Thi Muội (Dịch Full)

Chương 329

Chương 329 Chương 329

“Mộ Dung tiểu thư tiếng tăm lừng lẫy, hôm nay là sinh nhật của cô, tất nhiên chúng tôi phải đích thân đến chúc mừng!”

“……”

Mộ Dung Ngôn vui vẻ, vẫy tay chào mọi người, sau đó đã ra hiệu cho mọi người dừng lại.

Đám quỷ ở đây cũng rất hiểu quy củ, thấy Mộ Dung Ngôn ra hiệu, cũng đều không mở miệng.

Mộ Dung Ngôn thấy hiện trường đã an tĩnh, lại tiếp tục nói: “Hôm nay mượn ngày sinh nhật 300 tuổi của tôi, mở tiệc chiêu đãi anh hùng, kỳ thật còn có hai chuyện khác muốn nói!”

Nói tới đây, Mộ Dung Ngôn tạm dừng một chút.

Những người ở phía dưới sân khấu đều trịnh trọng nhìn chằm chằm Mộ Dung Ngôn.

Mộ Dung Ngôn nhìn chung quanh một vòng, lại lần nữa mở miệng nói: “Thứ nhất, hôm nay triệu tập mọi người, là vì kẻ thù chung của chúng ta. Là bọn họ hại chúng ta như thế, là bọn họ làm chúng ta không thể luân hồi, không thể chuyển thế.”

“Hơn nữa, mọi người hẳn cũng rõ, nếu trong kỳ hạn ba năm, chúng ta không thể lấy được thứ đồ vật kia, chúng ta đều sống không bằng chết, sẽ hồn phi phách tán……”

Hiện tại sắc mặt của tất cả quỷ đều tái nhợt vô cùng, bên trong hai mắt đều hiện lên sự phẫn nộ và tức giận.

Ngay cả khi tôi nghe thấy điều này, trong lòng cũng không khỏi “Lộp bộp” một tiếng, nghĩ tới những điều mà Mộ Dung Ngôn đang nói.

Tôi nhớ lần cuối cùng khi Mộ Dung Dung nói về kẻ thù, đó là thời điểm Chu Vân đã được cởi bỏ phong ấn và thoát ra từ trong quan tài, cũng vào thời điểm đó, tôi cũng đã hiểu đơn giản về ấn ký của quỷ ba mắt.

Hơn nữa lúc ấy tôi cũng nghe thấy Chu Vận nhắc tới cái gì mà “kỳ hạn ba năm”, nhưng Mộ Dung Ngôn không chịu nói, cho nên tôi hoàn toàn không biết gì về nó.

Nhưng lúc này lại lần nữa nghe thấy Mộ Dung Ngôn nhắc tới, đặc biệt là ba năm sau không thể lấy được một thứ đồ vật nào đó, bọn họ đều sẽ hồn phi phách tán, tôi có chút đứng ngồi không yên.

Rốt cuộc Mộ Dung Ngôn và những người khác đã gặp phải chuyện gì? Rốt cuộc bọn họ có thù oán gì với tổ chức Mắt Quỷ?

Hơn nữa, họ muốn lấy được thứ gì?

Ở đây có hơn hai trăm con quỷ, chẳng lẽ đều có liên quan đến tổ chức Mắt Quỷ kia? Rốt cuộc kỳ hạn ba năm là ý gì?

Lúc này có rất nhiều câu hỏi khác nhau xuất hiện ở trong đầu của tôi, đầu lông mày của tôi cũng nhăn lại.

Nhưng Mộ Dung Ngôn nói xong lời này, cũng không có nói tiếp nữa.

Đám quỷ phía dưới đã trở nên xao động: “Hừ! Đến kỳ hạn ba năm, chúng ta liều mạng cùng bọn họ! Sống chết có số, dù sao chúng ta cũng đã chết một lần, cũng không để bụng chuyện lại chết thêm một lần nữa!”

“Đúng vậy, chỉ cần Mộ Dung tiểu thư ở đây, chúng ta nhất định có thể đoạt lại đồ vật thuộc về mình!”

“Hừ! Cho dù hồn phi phách tán, cũng không thể để một lần nữa rơi vào trong tay bọn họ.”

“Chúng ta nhất định có thể báo thù, nhất định có thể thành công!”

“……”

Tôi lắng nghe tiếng la hét từ bên dưới, nhưng dường như đám quỷ này đều có chút kiêng kị, cũng không nói ra thứ mà bọn họ muốn đoạt lại là cái gì.

Mộ Dung Ngôn đứng ở trên sân khấu lắng nghe một hồi lâu, lại mở miệng nói: “Mọi người tạm thời đừng nóng nảy, đây mới chỉ là việc thứ nhất, mọi người ở lại thêm một ngày, đợi đến tối mai, chúng ta sẽ cẩn thận thương lượng! Bàn bạc kỹ hơn.”

“Được! Vậy Mộ Dung tiểu thư, chuyện thứ hai là chuyện gì?”

“Đúng vậy! Sinh nhật của Mộ Dung tiểu thư, không đề cập tới cũng được! Nói chuyện thứ hai đi!”

“……”

Mộ Dung Ngôn hơi hơi mỉm cười, cũng không có trực tiếp mở miệng, chỉ liếc nhìn đám người ở bên dưới một cái, cuối cùng đem ánh mắt dừng ở trên người tôi.

Tôi thấy Mộ Dung Ngôn đang nhìn tôi, tôi khẽ mỉm cười với cô ấy, đồng thời vẫy tay chào.

Nhưng tôi vừa mới vẫy tay, Mộ Dung Ngôn đã nói: “Đinh Phàm, anh đi lên đây……..”

***********

Mộ Dung Ngôn tổ chức một bữa tiệc, tất cả những vị khách được mời đều là quỷ có uy tín và thanh danh vang xa trong phạm vi trăm dặm ở xung quanh!

Hơn nữa, những con quỷ này cũng giống như Mộ Dung Ngôn, đều có chút xung đột, thậm chí là có thù lớn với tổ chức Mắt Quỷ.

Nhưng ngoài họ, tôi là một ngoại lệ.

Trong ngôi nhà quỷ này, tôi là người sống duy nhất, thậm chí còn không biết tổ chức Mắt Quỷ là loại tồn tại gì.

Lúc này, đám quỷ nhìn thấy Mộ Dung Ngôn đột nhiên gọi tôi, đều đồng loạt nhìn sang.

"Đinh Phàm? Người này là ai?"

"Hả, người này là người sống?"

"Chưa từng nghe qua, nhưng nếu là Mộ Dung tiểu thư mời tới, người này nhất định không phải là kẻ thù của chúng ta!"

"..."

Tôi hơi ngẩn người một lúc, sao cô ấy lại gọi tôi? Lại làm trò ở trên sân khấu trước mặt nhiều quỷ như thế?

Thấy tôi không nhúc nhích, Mộ Dung Ngôn không khỏi lườm tôi một cái, sau đó lại nói: “Đinh Phàm, mau lên đây!”

Đến lúc này tôi mới giật mình tỉnh lại.

Nhìn ánh mắt dữ tợn của Mộ Dung Ngôn, tôi làm sao dám chậm trễ?

Bình Luận (0)
Comment