Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2595

Chương 2595 Chương 2595

Có thể nói, tốc độ tăng lên của loại năng lượng này cũng khá đáng sợ.

Hơn nữa, gã còn có thuật yêu biến giai đoạn ba, sức mạnh của bản thân gã có thể sánh ngang với một vị đại cường giả ở cảnh giới Đạo Thánh đỉnh phong.

Gã cho rằng, gã đã có hy vọng phục hưng Nhật Nguyệt Giáo.

Ngay cả khi gã đã bán cả linh hồn của mình, bất chấp cả việc mình sẽ phải rơi vào chốn Tu La Địa ngục để bồi dưỡng những đệ tử thế hệ sau của Nhật Nguyệt giáo…

Thế nhưng, gã có tính toán cả ngàn vạn lần, cũng chẳng thể ngờ được rằng.

Đối mặt với một người có tu vi Đạo Thánh đỉnh phong như tôi, gã lại thất bại.

Khoảnh khắc thất bại ở nơi này, kế hoạch phục hưng Nhật Nguyệt Giáo của gã thậm chí còn chưa kịp thực hiện.

Hiện giờ, gã đã thảm bại, điều này khiến Lăng Thiên vô cùng bi thương.

Gã không thể gây ra cho tôi chút thương tổn nào, ngược lại, chính gã lại phải hứng trọn một kiếm.

Gã biết, gã chắc chắn phải chết rồi, gã cũng chẳng còn chút khả năng phản kháng nào nữa.

Gã nhìn tôi chằm chằm, thân thể run rẩy: “Giáo, Giáo chủ, em, em Tuyết, tôi, tôi đã cố gắng hết sức.”

Khi nói ra những lời này, trong mắt của Lăng Thiên tràn đầy sự tuyệt vọng và bi thương.

Gã không nghĩ tới, bản thân gã đã làm nhiều việc như vậy, thậm chí đến cả linh hồn của mình cũng dám bán đi.

Thế mà gã lại ngã xuống ở nơi này, sắp phải chết trong tay tôi.

Ngay sau đó, gã lại nhìn về phía tôi, trong đôi mắt có chút hận thù:

“Đinh, Đinh Phàm, vì sao, vì sao.

Mày, sức mạnh của mày, lại, lại tăng lên, tăng lên nhanh như vậy…”

Nói xong, đối phương lại phun ra một ngụm máu tươi.

Tôi nhìn Lăng Thiên đã biến thành hình người và sắp chết.

Chỉ bình tĩnh đáp lại gã một câu: “Bởi vì, tao có một lòng bảo vệ Đạo, tao chiến đấu vì vạn vật sinh linh…”

Tôi vừa nói xong, cơ thể Lăng Thiên run lên nhè nhẹ, như thể gã đang xúc động.

Nhưng, tôi đã vung Linh Đao trong tay trái lên.

Trong khoảnh khắc, một luồng đao khí quét qua.

Đao khí xẹt qua, trực tiếp xé rách cổ của Lăng Thiên.

Trước đây, tên này đường đường là Thánh Tử Nhật Nguyệt, thế mà vào lúc này, hắn lại chết trong tay của tôi.

Như vậy, cũng vào ngay giây phút này, Nhật Nguyệt Giáo chính thức diệt vong.

Nhìn thi thể của Lăng Thiên, gã chết không thể nhắm mắt, tôi khẽ thở dài.

Về phần trên thế giới còn có tên giáo đồ của Nhật Nguyệt Giáo nào khác hay không, tôi không thể nào biết được.

Nhưng ít nhất, cái chết của Lăng Thiên có thể báo hiệu sự kết thúc của Nhật Nguyệt Giáo.

Sau khi Lăng Thiên chết, tôi nhìn gã một lần cuối cùng thật sâu.

Không có một tia thương hại nào, chỉ còn lại một đoạn ký ức.

Năm đó, tại kho vận chuyển của Minh Hậu, lần đầu tiên tôi chạm mặt Lăng Thiên.

Khi đó, gã rất cường đại.

Năm ấy, gã chỉ cần dùng một tay, cũng có thể giết chết tôi rồi.

Nhưng vật đổi sao dời, cuối cùng gã lại kết thúc sinh mạng của mình trong tay tôi.

Sau khi liếc nhìn gã một lúc, tôi không hề dừng lại, mà lần nữa xoay người, mở một còn đường máu về phía Mộ Dung Ngôn.

HIện giờ, Mộ Dung Ngôn đang phải đối mặt với ba tên cao thủ bậc Đạo Thánh.

Ba tên này đều là cao thủ bậc Đạo Thánh, trong đó có một tên đã đạt tới cảnh giới Đạo Thánh đỉnh phong, một tên là Đạo Thánh trung kỳ.

Thực lực của chúng có thể nói là vô cùng cường đại, vô cùng đáng sợ.

Nếm đám này mà được thả ra ngoài, nhất định sẽ gây ra một đợt mưa máu gió tanh.

Tuy nhiên, sau khi chúng tôi lên được đảo Mắt Quỷ…

Dường như mấy tên Đạo Thánh này lập tức biến thành cây cải trắng.

Nhìn vào tất cả các chiến trường, nơi nào cũng thấy cao thủ cấp Thánh.

Chúng tôi đã kết hợp sức mạnh trong toàn bộ nhân gian giới, từ đó mới có thể chống lại lũ này…

Tuy nhiên, cho dù có bao nhiêu Đạo Thánh đi nữa, cho dù có bao nhiêu tà ma…

Hôm nay, chỉ có một chữ mà thôi.

Đánh.

Không phải mày chết thì là tao vong (mất mạng).

Vì Đạo môn, vì vạn vật sinh linh, vì bình yên của thiên hạ.

Chớp mắt, tôi đã lại gia nhập vào vòng chiến đấu.

Mộ Dung Ngôn thấy tôi, khuôn mặt đang nghiêm trong đột nhiên hiện lên một nụ cười: “Đinh Phàm!”

“Ừ, chúng ta cùng nhau giết sạch đám này thôi.” Tôi hung hăng lên tiếng.

Mộ Dung Ngôn nghe xong, cũng đáp lại:

“Đối phó với đám yêu đạo này, nhất định không thể nương tay.

Bọn chúng đều là tà tu của bè lũ Mắt Quỷ, tuy rằng rất mạnh, nhưng cũng chỉ có thể tồn tại chung quanh hòn đảo nhỏ này.

Hơn nữa, đứng trên đảo Mắt Quỷ này, bọn chúng có thể được bổ sung linh lực liên tục.

Cho nên, cần phải giết chết chúng bằng một đòn, nếu không mọi thứ đều trở nên vô ích…”

*****

Nghe Mộ Dung Ngôn nói như vậy, tôi đã lập tức hiểu ra.

Khó trách tại sao trên đảo Mắt Quỷ lại xuất hiện nhiều cường giả Đạo Thánh như thế.

Cứ như là nhặt cải trắng vậy, có người nổi danh có người không, tóm lại là xuất hiện rất nhiều.

Hoá ra là bọn chúng được Mắt Quỷ cung cấp sức mạnh.

Tuy rằng bọn chúng cũng có những hạn chế nhất định, chỉ có thể tồn tại ở trên đảo Mắt Quỷ.

Nhưng chúng vẫn rất phiền phức.

Bởi vì chúng tôi cần phải tấn công hòn đảo này, sau đó tiêu diệt nó.

Viêm Tiêu đang muốn mở phong ấn của sáu vực ra.

Phong ấn ở nơi này, cũng giống như là phong ấn tại cổng Ma Quốc trong trận đại chiến của Đạo môn từ vài chục năm trước.

Tuy là hai nơi khác nhau, hai vị trí khác nhau, nhưng cũng có thể nối liền với sáu vực.

Tuy rằng phong ấn Ma Quốc không thể bị lay động.

Nhưng nếu phong ấn ở nơi này bị mở ra, vậy thì phong ấn trước đó cũng sẽ bị phá huỷ.

Đây chính là điều người ta vẫn luôn nói: một đòn giết toàn thân.

Đến lúc đó, mọi thứ sẽ quá muộn.

Muôn vàn yêu ma hội tụ, nhân giới sẽ không có cách nào ngăn cản được.

Bình Luận (0)
Comment