Tôi nhìn dòng người đang lần lượt kéo đến cổng cảng Nham Nhai Thạch.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, ước chừng đến khoảng 10 giờ tối…
Trái tim tôi chợt run lên, trong miệng nói thầm: “Tới rồi!”
Lão Phong ngồi bên cạnh nghe được câu nói của tôi, không khỏi ngơ khác: “Lão Đinh, cái gì tới cơ?”
Kết quả, cậu ấy vừa mới dứt lời, đã nhìn thấy bóng dáng một người con gái mặc váy trắng xuất hiện ở cổng cảng Nham Nhai Thạch.
Người con gái kia xinh đẹp, thanh tao như tiên nữ, bước đi chậm rãi.
Cô ấy vừa mới xuất hiện, đã thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.
“Oh my god (Lạy chúa tôi), xinh đẹp quá!” Một vị tu giả tới từ Tây Vực kinh ngạc thốt lên.
“Yosi (một từ cảm thán trong tiếng Nhật), cô gái này thật xinh đẹp…” Một vị tu giả xứ Phù Tang cũng phải kinh ngạc.
“Đẹp quá…”
“Cô ấy, hình như là Minh chủ của Quỷ minh đấy?”
“Không sai, cô ấy chính là Minh chủ của Quỷ minh, Mộ Dung Ngôn.”
“Cái gì, Minh chủ của Quỷ minh cũng tới rồi sao?”
“…”
Trong lúc nhất thời, toàn bộ cảng Nham Nhai Thạch bùng nổ.
Kỳ thật mọi người đều đang chờ đợi thế lực cuối cùng tập hợp tại đây,
Đừng thấy ở đây chúng tôi có mấy ngàn người, nếu thật sự muốn đánh với đám Mắt Quỷ, biết đâu được đám Mắt Quỷ ấy lại lôi ra rất nhiều quỷ nô thì sao.
Phải biết rằng, năm đó khi tôi còn ở núi Lang Nha, đã thấy đám Mắt Quỷ không ngừng chế tạo ra rất nhiều thi nô, quỷ nô,…
Di tộc Mắt Quỷ cũng đã tồn tại được mấy trăm năm.
Hơn nữa, bọn chúng còn thành lập nên Tà Giáo Mắt Quỷ, điều hành nó trong hàng trăm năm.
Đảo Mắt Quỷ kia chính là nơi khởi nguồn của Tà Giáo Mắt Quỷ.
Là nơi ở của Giáo chủ Viêm Tiêu.
Chẳng ai có thể đoán trước được, ở đó rốt cuộc tập trung bao nhiêu quỷ nô, thi nô, yêu tu, quỷ tu,… nữa.
Cho nên, mọi người đều rất mong đợi sự gia nhập của quân đoàn quỷ do Quỷ minh lãnh đạo.
Chỉ có như vậy, chúng tôi mới có thể nâng cao sức mạnh của mình.
Sự xuất hiện của Mộ Dung Ngôn đã khiến toàn bộ cảng Nham Nhai Thạch như nổ tung.
Tôi cũng hào hứng chạy lên đón cô ấy.
Minh chủ đương nhiệm là Lôi Minh chân nhân cũng dẫn theo chưởng môn của các môn phái, ra cửa chào đón Mộ Dung Ngôn.
Cho dù bây giờ Mộ Dung Ngôn chỉ tới một mình, nhưng sau khi tiếp đón cô ấy, mấy vạn quỷ binh cũng nhất định sẽ xuất hiện.
“Cô Mộ Dung…” Lôi Minh chân nhân chắp tay chào.
Mộ Dung Ngôn khẽ mỉm cười, trông cứ như là tiên nữ vậy: “Để các vị chờ lâu rồi.”
“Mộ Dung Minh chủ tới là tốt rồi, chúng ta vẫn còn chút thời gian nữa trước khi khởi hành.” Liệt Hỏa chân nhân mỉm cười đáp lời.
“Đúng rồi, Mộ Dung Minh chủ, đại quân của Quỷ minh hiện đang ở đâu?” Cực Thượng đạo nhân hỏi một câu.
Thứ họ quan tâm nhất bây giờ vẫn là quân đoàn quỷ của Quỷ Minh.
Trong trận chiến này, quân đội của Quỷ minh đã được định sẵn là những con tốt và bia đỡ đạn.
Mộ Dung Ngôn không nói nhiều, chỉ chỉ vào mặt biển: “Mọi người nhìn đi…”
Nghe câu ấy, mọi người lần lượt quay đầu lại nhìn.
Ai nấy cũng nhanh chóng mở Thiên Nhãn ra.
Ngay lúc này, trên mặt biển ở phía xa xa…
Chúng tôi nhìn thấy một vùng bóng tối rộng lớn trải dài mười dặm, tất cả đều là u hồn và quỷ binh.
Trên người những quỷ binh này đều mặc áo giáp, trên tay cầm trường kiếm.
Ngoài ra, cũng có người cưỡi ngựa giấy, tay cầm giáo.
Họ liên tục tiến về phía bờ biển bên cạnh cảng Nham Nhai Thạch.
Thấy cảnh này, nhiều tu sĩ không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh.
Cả một vùng đen nghìn nghịt như thế, rốt cuộc phải có bao nhiêu quỷ binh chứ?
“Trời đất ơi! Ở đây có bao nhiêu quỷ binh chứ?”
“Chỉ trong mấy năm nay, thế mà Quỷ minh đã phát triển tới mức độ này rồi sao?”
“Lực lượng đông đảo thế này, chúng ta còn sợ không diệt trừ được lũ Mắt Quỷ sao?”
“Đúng vậy, với số lượng binh mã này của Quỷ minh, trận chiến này chúng ta nhất định sẽ toàn thắng.”
“…”
Rất nhiều vị đạo hữu đều vui vẻ hoan hô.
Chỉ con số này thôi đã là một cú sốc lớn với chúng tôi rồi.
Nhưng trong lòng, tôi lại hiểu rõ một điều.
Một khi sức mạnh đã đạt đến một mức độ nhất định, thì số lượng sẽ không thể ảnh hưởng đến sức chiến đấu mũi nhọn được.
Sau khi kinh ngạc qua đi, Tuyệt Tình sư thái không khỏi hỏi lại một câu: “Cô Mộ Dung, ở đây có bao nhiêu quỷ binh vậy?”
Khóe miệng Mộ Dung Ngôn xuất hiện nụ cười: “Tập hợp tất cả thế lực của Quỷ minh trên thế giới, có tất cả 100.000 quỷ binh.”
“Cái gì? 100.000 quỷ binh sao?”
“Trời đất ơi!”
“100.000, 100.000 quỷ binh đấy…”
“…”
Sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi, đến cả giáo chủ Sử Ngang của Tây Vực cũng phải hít ngược một ngụm khí lạnh.
100.000 quỷ binh, đây là khái niệm gì chứ.
Nếu tất cả quỷ binh này thực sự lao vào chém giết, thì chỉ trong một đêm, có thể giết sạch dân cư trong một thành phố.
Mà tất cả 100.000 quỷ binh này, chỉ nghe lệnh của duy nhất cô gái đứng trước mặt chúng tôi đây.
Nghĩ thôi đã thấy thật đáng sợ.
Sau một thoáng ngạc nhiên, Lôi Minh chân nhân, Liệt Hỏa chân nhân, và Phi Hồng chân nhân đã mời Mộ Dung Ngôn vào cảng Nham Nhai Thạch.
Vừa mới bước vào cổng cảng Nham Nhai Thạch, Mộ Dung Ngôn đã nhìn thấy tôi đang đi tới.
Khoảnh khắc ấy, trên mặt cô ấy hiện rõ một nụ cười xinh đẹp.
Sau đó, trước mặt biết bao nhiêu người, cô ấy nói với tôi: “Anh tới sớm thật!”
Trong giọng nói của cô ấy còn mang theo một tia nghịch ngợm và đáng yêu.
Nhìn xung quanh, tôi thấy nhiều vị đồng đạo trẻ tuổi đang nhìn chăm chú về phía mình.
“Đúng vậy! Không phải vì anh muốn chờ em sao?”
Nói đến đây, tôi đã tiến một bước về phía trước.
Bất chấp ánh mắt của những người xung quanh, tôi giang tay ôm Mộ Dung Ngôn vào lòng.
Thoạt đầu Mộ Dung Ngôn cũng bị giật mình, sau đó lại lặng lẽ tựa vào trong ngực tôi.