, còn có bảy, tám tên thuyền viên đang làm nhiệm vụ canh gác.

Những tên lâu la còn lại trên thuyền mẹ, thì chen chúc ở trong một căn biệt thự khác.

Đối với đám lâu la này, lão Phong và Phong ca chẳng có mấy hứng thú.

Mục đích chính của họ là làm thịt tên Hải Sa kia.

Bình Luận (0)
Comment