Trong lúc giơ kiếm lên, tôi chẳng có một chút thương hại gì với người bạn học cũ này cả.
Gã đã làm quá nhiều điều ác, năm đó khi đi họp lớp, gã đã giết chết một người bạn học.
Hôm nay, tôi nhất định phải báo thù thay cho những người đã khuất.
“Đinh, Đinh Phàm, mày, mày không thể làm như vậy, chúng ta, chúng ta là bạn học mà.
Đúng, chúng ta là bạn học đấy!
Tao, tao bị ép thôi.
Tao, trước đó tao bị bệnh.
Tao muốn sống.
Chỉ có thể gia nhập Mắt Thánh, à không Quỷ, Mắt Quỷ…”
Trương Tử Đào chẳng hề có chút khí phách gì cả, miệng gã không ngừng xin tha, mồ hôi lạnh ứa ra.
Nhưng tôi không thể nào buông tha cho gã.
“Trương Tử Đào, lẽ ra mày đã chết từ lâu rồi.
Tất cả những điều này là do mày tự mình gây ra!”
Nói xong, kiếm Kỳ Lân đâm xuống.
Dương Khải Lân đứng giữa không trung thấy vậy, đột nhiên hô to: “Không…”
Uy lực cường đại cấp Đế từ trên trời cao giáng xuống.
Thế nhưng, đã quá trễ rồi.
Một kiếm này của tôi, đã đâm xuyên qua cơ thể mới của Trương Tử Đào, cũng đâm xuyên qua hồn phách của gã.
Thân thể của gã cứng đờ, ngay sau đó, hồn của gã tan thành sương khói.
Đến cả thi thể của gã cũng bị lưỡi kiếm của tôi đánh nát, hoá thành một bãi thịt nát bấy.
Dương Khải Lân nhìn thấy cảnh này, đau lòng vô cùng.
Trương Tử Đào tuy gọi ông ta là cha nuôi, nhưng thực ra gã chính là con riêng của ông ta.
Thời trẻ, Dương Khải Lân cùng mẹ của Trương Tử Đào đã từng cặp kè với nhau vài năm, rồi sinh ra Trương Tử Đào.
Vì trước đó Dương Khải Lân không hề có con cái.
Sau này lại biết, Trương Tử Đào chính là đứa con riêng của mình, ông ta mới cưng chiều gã đến vô cùng.
Ông ta biết đứa con này bệnh nặng, còn tu luyện tà thuật,…
Nhưng dù sao đi nữa, ông ta vẫn cưng chiều Trương Tử Đào, làm mọi cách để gã không phải chết.
Thế nhưng, Dương Khải Lân lại là người của Di tộc Mắt Quỷ.
Bởi vì lời dạy đặc biệt của tổ tiên, nên ông ta không dám nhận lại con trai.
Vì thế đã lấy danh là cha nuôi.
Nhưng rất nhiều người có thể nhìn ra được, Trương Tử Đào chính là con riêng của ông ta.
Giáo chủ Viêm Tiêu cũng không rảnh mà quan tâm đến chuyện vớ vẩn này.
Thế mà hôm nay, Trương Tử Đào đã bị tôi giết, hồn phách của gã cũng bị tôi đánh tan.
Dương Khải Lân chỉ có độc nhất một đứa con trai này, vì thế đã suýt chút nữa phát điên.
Dương Khải Lân lập tức đổi hướng, chuyển sang tấn công về phía tôi.
Ông ta thề phải trả thù cho Trương Tử Đào, muốn chôn tôi cùng con trai của ông ta.
Cảm nhận được uy lực cấp Đế đánh úp lại, tôi không dám lơ là.
Với thực lực cận cấp Đế hiện tại, tôi không thể nào đối đầu với người có tu vi cấp Đế thực sự được.
Không có cách nào khác, tôi chỉ có thể cố thúc đẩy Hỏa Thiên Công lên.
Nhưng tôi không ngờ được, đối phương quá mạnh, thực lực cấp Đế không phải là thứ tôi cứ cố gắng là dễ dàng ngăn cản được.
Chưa kể, đối phương đã dốc toàn bộ sức mạnh để đánh tới.
“Ầm vang”, uy lực cường đại cấp Đế đã đánh úp lại.
Giờ khắc này, tôi có cảm giác như thế giới đang bị hủy diệt.
Chung quanh, có rất nhiều đồng đạo cùng yêu đạo của Mắt Quỷ đã bị ảnh hưởng.
Tu vi của họ không cao, nên chỉ nháy mắt đã bị khí tức ép đến chết.
Mà tôi cũng không nhịn được, phun ra một ngụm máu tươi, tôi đã bị nội thương rồi.
Nhưng Dương Khải Lân đã đánh tới, lại ép sát từng bước, một kiếm mạnh mẽ tấn công về phía tôi.
Mộ Dung Ngôn thấy thế, lập tức chạy tới giúp đỡ.
Lúc này, tôi có thể cảm nhận được khí tức của Mộ Dung Ngôn đã thay đổi.
Đôi mắt cô ấy đỏ ngầu, máu tươi dâng trào.
Tôi biết, cô ấy chắc chắn đã thi triển một loại bí pháp nào đó.
Nếu không, tuyệt đối không thể như thế này được.
Sức mạnh của cô ấy cũng nhanh chóng tiếp cận cấp Đạo Đế.
Cả hai chúng tôi đều tiếp cập tới cấp Đế, cùng đối đầu với một tên cấp Đế, nhưng vẫn rơi vào thế bất lợi, căn bản không ngăn cản được Dương Khải Lân.
Chúng tôi bị đánh đến mức buộc phải lùi lại liên tục, Mộ Dung Ngôn đã bị trúng một chưởng.
Cô ấy kêu lên một tiếng, rồi bị đánh bay ra ngoài.
“Thi Muội!”
Tôi kêu một tiếng, nhìn Mộ Dung Ngôn ho ra máu, trong lòng tôi như bị dao đâm vào.
Trước đó, Dương Tuyết đã vì tôi mà suýt chút nữa phải hồn phi phách tán.
Bây giờ, có thể cô ấy đã bị bắt tới nơi này.
Nếu để Mộ Dung Ngôn xảy ra chuyện gì nữa, tôi còn biết làm người thế nào đây?
Trông tích tắc, lòng tôi tràn đầy tức giận.
Cả người trở nên có chút tuyệt vọng.
Hỏa Thiên Công lại đang nhanh chóng thay đổi, tôi muốn tiếp tục đẩy Hoả Thiên Khí lên cao.
Luồng ánh sáng màu đỏ bao quanh tôi càng lúc càng đậm hơn, càng ngày càng dày đặc hơn.
Chỉ trong chớp mắt, Hỏa Thiên Khí đã sắp chiếm hơn 70%.
Tu vi của tôi cuối cùng đã đột phá đến cảnh giới Đạo Đế, là cảnh giới Đạo Đế chân chính.
Về phần tôi, tôi cũng trở nên dần dần mất lý trí, chẳng khác nào một tên sát nhân.
Bởi vì Hoả Thiên Khí sẽ gây ảnh hướng tới tâm trí của tôi.
Nhưng hiện tại, tôi không thể quan tâm nhiều như thế.
Ngay lập tức, tôi và Dương Khải Lân đã bắt đầu một trận chiến kinh thiên động địa.
Dương Khải Lân có được sức mạnh của Mắt Quỷ, sức mạnh tăng vọt đến vô hạn.
Con mắt thứ ba trên đỉnh đầu của ông ta không những có đồng tử…
Mà con mắt ấy thậm chí còn có thể phóng ra các đòn tấn bằng công năng lượng.
Giờ phút này, tôi đã không nhận thức được chuyện gì đang xảy ra.
Những dòng năng lượng kỳ lạ bị hút vào trong cơ thể của Dương Khải Lân.
Thực lực của ông ta lúc này cũng được tăng lên.
Sức mạnh của ông ta lại tăng vọt, dường như, tu vi của ông ta đã đột phá đến cảnh giới Đạo Đế trung kỳ.