Thi Muội (Dịch Full)

Chương 531

Chương 531 Chương 531

Hai chúng tôi quen biết không lâu, nhưng đã cùng nhau trải qua nhiều lần sinh tử, hơn nữa cả hai đều có thiện cảm với đối phương.

Lão Phong nhất định là thấy tôi bị trọng thương, trong lòng rất tức giận, muốn giết chết Chuối Tây Tinh để trả thù cho tôi.

Trong lòng tôi dâng lên một cỗ ấm áp không nói nên lời, người anh em như vậy, trong lòng tôi rất vui vẻ.

Nhưng tôi cũng sợ lão Phong sẽ xảy ra chuyện, nên vội vàng nhắc nhở: “Lão Phong, đừng xúc động!”

Đồng thời chạy về phía trước, nhưng lão Phong không trả lời, cậu ta nhìn chằm chằm vào Chuối Tây Tinh, chính diện đánh tới.

Khí thế của Chuối Tây Tinh mạnh đến nỗi chúng tôi đứng ở bên ngoài cũng cảm giác được nguy hiểm chết người.

Nhưng lão Phong không hề dao động, giơ trường đao đi lên ngăn đón.

Một tiếng "đùng" trầm đục, cặp móng vuốt sắc nhọn kia đập thẳng vào lưỡi đao...

Bởi vì lực đạo của Chuối Tây Tinh vô cùng lớn, lấy đạo hạnh của lão Phong căn bản là không thể chịu đựng được.

Hai chân vừa cong, cả người trực tiếp quỳ trên mặt đất.

Nhưng cậu ta vẫn nắm chặt chuôi đao, tay kia kéo sống đao giằng co với Chuối Tây Tinh.

Những móng vuốt sắc nhọn vô cùng cứng rắn, khi va chạm với thanh bảo đao ngự tiền thị vệ của lão Phong liền phát ra âm thanh ma sát đinh tai nhức óc.

Nhưng lão Phong hoàn toàn không có ý định rút lui, thậm chí còn định liều mạng phản kháng lại Chuối Tây Tinh.

Mắt thấy lão Phong sắp chịu không được, nhưng vào lúc này, lão Phong đột nhiên hét lên một tiếng: "Âm Dương Bảo Kính, lâm binh đấu giả tất cả trận liệt tiến lên, mở!"

Giọng nói trầm thấp gấp gáp, chú lệnh vừa ra, trước ngực lão Phong đột nhiên bắn ra một cái gương Âm Dương Bát Quái, mang theo một luồng ánh sáng vàng.

Chuối Tây Tinh gần trong tầm tay, hai móng vuốt áp vào lưỡi đao, cho nên thời điểm khi gương bát quái hiện lên, Chuối Tây Tinh không kịp phản ứng, liền trực tiếp bị khắc vào ngực.

Gương Âm Dương Bát Quái là vật chí dương, có thể trấn yêu phục ma, khắc thi hóa sát.

Chuối Tây Tinh cảm thấy lồng ngực nóng lên, bị một cỗ lực lượng chí dương áp chế toàn thân, sau đó liền nghe phía trên phát ra âm thanh "xèo xèo" nóng bỏng, từng luồng khí đen bay ra ngoài.

Ngực Chuối Tây Tinh vô cùng đau đớn, nhưng nhiều hơn là sự tức giận.

Không ngờ tới đòn đánh của bản thân lại bị lão Phong chặn lại, thậm chí còn bị đối phương đánh trả lại một đòn.

Nó bất chấp không kéo gương Bát Quái trên ngực mình xuống mà gầm lên giận dữ, hai móng vuốt đột nhiên vụt xuống, muốn giết chết lão Phong để trút hận.

Lão Phong sao có thể ngăn cản được quái lực mạnh mẽ của Chuối Tây Tinh? Chuối Tây Tinh vừa dùng chút lực, sống đao đã trực tiếp ấn vào vai lão Phong, đầu trước của móng vuốt sắc nhọn cắm sâu vào vai lão Phong, máu tươi thấm ướt quần áo của cậu ta.

Chỉ nghe thấy một tiếng "răng rắc" giòn vang, toàn bộ vai của lão Phong đều đã bị nghiền nát đến mức trật khớp, có thể tưởng tượng được lực đạo mạnh đến mức nào.

Nếu đi xuống một chút, có lẽ vai của lão Phong không phải trật khớp, mà là trực tiếp bị nghiền nát, thậm chí mất mạng.

Tất cả điều này xảy ra quá nhanh, chỉ trong chớp mắt.

Vì vậy, Dương Tuyết và tôi căn bản không thể lập tức chia sẻ áp lực cho lão Phong được.

Nhưng ngay khi Chuối Tây Tinh lần nữa định dùng sức để lấy mạng lão Phong, tôi và Dương Tuyết cũng giơ kiếm lao đến.

Mà lão Phong càng là liều chết chống cự, miệng thì thầm: "Sắc!"

Lại một câu chú lệnh vang lên, gương Âm Dương Bát Quái chợt lóe, dường như phóng thích ra lực lượng càng thêm mạnh mẽ.

Chuối Tây Tinh liền phát ra một tiếng hét thảm thiết ngay tại chỗ.

Bởi vì đau đớn, chuyển động cơ thể của nó lập tức dừng lại, lộ ra sơ hở.

“Mau, mau giết nó!” Lão Phong vội vàng nói, trên mặt lộ ra một tia mệt mỏi.

Đương nhiên chúng tôi sẽ không bỏ qua cơ hội mà lão Phong đã dùng mạng để đổi lấy.

Lần này không chỉ vì cứu lão Phong, mà còn là muốn giết chết con yêu quái này.

Tôi không nói nhảm, chỉ tăng nhanh tốc độ.

Chuối Tây Tinh kia đau đến mức ngay lập tức phát cuồng.

Một phen ném đi lão Phong, lão Phong bay xa mấy mét như lá rụng mùa thu, lăn trên mặt đất mấy vòng rồi mới dừng lại.

Ngay sau đo, Chuối Tây Tinh vội vàng rút tay lại, vươn tay kéo chiếc gương Bát Quái trên ngực ra, ánh sáng vàng kia khiến nó vô cùng đau đớn, thậm chí còn khiến yêu nguyên bị thương.

Nhưng gương Bát Quái giống như bị dính keo, dù Chuối Tây Tinh cố gắng thế nào cũng không thể kéo gương Bát Quái xuống, thậm chí còn làm bỏng cả móng vuốt của nó.

Nó một lòng tập trung vào việc kéo gương Bát Quái xuống, hoàn toàn không chú ý đến hành động của chúng tôi.

Dương Tuyết và tôi nắm lấy cơ hội, cũng không lo lắng đến việc lão Phong bị ném đi, liền nhảy lên, đâm hai thanh kiếm dài vào ngực của Chuối Tây Tinh...

Khi Chuối Tây Tinh nhìn thấy tôi và Dương Tuyết thì đã quá muộn.

Bình Luận (0)
Comment