Thi Muội (Dịch Full)

Chương 40

Chương 40 Chương 40

Giọng nói không lớn, nhưng ở bên trong núi sâu, tôi lại nghe thấy rất rõ ràng.

Đây là, đây là giọng nói của sư phụ.

Sắc mặt của tôi khẽ thay đổi, vội vàng xoay đầu lại: “Đây là sư phụ!”

Nói xong, tôi hô một tiếng về hướng bên đó: “Sư phụ, là người sao?”

“Là, là sư phụ. Sư phụ đã bị thương, con, con mau tới đây kéo sư phụ lên!” Bên trong giọng nói mang theo một chút suy yếu.

Nghe đến đó, cả người tôi đều trở nên luống cuống.

“Sư phụ, con tới, con tới!” Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với sư phụ của mình, liền bắt đầu chạy như điên dọc theo phương hướng truyền đến âm thanh.

Mặc dù Phong Tuyết Hàn không nói chuyện, nhưng vẫn đi theo phía sau tôi.

Một lát sau, chúng tôi đã đi tới một hồ nước.

Chờ đến khi chúng tôi tới nơi, thì phát hiện cách đó không xa có một ông già đang nằm bên cạnh hồ nước.

Ông đã bị thương, hơn phân nửa cơ thể đã ngâm ở trong nước, dường như không có biện pháp hoạt động nửa người dưới.

Lại nhìn kỹ một chút, không phải sư phụ của tôi, thì là ai?

Sắc mặt của tôi vô cùng lo lắng: “Sư phụ!”

Sư phụ hơi hơi ngẩng đầu, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ cùng yếu ớt: “Tiểu Phàm, con, con đã đến rồi, mau tới đỡ, đỡ sư phụ! Lệ quỷ này quá lợi hại, sư phụ đã bị thương!”

Tôi nhìn thấy người này là sư phụ của mình, làm gì còn suy nghĩ nhiều?

Ngay cả Phong Tuyết Hàn cũng không có hoài nghi, cậu ta cũng giống như tôi, trực tiếp xông về phía trước, chuẩn bị chạy tới bên cạnh hồ nước đỡ sư phụ đứng lên.

Thế nhưng, tôi mới bước ra khoảng cách không đến hai mét, bên tai của tôi bỗng nhiên vang lên một giọng nữ đang rất lo lắng hơn nữa còn nghiêm túc: “Tra nam đừng xúc động, hắn là giả!”

Giọng nói này bỗng nhiên xuất hiện ở bên tai tôi, hơn nữa giọng nói này cùng giọng điệu này, tôi rất là quen thuộc.

Đặc biệt là hai chữ “Tra nam”, vô cùng kích thích tôi, hiển nhiên chính là cô vợ quỷ chưa từng lộ mặt của tôi.

Lúc ấy cũng không biết thế nào, giọng nói này vừa xuất hiện, tôi theo bản năng liền ngừng lại.

Hơn nữa tôi còn thuận tay kéo lại chàng trai lạnh lùng đang chuẩn bị tiếp tục đi tới phía trước, sau khi Phong Tuyết Hàn bị tôi giữ chặt, thì lộ ra một tia nghi hoặc.

Mà tôi thì nhìn thoáng qua hai bên, cũng không nhìn thấy được cô vợ quỷ, nhưng tôi vẫn lựa chọn tin tưởng.

Nhìn sư phụ ở bên cạnh hồ nước, trong lúc nhất thời tôi cũng không nhúc nhích.

Nếu lời nói của cô vợ quỷ chính là sự thật, vậy thì người này là ai? Tám chín phần mười, có khả năng chính là tên ác quỷ đang bị trấn áp ở đập chứa nước, không được tự do.

Người xưa thường xuyên nói, ác quỷ ở trong nước vì muốn tìm thế thân, sẽ làm ra một ít ảo thuật, lừa người sống xuống nước.

Tỷ như cá lớn mắc cạn, trẻ em rơi xuống nước gì đó, chỉ cần có người mắc mưu đi xuống nước, cũng đừng nghĩ đến việc đi lên nữa.

Dù không biết có thật hay không nhưng trong hoàn cảnh này, cẩn thận vẫn hơn.

“Tiểu, Tiểu Phàm, con đang làm gì vậy! Mau tới đây !” Giọng nói vô cùng suy yếu, nhưng lại mang theo vài phần vội vàng.

Tôi nhìn chằm chằm người sư phụ này, thuận miệng hỏi một câu: “Sư phụ, Đồng Tiễn kiếm mà sư phụ luôn mang theo bên mình đang ở chỗ nào vậy?”

*** Đồng Tiễn kiếm***: thanh kiếm được làm bằng đồng tiền

Sư phụ hơi hơi sửng sốt: “À! Vừa rồi trong lúc đánh nhau nó đã rớt vào trong nước. Con không cần quan tâm đến thứ này, mau tới đây đỡ sư phụ! Miễn cho ác quỷ kia đã đi lại quay trở về.”

Sư phụ có chút sốt ruột, nhưng giờ phút này sắc mặt của tôi lại lộ ra một tia dữ tợn, thời điểm sư phụ đi ra cửa căn bản không có mang theo Đồng Tiễn kiếm.

Ngay lập tức, tôi bắt chước câu nói cửa miệng của sư phụ, hét lên ngay tại chỗ: “Mẹ nó, mày là đồ giả!”

Nói xong, tôi liền giơ lên kiếm gỗ đào ở trong tay.

Phong Tuyết Hàn vừa nghe tôi nói như vậy, cũng trở nên khẩn trương, cậu ta giơ lên kiếm gỗ đào, mở miệng nói: “Có chắc không?”

“Chắc chắn, sư phụ căn bản không mang theo Đồng Tiễn kiếm ra cửa!” Tôi trực tiếp mở miệng.

Nhưng tôi vừa dứt lời, vừa rồi sư phụ còn nửa chết nửa sống, ghé vào bên cạnh hồ nước, bỗng nhiên chậm rãi đứng lên.

Đồng thời trầm mặt, lộ ra nụ cười quỷ dị: “Nhìn cho rõ ràng, ông đây chính là sư phụ của chú mày!”

Sắc mặt của Phong Tuyết Hàn khẽ thay đổi: “Đinh Phàm, người này đã bám vào trên người của sư phụ cậu. Khó trách vừa rồi tôi không nhìn ra! Cẩn thận một chút đừng tới gần nơi có nước, đây là một tên quỷ nước.”

Nói xong, Phong Tuyết Hàn liền che chở tôi lui về phía sau, trong lòng tôi nghẹn một hơi, muốn xông lên đánh chết ác quỷ này, nhưng thực lực của bản thân lại không đủ.

Sau đó ác quỷ từng bước đi về phía chúng tôi: “Nếu đã tới, vậy cũng đừng rời đi. Mặc dù có chút phiền phức, nhưng mua một tặng một cũng coi như là có lời. Đợi đến khi lấy được thân thể nước không rễ của mày, lão phu liền có thể khôi phục được sự tự do!”

Nói xong, hắn đột nhiên tăng nhanh bước chân, lộ ra vẻ mặt cực kỳ hưng phấn, nhắm ngay phương hướng của hai chúng tôi mà lao về phía trước ……

Bình Luận (0)
Comment