Mấy cái móng vuốt đột nhiên mọc ra từ cơ thể gã.
Mông của Lăng Thiên cũng bắt đầu dài ra, trở thành hình bầu dục.
Lăng Thiên đang hoá yêu, gã muốn biến thành một con ong sát thủ có lông màu vàng.
Tôi đã từng nhìn thấy yêu nguyên của tên khốn này một lần rồi, phải nói là rất mạnh mẽ.
Tốc độ của gã cực kỳ nhanh nhẹn, còn có được một chiếc đuôi cực độc.
Nhưng hôm nay, cho dù có gặp phải Thiên Vương, ông đây cũng phải đánh cho gã không còn đường lui.
Bởi vậy, nhìn thấy Lăng Thiên hoá yêu tới giai đoạn thứ ba…
Tôi đã cầm trường kiếm của mình lao vọt lên.
Mà Lăng Thiên cũng đột nhiên vỗ đôi cánh ong của mình.
Đôi cánh rung ở tần số cao, tạo ra âm thanh “Ong ong ong”.
Gã bay lên không trung, hướng cái đuôi to lớn về phía tôi.
Cái đầu đã biến thành đầu côn trùng đột nhiên lên tiếng:
“Đinh Phàm, xuống địa ngục đi!
Tử vong độc châm…”
Nói xong, cái đuôi cực độc của gã đâm về phía tôi.
Cái đuôi ấy bắt đầu bắn ra những mũi kim độc liên tục, hết chiếc này đến chiếc khác, vừa bắn ra một loạt kim độc lại sản sinh ra loạt tiếp theo…
Trong khoảnh khắc, cứ như thể trời đang trút xuống cơn mưa kim độc vậy.
Trong không gian cách tôi 10 mét, những mũi kim độc dày đặc phóng xuống không ngừng.
Sau khi yêu biến đến giai đoạn thứ ba, thực lực của Lăng Thiên đã tăng lên nhiều, lúc này, tu vi của gã và tôi đã ngang bằng nhau.
Nhìn thấy kim độc phóng tới, tôi không hề dám chậm trễ hay lơ là.
Ngay cả với tu vi của tôi hiện tại, nhưng nếu bị thứ kia đâm trúng, tôi vẫn sẽ gặp nguy hiểm tới tính mạng.
Trong miệng tôi phát ra một tiếng hừ lạnh, đạo khí chín màu ngưng tụ.
Một hàng rào cương khí nhanh chóng được tạo ra trước người tôi, bảo vệ được mấy người xung quanh tôi nữa.
Đồng thời, kiếm Kỳ Lân cùng Linh Đao trong tay tôi liên tục chém ra, cố gắng hạn chế lượng kim độc đâm vào người tôi.
Cho dù là tu vi hiện tại của tôi, khi đối mặt với đòn tấn công từ kim độc này, tôi cũng khá vất vả.
Tôi vẫn không thể ngăn cản toàn bộ kim độc, bởi vì có quá nhiều kim độc, quá dày đặc và quá nhanh.
Vẫn còn một vài chiếc kim độc xuyên qua hàng rào phòng ngự của tôi, đâm trúng vào cơ thể tôi.
May mắn thay, tôi còn có đạo khí chín màu bảo vệ, nếu không tôi đã vô cùng nguy hiểm rồi.
Mặc dù tôi có thể ngăn chặn nó, nhưng các đệ tử của Tử Vân Tông đứng bên cạnh tôi lại khá thê thảm.
Có một vài người vì đứng quá gần tôi, nên đã bị đám kim độc hỗn loạn của Lăng Thiên đâm trúng.
Một số ít kim độc bay tán loạn, bắn ra bên ngoài.
Kết quả, có ba đệ tử của Tử Vân Tông, cùng bốn, năm thi nô và quỷ nô của Mắt Quỷ bị kim độc đâm trúng.
Trong khoảnh khắc, những đạo sĩ, thi nô và quỷ nô bị kim độc của Lăng Thiên đâm trúng, không thể sống quá 5 giây.
Toàn thân họ nhanh chóng hóa thành màu tím đen, sau đó cơ thể họ bắt đầu thối rữa và chảy mủ cho đến chết chỉ trong vài giây ngắn ngủi.
Về phần đám quỷ nô, hồn lực của bọn chúng lập tức bị kim độc kỳ dị kia rút cạn hồn lực, ngay sau đó, chúng đã cảm nhận được nỗi đau hồn phi phách tán.
Tôi không kim được mà âm thầm hít ngược một ngụm khí lạnh.
Ở cấp bậc này, Lăng Thiên quả nhiên rất lợi hại.
Những cây kim độc kia thế mà lại có thể tiến hoá được tới mức khủng bố như vậy rồi.
Tôi càng không dám chậm trễ, cương khí trên cả người tăng mạnh.
Điều này làm cho lá chắn cương khí của tôi càng trở nên chắc chắn hơn, cũng tránh để kim độc của Lăng Thiên độc đâm trúng người tôi.
Nhưng Lăng Thiên này tựa hồ có năng lượng vô hạn, đám kim độc kia cứ như thể là Bạo Vũ Lê Hoa vậy.
(Bạo Vũ Lê Hoa暴雨梨花: Mệnh danh là thiên hạ đệ nhất ám khí, tạo thành từ bạc, bề ngoài dẹp như cái tráp, dài 7 tấc, dày 3 tấc. 27 cái đinh bạc sắc nhọn được phóng ra cùng lúc như mưa đổ xuống, một khi phóng ra ắt có đổ máu.)
Nó gần như không hề dừng lại một chút nào, chúng bắn về phía tôi từ khắp 360 độ khác nhau.
Lúc này, tôi đã rơi vào thế phòng ngự bị động.
Đừng nói tới việc tấn công, bây giờ có dốc hết sức phòng thủ, tôi cũng đã có chút khó khăn rồi.
Tôi cảm thấy như bị mắc nghẹn ở cổ vậy.
Cứ cho là sau khi tên Lăng Thiên kia có được yêu lực của Hoa yêu, lại kết hợp được với yêu biến giai đoạn ba của gã, nhưng kỳ thật tu vi của hai người chúng tôi tương đương nhau.
Nhưng lúc này, tôi lại bị tên Lăng Thiên ấy áp chế toàn diện, điều này làm cho tôi cảm thấy rất khó chịu.
“Đáng chết! Để xem mày có thể bắn được bao lâu nữa.”
“Hừ, Đinh Phàm, hôm nay mày chết chắc rồi.”
Lăng Thiên không ngừng thay đổi thân thể và vị trí trên không trung, Bạo Vũ Lê Hoa độc châm không ngừng trút xuống.
Hết đợt này nối tiếp đợt khác, âm thanh “Bá bá bá” liên tục vang lên, không hề dừng lại và không có bất kỳ khoảng trống nào.
Ngoài tôi ra, Mộ Dung Ngôn cũng đang bị ba tên cường giả cấp Thánh áp chế.
Thanh Diệp đạo trưởng cũng gặp phải kỳ phùng địch thủ.
(Kỳ phùng địch thủ 棋逢对手:Nghĩa đen là đối thủ ngang tầm khi đánh cờ, nghĩa bóng dùng để chỉ đối thủ có trình độ, bản lĩnh tương đương, ngang bằng nhau, khó phân cao thấp.)
Trong lúc nhất thời, chiến trường rơi vào cục diện bế tắc.
Không chỉ có chúng tôi, chín nhóm tấn công còn lại cũng đang gặp phải tình huống tương tự.
Tất cả đều gặp phải sự ngăn chặn toàn diện của tà giáo Mắt Quỷ.
Phái Mao Sơn, phái Võ Đang, Ngũ Độc Giáo, Lục Liễu Trang, phái Cản Thi, núi Long Hổ,…
Nếu không gặp phải sự ngăn cản từ những thi nô cường đại, thì cũng bị đám quỷ tu chắn đường.
Hoặc lại gặp phải những yêu tu cường đại của tà giáo Mắt Quỷ.
Nói tóm lại, mười đội của Đạo môn cùng đột phá khỏi lớp phòng tuyến trên bờ biển, hiện giờ đều rơi vào cục diện bế tắc…