Tôi liếc nhìn túi đựng hai con gà trống vàng cách đó không xa, nói: “Tên kia đi rồi, cô định xử lí hai con gà trống vàng này thế nào?”
Trước khi đến đây, tôi đã biết hai con gà màu vàng này thực ra được dùng để tiếp đãi Dạ Phong.
Nhưng ai biết Dạ Phong đã đi thẳng vào chủ đề, cho nên hai con gà trống này đã được để ở đây.
Mộ Dung Ngôn liếc nhìn con gà trống vàng ở trong túi, sau đó nói: “Vậy đưa cho Hồ tiên tử đi!
“Hồ tiên tử?” Tôi tỏ vẻ ngạc nhiên.
Mộ Dung Ngôn gật đầu: "Chính là Hồ tiên đã cứu anh!"
Nói xong, cô ấy đã lấy một cái hộp ra.
Nhìn thấy cái hộp này, tôi sửng sốt ngay tại chỗ: “Thánh Mẫu của Hồ Sơn?”
Mộ Dung Ngôn cười nói: “Đúng vậy, không ngờ anh lại biết thân phận của cô ấy nhanh như vậy!”
Trong lòng tôi kinh ngạc, quả nhiên Mộ Dung Ngôn và Thánh mẫu Hồ tộc có quan hệ với nhau.
Khó trách Mộ Dung Ngôn lại đưa cho tôi cái hộp này, có thể gọi Hồ Mẫu đến, trực tiếp hù dọa ba con hồ ly già kia, giúp chúng tôi biến nguy thành an.
Tôi nuốt nước miếng, sau đó nói với Mộ Dung Ngôn: "Thi muội, cô và Hồ Mẫu có quan hệ gì? Hơn nữa, sư phụ của tôi và Độc đạo trưởng đều nói cái hộp này là bảo vật, trên đó có rất nhiều hoa văn trận pháp kỳ diệu, đây là do cô khắc sao.?"
Mộ Dung Ngôn nghe vậy thì lắc đầu: “Tôi làm gì có trình độ về kỳ môn độn giáp cao như vậy, cái hộp này là của Hồ tiên tử đưa cho tôi. Năm đó tôi đã cứu mấy con hồ ly nhỏ ở trong núi, Hồ tiên tử vì muốn báo đáp tôi, liền cho tôi cái hộp này. Cái hộp này có thể mở ra ba lần, cho dù khoảng cách bao xa, một khi mở ra, trận pháp trong đó sẽ mời linh môi của Hồ tiên tử đến cứu giúp.”
Quả nhiên là một bảo bối tốt, cho dù đang ở xa cũng có thể cảm nhận được.
Tôi hít sâu một hơi, thấy Mộ Dung Ngôn lại cầm cái hộp, tôi nghi hoặc hỏi: "Vậy tiếp theo chúng ta nên làm thế nào? Chẳng lẽ là mở hộp ra sau đó cung phụng?"
"Đồ ngốc, đương nhiên là không phải rồi. Lát nữa chúng ta có thể lợi dụng chiếc hộp này, mở đàn làm phép, mời Hồ tiên tử đến...."
*********
“Nghe Mộ Dung Ngôn nói như vậy, tôi không khỏi thở ra một hơi.”
Tốt nhất là như vậy, nếu không cơ hội mời Thánh Mẫu Hồ Sơn ba lần, lại bị lãng phí mất một lần.
“Nếu đã như vậy, chúng ta cũng bắt đầu thôi!” Tôi nói với Mộ Dung Ngôn.
Mộ Dung Ngôn cũng không nói nhiều, trực tiếp “ừm” một tiếng, sau đó bắt đầu mở đàn làm phép.
Tôi thực sự không có tò mò nhiều về Thánh Mẫu Hồ Sơn này.
Được xem là lão mẫu trong Hồ tộc, Lão Hồ Ly này hẳn đã sống rất nhiều năm, đạo hạnh nhất định cũng rất cao.
Nếu Mộ Dung Ngôn thật sự mời Lão Hồ này tới, tôi vừa vặn có thể nhìn xem bộ dáng của Lão Hồ này, coi như mở rộng tầm mắt.
Cách Mộ Dung Ngôn mở đàn làm phép cũng không phức tạp, rất nhanh đã làm xong rồi.
Chiếc hộp gỗ được đặt trên tế đàn, Mộ Dung Ngôn bảo tôi lấy con gà trống vàng ra, đặt trước tế đàn, xem như là cống phẩm dùng để cung phụng.
Tôi vội vàng hành động và làm theo lời nói của Mộ Dung Ngôn.
Làm xong những thứ này, tôi liền đứng ở một bên, xem Mộ Dung ngôn làm phép.
Mộ Dung Ngôn có pháp lực cao cường, phương pháp làm phép cũng khác với những người trừ tà chúng tôi, không thắp nhang, cũng không đốt bùa.
Chỉ ấn trong tay cô ấy không ngừng thay đổi, tốc độ cực nhanh, tôi căn bản nhìn không rõ, thậm chí có một số chỉ ấn, tôi chưa từng thấy qua.
Ngoại trừ những thứ này, Mộ Dung Ngôn còn lẩm bẩm ở trong miệng.
Quá trình này kéo dài khoảng mười phút, sau đó Mộ Dung Ngôn đột nhiên mở miệng nói với tôi: "Đinh Phàm, anh nhỏ một giọt máu tươi lên trên hộp gỗ, tôi sẽ dùng máu của anh mời Hồ tiên tử xuống núi!"
Tôi sửng sốt một lúc, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Trong nhiều pháp sự, đều có chuyện nhỏ máu hoặc cung cấp máu như vậy.
Mộ Dung Ngôn là một con quỷ, một vật thể vô hình, tự nhiên là không có máu tươi để cung phụng.
Cho nên tôi đi đến phía trước tế đàn, cắt ngón tay của mình, sau đó nhỏ một giọt máu lên hộp gỗ .
Ngay lập tức, chỉ ấn của Mộ Dung Ngôn lại thay đổi, mở miệng nói: "Mời Hồ tiên tử xuống núi!”
Nói xong, Mộ Dung Ngôn chắp tay lại: "Mời!”
Giọng nói của Mộ Dung Ngôn trong trẻo rõ ràng, vang vọng khắp ngôi nhà quỷ.
Theo giọng nói này vang vọng, giọt máu mà tôi nhỏ ở trên hộp gỗ, đột nhiên bốc hơi.
Máu tươi bốc hơi, bốn phía vốn dĩ đang yên tĩnh, bỗng nhiên có động tĩnh.
Tôi cảm thấy có một luồng gió lạnh bỗng nhiên xuất hiện, theo gió lạnh xuất hiện, nhiệt độ xung quang dường như đã lạnh hơn một chút.
Cây cối ở xung quanh cũng bắt đầu đung đưa, phát ra tiếng “xì xào”.
Không chỉ vậy, hai con gà trống vàng lớn vốn được đặt trên mặt đất, lúc này bỗng nhiên trở nên kích động, duỗi cổ, phát ra tiếng "cục cục".