Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2561

Chương 2561 Chương 2561

Nhưng bây giờ, rất nhiều đệ tử của các phái đã liên tục đạt tới cảnh giới Đạo Tôn, khi còn chưa đầy 30 tuổi.

Đây là giai đoạn phát triển mạnh nhất của Đạo môn trong thời đại mạt pháp này.

Sau khoảng thời gian yên ắng kéo dài, những người đồng trang lứa với chúng tôi trong Đạo môn cũng đã nghênh đón một cơn đại biến.

Trong mọi giáo phái đều có những người tài năng vô song.

Nếu đặt những người này vào thời đại trước, thời đại linh khí dồi dào, mọi pháp tắc không bị áp chế, rất có khả năng, họ đã có thể thăng tiên rồi.

Nhưng trong thời đại này thì rất khó.

Thế nhưng, ngay cả khi như vậy, cũng khó có thể che giấu tài năng của họ.

Ở độ tuổi khoảng ba mươi, đã có rất nhiều người đạt tới cảnh giới Đạo Tôn.

Đây là điều mà rất nhiều người ở thế hệ trước không làm được.

Đương nhiên, cả Đạo môn chắc chỉ có một mình tôi, chưa tới 30 tuổi đã tới được cảnh giới Đạo Thánh.

Tuy nhiên, tôi cũng phải trải qua muôn vàn khó khăn.

Để có được tu vi hiện tại, bản thân tôi cũng phải trải qua bao nhiêu khó khắn, bao cuộc chém giết, chứ không phải tay không mà có được.

Mà không chỉ có mình thế hệ của tôi, hiện giờ, thể hệ trẻ tuổi hơn cũng không kém.

Những người trẻ tuổi tầm 17 – 18 – 20 tuổi, càng tài năng hơn nhiều.

Tôi còn nhớ, năm mình 22 tuổi, tu vi hình như cũng chỉ mới đạt được tới cảnh giới Đạo Sư mà thôi.

Ấy vậy mà bây giờ, những người trẻ tuổi còn “yêu nghiệt” hơn nhiều, người sau còn “biến thái” hơn người trước.

Ví dụ như gần đây, có một nữ đệ tử gần đây mới nổi tiếng ở Phủ Thiên Sư, trên núi Long Hổ.

Mới chỉ tới 19 tuổi, đã đạt tới cảnh giới Đạo Sư sơ cấp. https://docs.google.com/uc?export=download&id=1a_TWQIR_TacKTontZybbWRC0-cCIOhha

Phải biết rằng, cô bé ấy mới chỉ 19 thôi.

Tài năng bùng nổ, làm cho tất cả các môn phái đều bị lay chuyển.

Cho dù cả tên “yêu nghiệt” như tôi, cũng phải cảm thán không thôi.

Là do Thiên Đạo đã gây sức ép quá lâu, cho nên thời đại thiên tài đã bùng phát?

Hay là do đại chiến sắp xảy ra, cho nên mới mở ra một kỷ nguyên bùng nổ như vậy?

Ngoài những điều này, Quỷ minh của Mộ Dung Ngôn cũng đã nghênh đón thời kỳ cường thịnh nhất.

Chỉ cần cô ấy ra lệnh một tiếng, mấy vạn quỷ binh từ quỷ môn sẽ tiến thẳng tới Đảo Mắt Quỷ.

Cùng lao vào một trận đại huyết chiến với Tà Giáo Mắt Quỷ.

Đạo môn đang chế tạo một con thuyền đặc biệt, chỉ chờ tới ngày xuất phát nữa thôi.

Chúng tôi đã ở thị trấn Thanh Thạch được nửa tháng, sau đó, liền nói lời tạm biệt với Lão Tần Gia.

Bởi vì nơi này không phù hợp cho việc tu luyện của chúng tôi.

Linh khí ở đây quá khô kiệt, cho dù có linh thạch, thì vẫn không thích hợp để chúng tôi ngộ đạo.

Lão Tần Gia vốn không muốn chúng tôi đi, nhưng ông ấy cũng biết, trên vai chúng tôi còn gánh trách nhiệm nặng nề.

Sau khi dặn dò một hồi kỹ lưỡng, ông ấy mới tiễn chúng tôi đi.

Kế tiếp, chúng tôi quay trở lại Bách Hoa Cung.

Thứ nhất, Bách Hoa Cung là nơi rất thích hợp để tu luyện.

Thứ hai, nơi này còn có một người tôi không thể bỏ mặc được, đó là Dương Tuyết.

Nhưng lần này Mộ Dung Ngôn không đi cùng chúng tôi.

Cô ấy là Minh chủ của Quỷ minh, mà Quỷ minh còn có chuyện quan trọng phải làm.

Cô ấy lại trở về núi Cửu U.

Không còn cách nào khác, chúng tôi chỉ có thể chia xa trong thời gian ngắn.

Bởi vì mọi thứ chúng tôi đang làm, đều vì cùng một mục tiêu.

Đó chính là tiêu diệt Mắt Quỷ, bảo vệ nhân gian giới.

Hai ngày sau, chúng tôi đã trở lại Bách Hoa Cung.

A Đồng cùng Tần Hương vẫn đang bế quan.

Nghe nói lần này, họ đang bế tử quan.

Sau lần bế tử quan này, A Đồng có thể đạt được tới “Đạo Thánh”, nếu không đạt được Đạo Thánh cô ấy sẽ không thể xuất quan, hoặc là phải bỏ mạng.

Thiên phú của A Đồng chẳng phải bàn cãi gì nữa, cô ấy chính là người kế thừa thế hệ tiếp theo của Bách Hoa Cung, là Thánh Nữ của Bách Hoa Cung.

Sư phụ cô ấy chính là Cung chủ của Bách Hoa Cung, có tu vi Đạo Đế.

A Đồng dám bế tử quan, chứng tỏ rằng cô ấy nhất định có khả năng đột phá tới Đạo Thánh.

Nếu không, Bách Hoa cung chủ cũng không dám để cô ấy làm như vậy.

Sau khi trở lại Bách Hoa Cung, chúng tôi cũng không làm gì nhiều.

Ngoại trừ tới thăm Dương Tuyết, thì chính là tu luyện

Tôi vẫn đang nghiên cứu về mấy viên đá nọ, nghĩ cách để dung hợp với chúng.

Tôi đã cố gắng rồi lại thất bại hết lần này đến lần khác, sau đó lại tiếp tục suy đi nghĩ lại.

Cuối cùng sau ba tháng…

Tôi đã tìm thấy một manh mối.

Tôi phát hiện ra rằng, nếu muốn nắm giữ được sức mạnh của những viên linh thạch này, không chỉ yêu cầu căn nguyên tương đồng.

Mà còn phải bước vào một loại “cảnh giới” nhất định nào đó.

Loại cảnh giới này lại quá hư vô, mờ mịt.

Tuy nhiên, một khi bạn bước vào cảnh giới này rồi, thì dường như có thể cảm nhận được pháp tắc của đất trời, cảm nhận được áp chế của đại Đạo.

Mà một khi tiến vào cảnh giới này, những viên linh thạch kia có thể tự động kết nối với nhau theo một cách không thể lý giải được.

Dường như, chúng có thể để mặc bạn sử dụng theo ý mình vào bất cứ lúc nào.

Nhưng tôi chỉ mới bước vào cảnh giới kỳ diệu này một lần.

Rất tình cờ, rất tự nhiên.

Bây giờ muốn tiến vào một lần nữa, tôi mới nhận ra nó rất, rất khó.

Hơn nữa, muốn tiến vào thường xuyên là việc càng khó hơn.

Mấy ngày nay, mỗi ngày tôi đều ngồi buồn xo giữa bãi hoa cỏ của núi Bách Hoa.

Lẳng lặng tìm hiểu.

Để mặc gió táp mưa sa, không quan tâm tới thời gian trôi qua.

Thậm chí suốt một tuần liền, tôi không ăn một bữa nào.

Mặc dù tôi đã giác ngộ vô tận.

Nhưng lại không biết được, hành động của mình đã sớm lọt vào mắt của bốn vị Đạo Đế.

Lúc này, trên đỉnh tháp cao của Bách Hoa Cung…

Có một quỷ mẫu vô cùng xinh đẹp khuynh thành, bỗng nói với Tần tiền bối ở bên cạnh: “Còn một tháng nữa, sức mạnh của phong ấn hẳn sẽ bị nới lỏng.”

Bình Luận (0)
Comment