Mặc dù Chuối Tây Tinh trước mặt chúng tôi rất hung dữ, còn chiếm thế thượng phong, nhưng muốn trong khoảng thời gian ngắn đánh bại hoặc giết chết chúng tôi thì cũng không dễ dàng như vậy.
Ba người chúng tôi phối hợp ngày càng ăn ý, trừ phi tự phạm phải sai lầm trí mạng, nếu không, Chuối Tây Tinh này không có khả năng trong thời gian ngắn đánh bại được chúng tôi.
Chúng tôi thậm chí còn có khả năng phản công, dù sao thứ lợi hại nhất trong tay của chúng tôi chính là những lá bùa.
Một khi tiếp cận được đối phương, chúng tôi cũng có thể sử dụng lá bùa để khiến con Chuối Tây Tinh này đẹp mặt.
Tất nhiên, Chuối Tây Tinh trước mặt tôi không thể sánh với những lệ quỷ trước đây, nên chúng tôi muốn dùng tay không để sử dụng"bùa chú tam liên kích" cũng rất khó.
Chỉ có thể chộp lấy thời cơ để xem liệu có khả năng hay không...
Cứ như vậy, chúng tôi vẫn luôn tiêu hao thể lực của nhau.
Thời gian càng qua đi, chúng tôi càng thấy khó chiến đấu.
Chuối Tây Tinh này dường như có thể lực vô tận, từ đầu đến cuối lực tấn công của nó không hề suy giảm, ngược lại chúng tôi lại mệt đến mức thở hồng hộc.
Nếu tình hình cứ phát triển theo chiều hướng này, chúng tôi không những không thể chống đỡ nổi, thậm chí có thể sẽ chết trong tay của nó.
Về phần nhóm người sư phụ cũng đánh đến không phân cao thấp, vô cùng gay cấn, ai thắng ai thua khó có thể nói được.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt của tôi không khỏi trầm xuống.
Suy nghĩ xem có nên mời Hồ Lục gia hiện thân hay không? Hay là mời Mộ Dung Ngôn tới?
Chỉ cần một trong hai người tùy tiện xuất hiện, cục diện hiện tại nhất định sẽ thay đổi, hai con yêu quái sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt.
Sau khi ý tưởng này xuất hiện liền bị chính tôi phủ nhận ngay sau đó.
Bởi vì tôi muốn trở nên mạnh mẽ hơn, muốn nâng cao tu vi nhanh hơn, còn nghĩ muốn giúp Mộ Dung Ngôn tiêu diệt tà giáo Mắt Quỷ.
Để làm được điều này, tôi phải không ngừng rèn luyện bản thân, để bản thân cảm nhận được và đối mặt với nguy hiểm, để bản thân ở trong nguy hiểm mà trưởng thành.
Chỉ có như thế mới có thể thực sự trưởng thành, thực sự trở nên mạnh mẽ hơn.
Bây giờ chúng tôi chiến đấu có một chút khó khăn, nhưng cũng không đến nỗi bị dồn đến đường cùng.
Nếu sớm như vậy đã từ bỏ cơ hội chiến thắng, cầu cứu người khác, như vậy thì chính đạo tâm của mình cũng bị dao động? Vậy thì còn nói cái gì tôi luyện? Cái gì mà tu hành?
Nghĩ đến đây, tôi tự nhủ, không được, còn chưa đến bước đường cùng, vẫn còn cơ hội chuyển mình.
Vừa dứt lời, tôi cắn răng, một luồng nhiệt huyết xông thẳng lên trán.
Cả người như sảng khoái trở lại, lại một lần nữa bùng nổ sức lực.
Nắm chặt kiếm gỗ đào, tôi một kiếm liền chém xuống: "Đi chết đi!"
Chuối Tây Tinh kia thật lâu không thể giết chết chúng tôi, cũng vô cùng hung bạo.
Thấy một kiếm của tôi chém xuống, nó lại liên tục ra tay với tôi.
Dựa vào kiếm pháp mà Mộ Dung Ngôn đã dạy, tôi đã chống đỡ được bảy tám chiêu.
Chuối Tây Tinh có thực lực cao hơn chúng tôi, thấy một mình tôi chống đỡ được vài chiêu, nó rất khó chịu, đột nhiên gầm lên "Ngao" một tiếng.
Ngay lập tức, một cỗ yêu lực mạnh mẽ trào ra, hóa thành một cơn gió với sức mạnh tuyệt đối hất tôi lên không trung ngay tại chỗ.
"Bang" một tiếng, tôi bị cỗ yêu lực này ném ra xa hơn ba mét.
Tôi chỉ cảm thấy toàn thân như nát ra thành từng mảnh, ngực một trận nóng ran.
Tôi muốn đứng dậy, nhưng vừa mới ngẩng đầu lên, liền "Phụt" một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.
“Đinh Phàm!” Dương Tuyết kinh ngạc kêu lên.
Lau đi vết máu nơi khóe miệng, tôi chậm rãi đứng lên: "Tôi, tôi không sao!"
Lão Phong thấy tôi đứng dậy, thì liếc mắt nhìn tôi một cái.
Thấy tôi lấy tay che ngực, khóe miệng còn vương vết máu, cậu ta không khỏi nhướng mày, gắt giọng nói: "Yêu quái chết tiệt!"
Nói xong, lão Phong đột nhiên xoay người, cũng trở nên tàn nhẫn, hừ lạnh một tiếng với Chuối Tây Tinh: "Yêu nghiệt!"
Nói rồi, liền giơ thanh bảo đao lao về phía trước, như thể muốn liều mạng với Chuối Tây Tinh.
Chuối Tây Tinh đã đánh với chúng tôi trong một thời gian dài cũng đỏ mắt, đột nhiên nhảy lên.
Yêu khí toàn thân chấn động, nó giương nanh múa vuốt, giống như đại đao, dùng thế đánh như sấm sét, trực tiếp nhào về phía mặt của lão Phong...
****************
Một đòn này của đối phương thật khiến người sợ hãi, yêu khí tản ra tạo thành một trận gió lạnh, thổi bay lá khô trong rừng, cát đá bay tứ tung.
Rõ ràng, đối phương muốn dùng một đòn để giết chết lão Phong.
Nhưng lão Phong không những không lùi lại mà còn tiến lên.
Điều này làm tôi nghi hoặc, đồng thời cũng nhớ đến lúc lão Phong nhìn tôi thì cau mày và đột ngột nói ra những lời ác độc.
Chẳng lẽ lão Phong nhìn thấy tôi bị Chuối Tây Tinh làm trọng thương? Nhất thời nóng máu, muốn cùng liều mạng với đối phương? Trả thù cho tôi?
Nhất định là như vậy, mặc dù lão Phong bình thường không thích nói chuyện, nhưng cậu ta là một người trọng tình trọng nghĩa.