Hiện tại lại có vợ chồng Long tiên sinh đích thân ra mặt, hơn nữa còn tận lực đề cử khiến Tôn tiên sinh cũng sinh ra cảm giác tin tưởng vào chúng tôi.
Sau đó, dưới sự chỉ dẫn của Tôn tiên sinh, chúng tôi trực tiếp đi đến phòng bệnh của Tôn Tiểu Lân.
Phòng bệnh rất lớn, nếu để ở trong bệnh viện công thì một phòng có thể kê được 5 chiếc giường bệnh, mà lúc này thì chỉ có một mình Tôn Tiểu Lân một phòng.
Nếu phóng tầm mắt nhìn tới, có một người đàn ông với nước da tái nhợt và dáng người gầy gò đang nằm trên giường.
Hơi thở của người đàn ông rất yếu ớt, hiện tại vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh, dương khí của anh ta còn rất yếu, gần như là dầu cạn đèn tắt.
Sau khi Tôn tiên sinh đưa chúng tôi vào bên trong, không khỏi thở dài.
Mà Tôn phu nhân càng khóc lớn hơn: "Mấy người mau đến xem đi! Con trai tôi rõ ràng nặng hơn 180 cân, mới có nửa tháng mà nó đã gầy thành bộ dạng như vậy. Bác sĩ nói, con trai tôi rất có thể, có thể mấy ngày nữa.. ."
Vừa nói đến đây, Tôn phu nhân đã bật khóc, khóc đến thương tâm liệt phế.
Chúng tôi cũng không nói chuyện, chỉ tới gần giường ngủ quan sát thêm mấy lần.
Đồng thời kéo chăn nệm ra, cởi bỏ chiếc tất ở trên chân trái của Tôn Tiểu Lân ra, sau đó nhìn vào thì thấy trên ngón chân cái của bàn chân trái có một đạo ấn ký hình tròn.
Nhưng màu sắc của ấn ký này lại đậm hơn màu sắc ở trên bàn chân của Long Ngạo Thiên, mà nó cũng đã bắt đầu chuyển sang màu đen.
Qủa nhiên là thế, Tôn Tiểu Lân đúng như những gì chúng tôi đoán được, Tôn Tiểu Lân cũng bị Chuối Tây Tinh biến thành như vậy.
Hiện tại dương khí của anh ta bị hút cạn, dẫn đến cân nặng bị suy giảm trầm trọng, khiến cho tính mạng như treo trên sợi tóc.
Lão Tần gia hít vào một ngụm khí lạnh: "Chuối Tây Tinh không có chạy, mà cậu nhóc này cũng bị thứ đó quấy nhiễu!”
“Chuối... Chuối Tây Tinh?” Cha mẹ của Tôn Tiểu Lân nghe không hiểu lắm.
Long phu nhân ở bên cạnh vội vàng giải thích: "Tức là sau khi cây chuối tây thành tinh, sẽ biến thành nữ yêu. Mà nửa tháng trước, mấy thằng nhóc này đi dẫn dụ chuối tây. Bà cũng nhìn con trai của tôi đi, thằng bé cũng bị con nữ yêu đó hút thành bộ dạng như thế này đây, cũng may là chúng tôi đã mời tới được mấy vị đạo trưởng, chỉ cần qua thêm hai ngày nữa là con trai của tôi sẽ khỏi hẳn! Mà hiện tại các vị đạo trưởng đã tới, Tiểu Lân cũng sẽ ổn thôi!”
Sau khi nghe những gì Long phu nhân nói, Tôn phu nhân lại nhìn về phía Long Ngạo Thiên một cái, quả nhiên là thật.
Gầy như que củi, ngoại hình gần giống con trai của bà nhưng tinh thần đã tốt hơn rất nhiều.
Tôn tiên sinh là người phản ứng lại trước, vội vàng đi tới trước mặt chúng tôi: "Chư vị đạo trưởng, mọi người nhất định phải cứu lấy con trai của tôi. Chỉ cần các người ra tay, cho dù là cái giá nào, Tôn Đại Sơn tôi, sẽ tuyệt không chối từ!"
“Đúng vậy đấy, chư vị đạo trưởng nhất định phải cứu con trai của tôi, tôi quỳ với mấy người…” Tôn phu nhân cũng cầu xin, thế mà lại thật sự quỳ xuống.
Thấy vậy, Lão Phong và tôi vội vàng đỡ bà ấy dậy.
Sư phụ cũng mở miệng nói: "Tôn tiên sinh, Tôn phu nhân, chúng tôi đều là người trừ tà của chính phái, trảm yêu trừ ma là chuyện không thể chối từ. Cho nên hai người không cần phải làm vậy, nếu chúng tôi đã tới, đương nhiên là sẽ bảo vệ quý công tử một cách chu toàn. Chỗ của tôi có một lá bùa vàng, hai người mau đi lấy một chén nước trong tới đây, giúp quý công tử khôi phục thần trí trước đã.”
********************
Lúc này cha mẹ của Tôn Tiểu Lân giống như nắm được ngọn cỏ cứu mạng, sau khi nghe xong lời này của sư phụ, bọn họ không chút do dự, vội vàng đi rót một cốc nước.
Còn sư phụ thì đưa lá bùa cho tôi, để tôi vận hành nó.
Mà sư phụ và Độc đạo trưởng cũng đã cùng lão Tần gia đã di chuyển tới trước cửa sổ để thương lượng về kế hoạch sắp tới, dù sao hiện tại lại có thêm một người cần được cứu, cục diện có sự chuyển biến cho nên áp lực càng nặng.
Do đó, kế hoạch đã được định sẵn từ trước, hiện tại cũng cần phải được thay đổi.
Tôi cầm lấy bùa chú và một cốc nước, bắt chước bộ dáng của sư phụ thầm niệm vài câu, sau đó nhóm lửa đốt cháy lá bùa rồi để tro của lá bùa hòa cùng với nước.
Sau khi làm xong tất cả những việc này, tôi đưa ly nước có chứa tro bùa giao cho Tôn phu nhân và nhờ bà ấy đút cho Tôn Tiểu Lân uống.
Nhưng vào lúc này, một đám bác sĩ đến kiểm tra lại bước vào phòng bệnh, số lượng ước chừng bảy tám người.
Sau khi bước vào phòng bệnh, bọn họ bỗng nhìn thấy một đám người chúng tôi ở trong phòng thì có chút sững sờ, còn tưởng chúng tôi là người nhà cho nên cũng không quan tâm lắm.
Cùng lúc đó, một bác sĩ trung niên đi đầu đang nghe y tá ở bên cạnh báo cáo.