Trong đó, Cực Thượng đạo nhân của Vô Cực Môn còn dẫn theo toàn bộ môn phái của mình tới đây.
Thật sự là dẫn theo toàn bộ môn phái, đến cả mấy vị trưởng lão hay đệ tử bị bệnh lâu ngày không dậy nổi cũng bị người khiêng tới đây.
Dựa theo lời Cực Thượng đạo nhân nói, nếu chúng tôi thua trong trận chiến này, có sống tiếp cũng chẳng ích gì.
Vì thế, cho dù là người ốm đau nằm trên giường, thân thể tàn tật, hay là đứa trẻ mới sinh trong phái, họ đều dẫn tới đây.
Cả một phái lớn mà chẳng giữ lại một người nào, cũng khá là cực đoan.
Khó trách sư phụ của ông lấy lại lấy cái tên “Cực Thượng” làm đạo danh cho ông ấy.
Tuy nhiên, chuyện này cũng đã thể hiện được thái độ của Vô Cực Môn.
Hơn nữa, những gì Cực Thượng đạo nhân nói cũng không sai.
Nếu chúng tôi thua trận chiến này, toàn bộ nhân gian giới này sẽ khó thành một mảnh đất khô cằn.
Đến lúc ấy, có giữ lại một mồi lửa cũng chẳng còn ích gì.
Chẳng thà là chặt đứt cả đường lui của mình, tử chiến đến cùng còn hơn.
Bên cạnh chuyện này, khi chúng đệ tử của phái Cản Thi tới, tôi còn bất ngờ gặp được thuỷ yêu nhỏ của thành Phượng Hoàng năm ấy, Tiểu Ngư.
Cô ấy chính là một yêu quái cá trê.
Tôi không ngờ rằng cô ấy cũng theo phái Cản Thi tới nơi này.
Tuy nhiên, sau nhiều năm không gặp, cô nàng cá trê yêu này thế mà còn gia nhập vào phái Cản Thi, không cần phải trốn tránh dưới đáy sông ở thành Phượng Hoàng nữa.
Hơn nữa, Tiểu Ngư đã có thể đường hoàng tu luyện tại phái Cản Thi, còn được cung phụng hương khói.
Bởi vì sau trận chiến lần trước, cô nàng cá trê yêu này đã chủ động gia nhập vào phái Cản Thi.
Hiện giờ, cô ấy đã trở thành linh thú canh núi cho phái Cản Thi.
Hiện tại, tên của cô ấy cũng đã thay đổi, thành Ngư Linh.
Tiểu Ngư nhìn thấy tôi, cũng rất vui vẻ.
Cô ấy nói là tôi đã thay đổi cô ấy, nếu không cô ấy vẫn lẩn trốn dưới đáy sông.
Trong trận chiến lần này, cô ấy cũng muốn góp công góp sức.
Tôi gật gật đầu, không nói gì thêm.
Mà lão Phong vốn phải đi cạnh tôi đã chẳng thấy bóng dáng đâu, bởi vì phái Mao Sơn tới rồi.
Thằng nhãi này vừa mới thấy sắc đã quên bạn rồi, không biết đang chạy tới xó nào để chơi với Từ Lâm Tĩnh nữa.
Tuy mối quan hệ của họ vẫn chưa được rõ ràng, nhưng đến cả kẻ ngốc cũng có thể nhận ra được, hai người này đang mập mờ với nhau.
Còn tình cảm này đã phát triển tới mức nào, thì cũng chỉ có hai người bọn họ mới biết được.
Trong lúc này, chưởng môn phái Võ Đang là Phi Hồng chân nhân và đại đệ tử Dương Tấn của mình, cùng ngũ đệ tử Ngô Hưng Long cũng đi tới.
Tống Sơn Hà của phái Mao Sơn, Thư Hiểu Khiết của phủ Thiên Sư và những người khác cũng qua nói chuyện riêng với tôi.
Họ đều hỏi về chuyện của Dương Tuyết, hỏi thăm xem tình hình gần đây của cô ấy thế nào rồi.
Tuy có tiếc nuối, nhưng tôi vẫn nói đúng sự thật.
Mọi người nghe tình hình của Dương Tuyết đã ổn định, rồi sẽ có ngày tỉnh lại thì đều khẽ gật đầu, hài lòng mà rời đi.
Mặc dù Dương Tuyết không thể đến và tham gia vào trận chiến lần này.
Nhưng tôi biết rằng, cô ấy sẽ luôn luôn sát cánh cùng chúng tôi.
Chờ tới buổi tối hôm đó, cảng Nham Nhai Thạch đã chật kín người.
Thậm chí, nhiều đạo hữu còn yêu cầu phải lên trên thuyền, hoặc chờ ở bên ngoài cảng Nham Nhai Thạch.
Tuy nhiên, lực lượng chính của Quỷ Minh do Mộ Dung Ngôn lãnh đạo vẫn chưa thấy tới…
*****
Hiện giờ, toàn bộ các thế lực tu hành của nhân gian đều đang tập trung tại cảng Nham Nhai Thạch.
Sau khi nhìn lướt qua một lượt, có thể thấy cả nhóm dã tiên do Hồ Mẫu và Huyết Lang dẫn đầu.
Trong đó, bao gồm cả những dã tiên như Tiểu Ngư và Xuyên Sơn đạo nhân, đại khái có hơn 300 vị dã tiên đã có mặt ở đây.
Phía Thánh Đình của Tây Vực cũng có hơn 300 người.
Trung Nguyên phương Đông của chúng tôi cũng có đủ tám môn phái lớn, năm tông môn lớn, bốn gia tộc lớn, cùng các tán tu và những đệ tử của các môn phái nhỏ khác.
Tổng cộng có khoảng hơn 4300 người.
Cộng thêm cả những vị dã tiên, tu giả tới từ Tây Vực và các nước khác, tổng số là khoảng 5000 người.
5000 người này chính là sức mạnh của cả nhân gian giới.
Nhưng trong số đó, chỉ riêng tám môn phái lớn cùng năm tông môn lớn đã chiếm gần 4000 người rồi.
Còn các tông môn khác chỉ có lác đác vài người, dù được gọi là môn phái nhưng kỳ thật cũng chỉ có vài người như vậy thôi.
Tuy nhiên, đừng nhìn vào con số hơn 4000 mà lầm.
Trên thực tế đây đều là những người tinh anh nhất, gần như 800 người trước đó từng tham gia đại chiến trên núi Nhật Nguyệt ngày trước cũng có mặt ở đây.
Hơn phân nửa số người này đã chết rồi, chẳng qua là may mắn được tôi mang theo về dương gian mà thôi.
Nhưng dù thế nào đi nữa, tu vi mạnh hay yếu, họ cũng đều là người kế thừa sức mạnh của các môn phái.
Ngày thường, họ chia nhau ra ở khắp mọi nơi trên thế gian.
Duy trì hòa bình cho khắp nơi.
Bây giờ tới nơi này, họ đều đã sẵn sàng chào đón cái chết.
Hiện giờ, chúng tôi đã hội tụ gần như tất cả sức mạnh của nhân gian giới, thề phải quyết chiến với Tà Giáo Mắt Quỷ.
Không chỉ phải tiêu diệt Tà Giáo Mắt Quỷ, mà còn muốn củng cố phong ấn sáu vực, hoàn toàn lắp kín con đường này.
Để quái vật ngoại lai không thể xâm nhập vào thế giới của chúng tôi.
Đương nhiên, quân số mà tôi vừa mới tính chưa cộng cả người của Quỷ minh.
Nếu chỉ tính về mặt quân số, ai có thể vượt qua quỷ binh của Quỷ minh đây?
Phía trước có vài vị quỷ chủ đến trình diện, liền mang theo 20.000 người lại đây.
Mà đây mới chỉ là đội tiên phong, còn chưa tính cả đại quân do Mộ Dung Ngôn chỉ huy.
Lực lượng chính của Quỷ Minh chỉ xuất hiện sau khi Mộ Dung Ngôn tới mà thôi.