Cảm giác ngột ngạt như đứng trên miệng núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào.
Đến trước bàn, tôi cẩn thận đặt cái hộp gỗ lên, rồi đặt hai con gà vàng ở bên cạnh.
Thấy Mộ Dung Ngôn vẫn không nói chuyện, tôi tiếp tục nói: "Ừm, vật đã đem đến. Nếu, nếu không còn việc gì thì tôi liền đi trước đây!"
Nói xong, tôi đột ngột quay người và đi về phía cửa.
Kết quả tôi mới chạy được hai bước, Mộ Dung Ngôn đã hừ lạnh một tiếng: “Trở về cho tôi!”
Vừa nói vừa có một luồng khí lạnh âm u ập vào người tôi, một luồng sức mạnh không giải thích được đột nhiên tóm lấy tôi, sau đó tôi bị kéo ngược ra sau một cách thô bạo, cả người tôi "đùng" một tiếng bay về phía sau, cuối cùng ngã xuống đất.
"Oái! Cô làm gì vậy? Cô muốn ném tôi chết à!" Tôi ôm ngực oán giận mở miệng.
Cuối cùng, Mộ Dung Ngôn chậm rãi đi tới, nói với tôi: “Tên khốn, hiện tại tôi đang rất tức giận, anh cảm thấy tôi nên làm thế nào?”
Tôi nghe đến đây mà cạn lời.
Tôi còn không biết tại sao cô ấy tức giận, bây giờ lại hỏi ngược lại tôi thì tôi biết phải làm sao?
Trong lòng nghĩ như vậy nhưng không dám nói ra, nếu không, tôi sẽ bị Mộ Dung Ngôn đánh cho một trận.
“Cô, cô trước bình tĩnh, đừng nóng giận!” Tôi lắp bắp, che lại phần ngực đang đau đớn.
Nhưng Mộ Dung Ngôn lại bĩu môi, phẫn nộ nói: "Cái miệng thối của Chu Vận làm tôi tức chết. Tên tra nam, anh đứng yên đó cho tôi đánh anh một trận để hả giận đi!"
Cô ấy vừa dứt lời, sắc mặt của tôi liền thay đổi: "Cái gì? Đánh tôi cho hả giận? Chu Vận khiêu khích cô, vì sao cô không đánh Chu Vận?"
Tôi bày ra vẻ mặt vô tội, Mộ Dung Ngôn cũng không thèm để ý, cô ấy xoa xoa ngón tay, phát ra tiếng vang “ken két”: “Hừ, Chu Vận xuất hiện sớm như vậy, còn không phải là do anh thả ra. Không đánh anh thì đánh ai? Hiện tại cô ta lại chọc tức tôi, tôi đương nhiên muốn trút giận lên anh rồi!"
Tôi cảm thấy cuộc sống thật u ám, tôi đã trêu chọc ai? Nữ quỷ Chu Vận khiêu khích Mộ Dung Ngôn, nhưng tôi lại là người phải chịu trận.
Thấy Mộ Dung Ngôn đang đi đến gần, tôi vội vàng đứng dậy: “Đừng, đừng tới đây!”
Vừa nói, tôi vừa đưa tay ngăn Mộ Dung Ngôn lại.
Nhưng ai ngờ Mộ Dung Ngôn hoàn toàn không nói lý, cô ấy đã nắm lấy tay tôi bẻ mạnh một cái.
Ngay lập tức, một cơn đau nhói ập đến. Vẻ mặt của tôi đã thay đổi vì kinh ngạc, lập tức có một tiếng hét thảm truyền khắp Mộ Dung phủ.
"A!"
Mạc bà bà nhìn vào trong phòng, nghe thấy động tĩnh ở bên trong, vốn dĩ vẻ mặt đang nghiêm nghị, lúc này đã thả lỏng, thậm chí còn nở một nụ cười nhẹ...
************
Cô vợ quỷ của tôi có tính tình rất thất thường, hơn nữa cô ấy còn thích lấy tôi ra để tập luyện.
Ngay khi gặp nhau, cô ấy đã trực tiếp ra tay với tôi.
Mụ nội nó, mấu chốt là tôi không phải là đối thủ của cô ấy, cho nên tôi chỉ có thể bị động chịu đánh mà thôi.
Cô vợ quỷ này vừa bẻ cổ tay rồi lại bóp cổ tôi, véo và đánh lên ngực của tôi mấy chục cái.
Đau đến mức tôi chỉ có thể “Oa oa” kêu to, thật là đau thấu tim gan! Lúc trước sao tôi lại triệu hồi một cô vợ xấu xa như vậy chứ?
Tôi thân là một thằng đàn ông, hôm nay lại bị một cô gái khi dễ như vậy, chuyện này nếu truyền ra ngoài nhất định sẽ bị cười chết.
Mãi cho đến một lúc sau, nữ bạo long mới chậm rãi thở ra một hơi nhẹ nhõm, tựa hồ lửa giận đã lắng xuống rất nhiều.
Cô ấy nhìn tôi chằm chằm rồi nói: "Không tồi, trong khoảng thời gian này đạo hạnh của anh cũng có chút tiến bộ! Rất khó đánh. Nhưng da của anh lại quá dày, đánh lên hơi bị đau tay."
Vừa nói, Mộ Dung Ngôn vừa xoa xoa ngón tay thon dài, vẻ mặt đắc ý.
Mặc dù Mộ Dung Ngôn xuống tay rất đúng mực, cũng không thực sự làm tổn thương tôi, nhưng nó cũng khiến tôi ăn đau trong một thời gian.
Không chỉ vậy, khi bị Mộ Dung Ngôn đánh, tôi cũng có thể thấy được sự bất mãn và tức giận trong lòng cô ấy.
Mà chỉ có tôi mới có thể trở thành người để cô ấy phát tiết.
Là một người đàn ông, chút đau này cũng không có gì to tát.
Nhưng tôi có chút tức giận nữ khủng long này không có chuyện gì lại muốn gây sự, tôi không hiểu chuyện gì xảy ra, đã trở thành bao cát của cô ấy.
Tôi hơi buồn bực, mang theo một tia tức giận: “Đừng khinh người quá đáng!
"Ồ! Tình tình còn rất lớn, anh có muốn thêm một lần nữa không?" Mộ Dung Ngôn thấy tôi có chút tức giận, thay vì tức giận ngược lại còn cười khiêu khích tôi.
Điều này làm tôi tức điên, bây giờ tôi đang ở gần Mộ Dung Ngôn, cũng muốn tìm lại chút mặt mũi.
Ngay lập tức, tôi đã nảy ra một ý tưởng, chuẩn bị tìm về mặt mũi.
Tôi hướng về phía sau lưng của Mộ Dung Ngôn lộ ra vẻ kinh hoảng: "Kia, đó là cái gì!"
Khi đang nói chuyện, tôi đã chỉ vào sau lưng của Mộ Dung Ngôn.