Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2596

Chương 2596 Chương 2596

Nghĩ đến đây, tôi đột nhiên gật đầu một cái.

Quay lại nói với Mộ Dung Ngôn: “Được, hai ta cùng hợp tác với nhau, tiêu diệt mấy tên yêu tà mạnh nhất này trước!”

Mộ Dung Ngôn không nói gì, chỉ đáp lại tôi một tiếng “ừm”.

Sau đó, hai chúng tôi lại ra tay lần nữa.

Tốc độ của chúng tôi rất nhanh, nhanh chóng đánh về phía ba tên yêu đạo cường đại kia.

Một mình Mộ Dung Ngôn có thể ngăn cản được ba người.

Tuy rằng không thể giành được chiến thắng, nhưng vẫn có thế tiếp tục chiến đấu.

Nhưng bây giờ, cô ấy còn có tôi.

Tình thế lập tức thay đổi, đạo khí chín màu đã giúp tôi vô địch trong những người cùng cấp.

Lúc này, tôi liên thủ với Mộ Dung Ngôn, ba tên cường giả cấp Thánh kia cũng chỉ có thể không ngừng rút lui.

Trên tất cả các chiến trường, tràn ngập những tiếng nổ vang.

Kiếm khí dâng trào khắp bầu trời, vô cùng khốc liệt.

Lúc này, tôi cùng Mộ Dung Ngôn đánh từ hai phía trái phải, bắt đầu ép sát một tên yêu đạo cường đại.

Đột nhiên, Mộ Dung Ngôn khẽ kêu lên một tiếng.

Với thanh nhuyễn kiếm trong tay, năm ấy, cô ấy trở thành con rối chiến đấu đầu tiên của tà giáo Mắt Quỷ, nên cô ấy học được đủ các loại kỹ năng giết người.

Bây giờ tu vi của cô ấy đã tăng cao, sức chiến đấu của cô ấy cũng càng trở nên đáng sợ hơn.

Kể cả tên yêu đạo kia có là người mạnh nhất cũng đâu có thể chống lại Mộ Dung Ngôn? Gã chỉ có thể né tránh một cách nhanh chóng.

Nhưng ngay lúc gã né được, tôi đã trực tiếp sử dụng linh lực hệ điện của mình, đánh ra một đòn.

Một tiếng “Răng rắc” lớn vang lên.

Chỉ trong nháy mắt, không gian xung quanh đã tràn ngập sức mạnh của sấm sét.

Tia điện nhảy lên, khiến cơ thể người ta tê dại, ngứa ran và đau đớn.

Ngay sau đó, tôi cũng dùng linh lực thuộc tính hỏa và thuộc tính kim, cùng phóng ra hai đòn chí mạng.

Tên kia tránh cũng không được, không tránh cũng chẳng xong, chỉ có thể cắn răng ngăn cản đòn của tôi.

Mộ tiếng “Ầm vang” xuất hiện, bởi vì đối đầu với sức mạnh quá cường đại, nên tên yêu đạo nọ đã bị đẩy lùi lại vài bước.

Cánh tay của gã đã bị ngọn lửa từ đạo khí thiêu rụi.

Bởi vì gã có thể liên tục hấp thụ năng lượng từ Mắt Quỷ ở trên đảo Mắt Quỷ này.

Cho nên, làn da bị bỏng của gã cũng nhanh chóng hồi phục, sinh ra máu thịt mới.

Tuy nhiên, lúc này gã cũng bị buộc lùi lại phía sau.

Mộ Dung Ngôn lại lần nữa xông lên, kiếm khí cường đại này khiến tên yêu đạo chỉ có thể bị động ngăn cản.

“Phanh”.

Lại một tiếng nổ chói tai vang lên, cương khí hộ thể trên người đối phương đã bị phá nát chỉ trong nháy mắt.

Hai tên yêu đạo bên cạnh thấy cảnh này, liền muốn lao lên bảo vệ đồng bạn.

Nhưng đây là một cơ tốt, sao chúng tôi lại có thể bỏ lỡ?

Nhìn thấy sơ hở, kiếm Kỳ Lân trong tay tôi vung ra, kiếm khí chín màu cường đại trào dâng.

Kiếm khí đã quét bay hai tên yêu đạo, đồng thời tôi cũng nhảy từ trên cao xuống.

Linh Đao trong tay tôi liên tục đâm vào người tên yêu đạo còn lại.

Tên yêu đạo kia vốn đang ở thế bị động, cố gắng ngăn cản đòn tấn công của Mộ Dung Ngôn, giờ phút này, gã còn có thể ngăn cản được thế tiến công của Linh Đao sao?

Một đòn giáng xuống.

Tiếng “Răng rắc” vang lên, giống như kính vỡ.

Cương khí hộ thể của tên kia bị xuyên thủng trong tích tắc.

Linh Đao trực tiếp hướng về phía cổ của gã, sắc mặt của yêu đạo đại biến, trong mắt ngập tràn sự sợ hãi.

Nhưng giờ phút này, gã đã không thể làm gì được nữa.

Rút lui hết lần này đến lần khác, né tránh hết lần này tới lần khác.

Chuyện duy nhất gã có thể làm bây giờ, là tận lực né tránh.

Trong phút chốc, Linh Đao xẹt qua.

Một đường dao này, đã đâm thẳng vào phía cổ trái của đối phương.

Ngay lập tức, máu tươi trào ra khỏi miệng, mũi của yêu đạo.

Cũng trong khoảnh khắc ấy, Linh Đao điên cuồng hút lấy linh lực của đối phương.

Tuy nhiên, đối phương dù gì cũng là cao thủ cấp Thánh, nên tôi không dám lơ là.

Tôi nắm chặt chuôi dao, kéo về phía trước.

Kết quả, một vết thủng lớn xuất hiện trên cổ yêu đạo.

Đầu của tên yêu đạo này suýt chút nữa đã bị tôi chặt xuống rồi.

Máu tươi bắn ra tung toé, tên yêu đạo kia lùi về phía sau theo bản năng.

Nhưng Mộ Dung Ngôn kiếm cũng đã đâm tới.

“Vèo”.

Một kiếm đâm thủng trái tim.

Tên yêu đạo này chắc chắn phải chết rồi.

Khi chúng tôi thu hồi lại vũ khí, tên yêu đạo này ngã thẳng xuống đất, cơ thể nhanh chóng biến thành một bộ thây khô.

Một trong ba tên yêu đạo cấp Đạo Thánh mạnh nhất đã bị giết, những tên còn lại chỉ là cung không dây mà thôi.

Chúng lại nhìn về phía chúng tôi, cùng với bộ thây khô nằm trên mặt đất, khuôn mặt của chúng đều thay đổi.

Tên yêu đạo yếu nhất trong số ba tên kia, gào to một tiếng: “Ánh sáng của Mắt Thánh sẽ soi sáng cả ba cõi. Đây là Thánh chiến của bổn tọa…”

Nói xong, gã giơ trường kiếm lên, muốn lao về phía tôi chém giết.

Gã này nói không sai, đây chính là một trận Thánh Chiến.

Không chỉ đối với đám giáo đồ Mắt Quỷ, mà còn đối với cả mấy người chúng tôi.

Tuy nhiên, đối mặt với tôi và Mộ Dung, kết cục của tên kia đã được định sẵn.

Gã ta, không thể nào trở thành đối thủ của chúng tôi.

Tôi và Mộ Dung Ngôn vô cùng ăn ý, đồng loạt ra tay.

Ánh kiếm chợt lóe, tên yêu đạo này đã ngã xuống vũng máu.

Chỉ còn sót lại một tên yêu đạo có tu vi Đạo Thánh đỉnh phong, tên này thông minh hơn hai tên đồng bạn của mình nhiều.

Gã biết, nếu đối mặt với cả tôi và Mộ Dung Ngôn cùng lúc, gã sẽ chết chắc, chẳng còn gì nghi ngờ.

Lúc này, gã lạnh lùng nhìn về phía chúng tôi, lùi lại sau vài bước theo bản năng: “Đinh Phàm, Mộ Dung Ngôn, chúng mày đừng đắc ý quá sớm…”

Nói xong, tên kia đột nhiên lùi lại ra sau.

Bình Luận (0)
Comment