Họ vẫn tập trung tại nơi này, lại còn rất cởi mở vui tươi.
Vị tiền bối đăng ký nọ chỉ biết cười trừ:
“Ngày sau chúng tôi nhất định sẽ cử đệ tử tới giáo dục lại người thường.
Bớt giết chóc, bớt giết chóc…”
Xuyên Sơn đạo trưởng cũng không nói gì nhiều, sau khi ấn “dấu tay” xong, cậu ấy trực tiếp xoay người rời đi.
Khi đi ngang qua người tôi, cậu ấy còn liếc mắt đánh giá tôi.
Tuy rằng chỉ liếc mắt một cái, nhưng tôi lại cảm nhận được một luồng khí tức mạnh mẽ.
Yêu tu Xuyên Sơn đạo nhân này, tuy có dáng người thấp bé, nhưng tu vi trong người lại không hề yếu, có thể là một đại yêu quái đấy…
****
Sau khi cả tôi và Xuyên Sơn đạo nhân kia cùng liếc nhìn đánh giá nhau, tôi bèn đi theo A Đồng tiến vào bên trong.
Xuyên Sơn đạo nhân cũng chẳng để ý tới tôi nữa, mà đi thẳng ra ngoài.
Tới quầy làm thủ tục, A Đồng nhanh chóng lên tiếng: “Xích Viêm Đồng của Bách Hoa Cung, đã dẫn theo 15 vị đồng môn tới đây.”
Nói rồi, A Đồng còn chắp tay chào hỏi.
Vị trưởng lão trông coi việc đăng ký cùng một vài vị đạo hữu trẻ tuổi, vừa nghe đến cái tên Xích Viêm Đồng của Bách Hoa Cung, sắc mặt đã lập tức thay đổi.
“Xích Viêm, Xích Viêm Đồng…”
“Cô ấy chính là Xích Viêm Đồng Đấy!”
“Trời ạ, cô gái này cũng quá xinh đẹp rồi! Nữ thần ơi!”
“…”
Hiển nhiên, danh tiếng của Xích Viêm Đồng đã lan rộng khắp giang hồ từ lâu lắm rồi.
Vị trưởng lão chịu trách nhiệm đăng ký nhìn thấy mấy đệ tử trẻ tuổi có chút thất thố, liền ho khan vài tiếng.
(Thất thố: Có sự sơ suất, sai phạm, không giữ gìn ý tứ trong hành vi hoặc nói năng (thường là giữ người nhỏ tuổi với người lớn tuổi hơn).
Mấy vị đệ tử kia lúc này mới mím chặt môi, nhưng vẫn không quên mỉm cười với A Đồng.
Trưởng lão đăng ký quay sang nói với A Đồng: “Cô Xích Viêm, vui lòng để lại dấu tay và đăng ký tên…”
Vừa dứt lời, ông ấy lấy danh sách ký tên ra.
Xích Viêm Đồng cũng không nói nhiều, trực tiếp ghi tên mình vào sổ.
Đừng nhìn A Đồng là một ma men chính hiệu, thế nhưng chữ viết của cô ấy lại uyển chuyển như nước chảy, nhìn rất đẹp.
Ấn dấu xong, A Đồng rời sang một bên.
Tiếp theo, tôi bước lên quầy đăng ký, chắp tay, nói: “Tán tu, Đinh Phàm.”
Kết quả, khi tôi vừa mới để lọt tên mình ra khỏi miệng, nhịp tim của tất cả mọi người có mặt ở đây đều đập nhanh một nhịp, ai nấy cũng hít ngược một ngụm khí lạnh.
Đặc biệt là những người trẻ tuổi, ánh mắt họ nhìn tôi đã thay đổi.
“Đinh Đinh Đinh, Đinh Phàm ư?”
“Anh ta, anh ta, anh ta, phải chăng chính là, chính là vị cường giả cấp Đạo Thánh đỉnh phong kia sao?”
“Đúng đúng, chính là anh ta rồi, tôi từng nhìn thấy ảnh chụp của anh ta, anh ta chính là một huyền thoại của Đạo Môn, Đinh Phàm…”
“Thần tượng đấy…”
“…”
Bên trong căn phòng, bảy, tám người thanh niên đều rất hưng phấn.
Danh tiếng của tôi cũng đã truyền khắp cả giang hồ.
Câu chuyện của tôi cũng gây ra ảnh hưởng tới thế hệ thanh niên mới của Đạo môn.
Đến cả các vị tiền bối của thế hệ trước nghe xong, cũng phải gật gù khen ngợi.
Nhưng tôi không hề biết, trong lúc vô tình, mình đã trở thành một biển quảng cáo của Đạo mổn rồi.
Trở thành mục tiêu theo đuổi của vô số đạo sĩ trẻ tuổi.
Giờ phút này, đến cả trưởng lão ghi danh cũng phải thay đổi sắc mặt.
Ông ấy có một người anh em kết nghĩa, trước đây đã từng hy sinh thân mình vì Đạo trên núi Nhật Nguyệt.
Trước đó vài ngày, chính vì tôi tới địa phủ một chuyến nên mới dẫn cả người này cùng quay trở về nhân gian.
Đối với tôi, ông ấy vô cùng cảm kích.
Chỉ là không có cơ hội cảm ơn, không ngờ hôm nay ông ấy lại được gặp tôi trong cảnh tượng như thế này.
“Đinh, Đinh đạo hữu.”
“Tôi đây! Ký tên ở chỗ này sao?”
Giọng điệu của tôi rất bình tĩnh, khi nói còn mỉm cười.
Lúc này vị trưởng lão ghi danh mới kịp phản ứng lại: “Không không, đây là danh sách ghi tên của các tông môn, cậu ghi tên ở bên này.”
Nói xong, ông ấy lấy ra một danh sách ghi tên khác.
Tôi cũng chẳng hỏi nhiều, chỉ giơ tay ra ký tên và ấn dấu tay lên.
Chờ sau khi tôi viết tên mình xong, mới kinh ngạc nhận ra, nét chữ của tôi đã thay đổi mất rồi.
Tôi thậm chí còn không nhận ra chữ của mình nữa.
Tôi nhớ hồi còn đi học, chữ viết của tôi không được đẹp lắm, hay nói trắng ra là rất xấu.
Nhưng bây giờ chữ ký này lại giống như rồng bay phượng múa vậy, còn hất lên một nét móc ở bên cạnh nữa.
Nhìn xem, có khác gì một bức thư pháp của một vị đại sư nào đó không!
Bản thân tôi hơi sửng sốt mất một lúc, chẳng lẽ bởi vì sau khi tôi thay đổi và lĩnh ngộ được Đạo nên đã xảy ra thay đổi ư.
Ngoài việc thay đổi về thể chất, tu vi tăng cao, ngay cả nét chữ của tôi cũng được cải thiện hơn sao?
Tu luyện còn đem lại thêm cả tác dụng này à?
Rất nhanh, tôi đã lấy lại sự bình tĩnh, thế nhưng, bởi vì chữ viết đẹp lên cũng khiến tôi có chút vui vẻ.
Trưởng lão đăng ký nhìn thấy chữ tôi, cũng liên tục gật đầu: “Đinh đạo hữu tuổi còn trẻ, thế mà chữ viết đã rất đẹp rồi!”
Tôi vô cùng xấu hổ, bởi vì tôi không hề luyện tập thư pháp gì cả, chỉ là nhờ tu luyện nên chữ mới đẹp lên thôi.
Bạn nói xem, chuyện này có đáng giận không nào?
Nhưng tôi không nói nhiều, chỉ mỉm cười nhẹ và chắp tay chào.
Sau đó, tôi đi theo A Đồng, tiến thẳng tới chỗ ấn dấu.
Vừa rời khỏi phòng đăng ký, đã có vài người đàn ông sắc mặt tái nhợt tới đón tiếp chúng tôi.
Nhìn kỹ lại, hoá ra đây đều là những người mà tôi quen.
Trong số những người ấy có một trong 18 vị quỷ chủ mà tôi đã từng giao thủ trên núi Cửu U lúc trước.
Bởi vì là quỷ tu, nên người nọ không có cơ thể.
Sau khi hiện hình, ông ta mới có dáng vẻ như quỷ ma thế này.