Ngay vào giây phút gã buông lỏng cảnh giác, tôi đã lao vụt qua.
Thanh kiếm trong tay tôi cũng liên tiếp chém ra.
Lưỡi kiếm cực nhanh, kiếm khí cực mạnh.
Lăng Thiên chỉ có thể né tránh một cách bị động, gã muốn nghỉ ngơi một chút rồi mới lại chiến đấu với tôi sau.
Tuy nhiên, ngay khi gã né được đường kiếm thứ 6, luồng kiếm khí thứ 9 đã chém thẳng vào cánh của gã.
Đôi cánh của gã bị chém nát, khiến cho gã hơi mất thăng bằng một chút.
Mặc dù biên độ rất nhỏ, rất yếu thôi.
Người bình thường có thể sẽ không để ý thấy.
Thế nhưng, ở cảnh giới như chúng tôi bây giờ, cho dù chỉ là một khoảng cách nhỏ cũng có thể phải bỏ mạng rồi.
Đương nhiên tôi đã nắm bắt được khoảng trống nhỏ này, và cũng chẳng hề có bất cứ do dự nào.
Một đường kiếm chém qua.
Ánh kiếm lóe lên.
“Vèo!”
Một kiếm xẹt qua, trực tiếp đâm xuyên mạn sườn trái của Lăng Thiên.
Tuy rằng gã không bị đâm chết, nhưng chắc chắn cũng bị thương nặng.
Chỉ nghe thấy tên khốn kia kêu lên một tiếng.
Cả người gã lập tức mất thăng bằng và rơi từ trên độ cao mười mấy mét xuống, với tốc độ rất nhanh…
*****
Sau khi Lăng Thiên bị một nhát kiếm của tôi đả thương nặng, cơ thể gã không ngừng rơi xuống dưới.
Tất nhiên là tôi sẽ không bỏ qua một cơ hội tốt như vậy, cả người tôi lúc này như mũi tên đã rời khỏi dây cung.
Trong nháy mắt, toàn thân tôi như hoá thành một lưỡi kiếm, giáng từ trên trời xuống, đâm thẳng vào người Lăng Thiên.
Cho dù Lăng Thiên đã bán cả linh hồn của mình, có được sức mạnh từ Hoa yêu…
Hơn nữa, gã còn học được thuật Tam Đoạn Yên Biến của tà giáo Nhật Nguyệt, nhưng gã vẫn chẳng thể trở thành đối thủ của tôi.
Bởi vì trên người tôi có đạo khí chín màu, so với những người cùng cấp tu vi, tôi chính là kẻ vô địch.
Lăng Thiên muốn né đòn, nhưng đã chậm.
Mộ kiếm này của tôi lao nhanh như tia chớp, khí tức chín màu quét qua.
Giống như đỉnh Thái Sơn đổ xuống, trực tiếp đè nặng lên đỉnh đầu Lăng Thiên.
Lăng Thiên chỉ kịp cảm nhận được một luồng áp lực lớn chưa từng có, miễn cưỡng bày ra vài động tác phòng thủ theo bản năng mà thôi.
Tuy nhiên, một tiếng nổ “Ầm vang” thật lớn đã vang lên.
Cương khí hộ thể của Lăng Thiên đã bị đánh nát chỉ trong tích tắc.
Đến cả mặt đất, lúc này cũng bị đánh nứt.
Những gợn sóng đạo khí cường đại thổi qua, tro bụi mù mịt.
Hết làn sóng này đến làn sóng khác đang dâng trào ra bốn phía xung quanh.
Có rất nhiều quỷ nô ở gần đó đã bị đạo khí ép chết ngay tại chỗ.
Sau đó, tôi trực tiếp đâm một kiếm ra.
Lập tức đâm thủng ngực của Lăng Thiên, khiến gã phải hét lên một tiếng thảm thiết.
Trong miệng gã cũng lập tức kphun ra một ngụm máu tươi.
Sương khói dần dần tan đi, cơ thể Lăng Thiên vừa bị tôi đâm thủng một lỗ, cũng chậm rãi khôi phục lại hình dạng con người.
Từ một con ong sát thủ hoa đốm, gã biến trở về dáng vẻ vốn có của mình.
“Đáng, đáng chết, không, không ngờ tới, tao, vẫn phải chết, chết trong tay, trong tay của mày…”
Khuôn mặt của Lăng Thiên trở nên dữ tợn, miệng nhiễm máu tươi, trong lời nói chứa đầy sự căm hận và không cam lòng.
Tại núi Nhật Nguyệt, Giáo chủ Nhật Nguyệt Giáo đã dùng cương khí làm hàng rào bao phủ.
Trao lại Nhật Nguyệt Lệnh cho Lăng Thiên, để Lăng Thiên trở thành giáo chủ mới của tà giáo ấy.
Ông ta cũng nói cho Lăng Thiên nghe, ông ta đang bị bệnh nặng, có chạy trốn được hay không, đối với ông ta mà nói cũng chẳng có ý nghĩa gì nhiều.
Ông ta muốn hóa rồng trên đỉnh núi Nhật Nguyệt, phải quyết chiến với các phái chính đạo một phen.
Lăng Thiên tuy rằng không chịu, nhưng gã là hy vọng của toàn bộ Nhật Nguyệt Giáo, gã vẫn phải cầm lệnh bài mà rời đi.
Lăng Thiên được trận pháp dịch chuyển đưa tới chỗ khác.
Vốn gã còn định khôi phục lại Nhật Nguyệt Giáo, cho dù núi Nhật Nguyệt đã bị phá huỷ, toàn bộ Nhật Nguyệt Giáo rơi vào hoảng loạn.
Các chi nhánh lớn đã phải hứng chịu những đòn tàn khốc từ phía Quỷ Minh cùng các phái khác.
Đừng nói tới việc chấn hưng lại Nhật Nguyệt Giáo, đám dư nghiệt bọn chúng có thể sống nổi hay không còn là một vấn đề lớn.
Sau này, tin tức Hắc Liên Giáo cũng bị tiêu diệt truyền đến tai gã.
Làm Lăng Thiên càng không nhìn thấy hy vọng nữa.
Lúc ấy, gã đã bỏ chạy ra biển, tiến vào đảo Mắt Quỷ.
Gã tới nơi này để tìm kiếm sức mạnh.
Viêm Tiêu đã chấp nhận gã, cũng tạo điều kiện, giúp cho Lăng Thiên có thể bán chính linh hồn của mình cho Mắt Quỷ.
Để gã trở thành nô lệ của Mắt Quỷ, sau đó Lăng Thiên đã hấp thu được năng lượng từ Hoa yêu.
Viêm Tiêu nhắc tới Nhật Nguyệt Giáo đã bị tận diệt, nhắc tới Thấm Tuyết, người con gái gã thầm yêu, cùng gã lớn lên.
Nhớ tới lời phó thác chấn hưng Nhật Nguyệt Giáo…
Lăng Thiên đã đồng ý, vì thế gã cũng thành công hấp thụ được năng lượng từ Hoa yêu.
Hoa yêu, chính là một loại tà vật tới từ sáu vực.
Bên trong nó ẩn chứa luồng năng lượng thuần khiết vô tận, hơn nữa, sau khi hấp thụ được loại năng lượng này, có thể giúp người ta gia tăng tu vi.
Gần như, cũng chẳng cần mở rộng tâm cảnh, hiểu được đạo lý của đất trời.
Chỉ cần sức mạnh cơ thể tăng lên, đan điền được nâng cao là được, đến lúc ấy, Lăng Thiên có thể đột phá tới cấp Đế nhờ việc hút năng lượng cũng là điều có thể xảy ra.
Đương nhiên, quá trình này cũng rất đau khổ.
Tuy rằng không cần hiểu được Đạo tâm, nhưng khi sức mạnh tăng lên, gã vẫn phải chịu sự hạn chế từ pháp tắc.
Để hấp thụ một chút năng lượng, nhất định phải cường hóa cơ thể, nếu không, cơ thể gã có thể bị năng lượng từ Hoa yêu làm cho nổ tung mà chết.
Mấy năm nay, Lăng Thiên đã không ngừng hấp thụ sức mạnh của Hoa yêu.
Tu vi của gã cũng nhanh chóng bùng nổ, chỉ trong vòng vài năm đã đạt đến cảnh giới Đạo Thánh trung kỳ.