Bởi vì hai Chuối Tây Tinh đã thành tinh, thân cây vô cùng to lớn, trong vòng năm mét, gần như không có một ngọn cỏ.
Cho dù có hoa cỏ và mấy cây chuối khác, tất cả cũng đều chết khô.
Vì vậy dưới thiên nhãn, những cây chuối này trông rất bắt mắt.
Chúng tôi tìm kiếm về phía trước, nhìn ngó khắp nơi, rất khó có cá lọt lưới.
Chẳng được bao lâu, chúng tôi đã tìm thấy bản thể của Chuối Tây Tinh.
Lão Tần gia thấy cây chuối to màu xanh biếc, hừ lạnh một tiếng: "Chuối Tây Tinh đáng chết, để tôi!"
Nói xong, lão Tần gia cầm xẻng ngắn lên, một cái xẻng liền bổ vào thân cây chuối kia.
Cây chuối run rẩy dữ dội, thậm chí phát ra một tiếng kêu thảm thiết "A", chất lỏng màu đỏ tươi liên tục chảy ra.
"Vừa rồi không phải rất ngang ngược sao? Bây giờ sao lại kinh sợ rồi, ra đây đánh nhau đi?" Vẻ mặt của lão Tần gia rất tức giận, không ngừng vung xẻng trong tay.
Cây Chuối Tây Tinh kia liên tục phát ra tiếng kêu thảm thiết "A a", thanh âm không quá lớn, nhưng chắc chắn rất đau đớn.
Đồng thời còn có những âm thanh không ngừng cầu xin tha thứ, cầu chúng tôi hãy buông tha cho nó.
Nhưng chuyện này sao có thể? Rõ ràng là không có khả năng.
Cuối cùng chúng tôi đã cùng nhau đào rễ chuối, dằm nát viên yêu đan màu xanh lá kia.
Ba đã loại bỏ hai, bây giờ chỉ còn xót lại một con cuối cùng.
Chúng tôi không dừng lại, tiếp tục tìm kiếm, cuối cùng đi khoảng ba mươi mét, chúng tôi cũng tìm thấy bản thể của con Chuối Tây Tinh cuối cùng.
Không đợi chúng tôi động thủ, Chuối Tây Tinh kia đã lay động vài cái, hoa chuối treo lủng lẳng có màu đỏ tươi như máu rũ xuống, bỗng nhiên vặn vẹo huyễn hóa thành một khuôn mặt người.
Đồng thời, khuôn mặt người nọ lộ ra vẻ đau khổ và sợ hãi, cầu xin chúng tôi thương xót: "Chư vị đạo trưởng, tiểu yêu có mắt không thấy Thái Sơn, mong, mong chư vị đạo trưởng buông tha tiểu yêu đi!"
Con Chuối Tây Tinh này, chính là con đã giết chết ký chủ, thậm chí là con mạnh nhất.
Đó cũng là nguyên nhân vì sao chỉ có nó mới có thể biến hóa thành khuôn mặt người trên hoa chuối.
"Buông tha cho mày? Buông tha cho mày để mày lại đi giết người sao?" Độc đạo trưởng lạnh lùng mở miệng.
"Tiểu yêu không dám nữa, nếu chư vị đạo trưởng buông tha tiểu yêu, tiểu yêu tự nhiên không dám thương tổn con người nữa, ngày sau chỉ lấy dã thú trong núi này làm thức ăn!" Nói xong, khuôn mặt trên hoa chuối này còn khóc lên, phát ra thanh âm "hu hu hu".
Lão Tần gia liếc mắt nhìn Chuối Tây Tinh một cái, vẻ mặt không thay đổi: "Hừ, tà vật chính là tà vật, Chuối Tây Tinh vốn không nên tồn tại. Cầu xin tha thứ cũng vô dụng, Tiểu Phàm, cậu vừa mới vào nghề không lâu, vừa vặn để cho cậu rèn luyện, cậu động thủ làm thịt nó đi!"
Nghe lão Tần gia nói như vậy, tôi đã gật đầu, trực tiếp rút ra kiếm gỗ đào, sẵn sàng chặt đứt hoa chuối, chặt cả thân cây chuối.
Nhưng Chuối Tây Tinh thấy tôi đang đi tới gần, càng trở nên khủng hoảng: “Tiểu, Tiểu đạo trưởng, cầu xin anh đừng giết tôi, tôi vô tội!”
“Vô tội? Lúc giết người sao không nói vô tội?” Tôi lạnh lùng mở miệng, cũng không để ý.
Nhưng ngay sau đó, câu nói của Chuối Tây Tinh đã làm cho tôi ngẩn người: “Giết chết ký chủ cũng không phải là ý muốn của tôi, tôi là Chuối Tây Tinh, nếu như tôi không giết chết anh ta, thì khi hoa của tôi héo, cũng là lúc tôi chết. Mà chuyện này cũng là do ký chủ đã chủ động tới đây dẫn dụ tôi xuất hiện, cũng không phải là tôi chủ động, ba chị em chúng tôi, cũng chỉ vì mạng sống mà thôi, chúng tôi có lỗi gì?”
Giọng nói của Chuối Tây Tinh mang theo bi thương và sợ hãi, nghe xong những lời này, tôi cũng đột nhiên dừng lại.
Tôi cảm thấy những lời nói của Chuối Tây Tinh cũng không sai.
Nói cho cùng, chính là những tên phú nhị đại kia đã tự mình tìm đường chết, không có chuyện gì lại đi dẫn dụ Chuối Tây Tinh.
Một khi Chuối Tây Tinh xuất hiện, vậy cũng chỉ có một kết quả, không phải anh chết chính là tôi chết.
Mạng của con nhà giàu là mạng, chẳng lẽ mạng của Chuối Tây Tinh, không phải là mạng?
Theo như lời nói của Chuối Tây Tinh, nó cũng không sai, nó giết chết ký chủ chính là lẽ đương nhiên.
Giống như chúng tôi đói thì phải ăn, không ăn thì phải chết đói.
Chuối Tây Tinh thấy tôi ngẩn người, lại mở miệng nói với tôi: “Bây giờ ký chủ đã chết, tôi có thể tiếp tục sống sót. Mặc dù yêu thân đã bị chư vị đạo trưởng phá hủy, nhưng tôi nguyện ý hối cải để làm người mới, lại lần nữa làm yêu, nguyện ý dưới sự giám sát của chư vị đạo trưởng, trở thành một yêu quái tốt, không còn giết người, tôi chỉ uống máu của động vật trên núi, cầu chư vị đạo trưởng mở một mặt lưới, cho tôi một con đường sống! Được không? Hu hu hu......”
Chuối Tây Tinh rất đáng thương và không ngừng cầu xin chúng tôi rủ lòng thương xót.
Trong lúc nhất thời, tôi có chút e ngại, trong lòng xuất hiện một tia hỗn loạn và xoắn xuýt.