Trong lòng tôi hiện lên sự vui mừng, liên tục gật đầu: "Ừm, biện pháp này rất khả thi."
Mà Phương Trường Giang ở bên cạnh nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi: “Chư vị, chư vị đạo trưởng, làm vậy, làm vậy có vẻ không được tốt lắm?"
"Nếu thứ đó đã không còn ở công trường của chúng tôi nữa, vậy thì để cô ta đi đi. Mọi người, mọi người vì sao lại muốn chiêu hồn cô ta trở về làm gì? Chẳng may, trong trường hợp chẳng may lại có người chết, vậy thì công trường của chúng tôi, công trường sẽ không thể khởi công!"
******************
Đột nhiên nghe Phương Trường Giang nói như vậy, sắc mặt của ba người chúng tôi nhất thời trầm xuống.
Mẹ nó chứ, ở đây đã chết nhiều mạng người như vậy rồi, vậy mà anh ta vẫn còn quan tâm đến công trường của mình sao?
Dương Tuyết thậm chí còn trực tiếp trào phúng Phương Trường Giang một câu: "Tại sao nữ quỷ kia lại không giết chết anh nhỉ? Nếu nữ quỷ kia không bị tiêu diệt, người chết tiếp theo có thể là người thân và con cái của anh ..."
"Cô..." Phương Trường Giang tức giận đến hai mắt đỏ bừng.
Nhưng lại bị Tiểu Mạn ngăn cản: "Bọn họ nói rất đúng, Phương trợ lý, nếu như công trường không thể khởi công, tốt nhất là phối hợp để kiểm tra an toàn, chậm trễ thêm nửa năm nữa thì nộp chút tiền. Nhưng nếu nơi này lại có người chết, vậy coi như xong luôn! Chuyện này tớ đồng ý, Đinh Phàm, Phong Tuyết Hàn, Dương Tuyết chuyện này giao cho mọi người!"
Ngay khi Tiểu Mạn vừa dứt lời, Phương Trường Giang đã nhỏ giọng nói với Tiểu Mạn: “Phó tổng giám đốc, không được đâu, cô, cô phải suy nghĩ kỹ, bây giờ không phải là lúc làm theo cảm tính, bởi vì bài khảo nghiệm của hội đồng quản trị dành cho cô đã bắt đầu rồi, nếu công trường thực sự bị trì hoãn, mất một ít tiền cũng không sao, nhưng công trạng của cô coi như công cốc. Đến lúc đó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển sau này của cô tại tập đoàn! Ngay cả chủ tịch cũng có thể bị mấy tên đổng sự đó chèn ép."
Tôi cũng có chút hiểu biết về Tiểu Mạn, mặc dù không tinh tường, nhưng rõ ràng việc kinh doanh của gia đình Tiểu Mạn có chút lớn.
Tiểu Mạn thân là người thừa kế của một công ty lớn, chắc hẳn sẽ có một số đổng sự không đồng ý.
Mặc dù trong đó có liên quan đến sự cạnh tranh giữa các bè phái trong công việc kinh doanh của cô ấy, nhưng chuyện liên quan đến mạng người cũng rất quan trọng, hơn nữa còn không phải là chuyện nhỏ.
Chúng tôi nhất định phải bắt cho bằng được con quỷ này. Thân là một người trừ tà, bởi vì đã dính vào rồi, tuyệt đối sẽ không vì vậy mà thu tay lại.
Còn bên phía Tiểu Mạn, sau khi nghe thấy những lời này của Phương Trường Giang, cô ấy chỉ cười nhẹ: "Tiền không còn thì có thể kiếm lại, nhưng nếu mất mạng thì cái gì cũng không còn nữa! Cho nên tôi cũng không muốn lại để những nhân viên vô tội cứ như vậy mà chết oan ở trên công trường, việc của công ty, đặt nó sang một bên trước đi."
"Đại tiểu thư, cô, cô phải suy nghĩ kỹ, có vô số con mắt ở trong tập đoàn đang nhìn chằm chằm vào cô đấy!" Phương Trường Giang tiếp tục nói, bởi vì anh ta không muốn để chúng tôi ở đây chiêu quỷ, càng không muốn ở trên công trường xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay mạo hiểm gì nữa.
Nhưng Tiểu Mạn lại lắc đầu: "Phương trợ lý, chuyện này coi như dừng ở đây, cứ quyết định như vậy đi."
Sau khi nói xong, Tiểu Mạn quay sang phía mấy người chúng tôi, nói: "Đinh Phàm, mọi người muốn làm gì thì làm thế đó! Thứ này được đào ra từ công trường của chúng tôi, cho nên chúng tôi cũng phải có nghĩa vụ mang cô ta trở về! Các người động thủ đi!"
Thấy Tiểu Mạn đồng ý, tôi khẽ gật đầu: "Tiểu Mạn, cậu hiểu cho bọn tớ thì tốt quá rồi. Nhưng cậu yên tâm, tụi tớ sẽ không để công trường của cậu xảy ra tai nạn. Nếu mọi việc thuận lợi, từ ngày sáng mai trở đi, mọi người vẫn có thể tiếp tục công trình như cũ!"
Nói xong, tôi quay đầu liếc nhìn về phía Dương Tuyết và Lão Phong.
Hai người bọn họ cũng nhìn tôi gật đầu, hình như cũng đã hạ quyết tâm, đêm nay nhất định phải diệt trừ nữ quỷ này.
Thấy Tiểu Mạn đã đưa ra quyết định, Phương Trường Giang không còn gì để nói, chỉ có thể đi đến trước mặt chúng tôi rồi nói: "Vậy làm phiền các vị đạo trưởng, chuyện này rất quan trọng. Nếu công trường của chúng tôi lại xảy ra chuyện gì, khảo hạch của phó tổng giám đốc tại công ty sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Cho nên xin các vị đạo trưởng phải cẩn thận xử lý, chúng tôi nhất định sẽ hậu tạ!"
Khóe miệng của tôi cong lên một vòng cung: "Yên tâm đi! Việc nằm trong phận sự, chúng tôi sẽ tự mình tìm biện pháp xử lý. Hiện tại cũng không còn sớm nữa, hai người mau vào phòng đi! Khi nào xong việc, chúng tôi sẽ tới thông báo cho hai người!"
Nói xong, chúng tôi lấy dụng cụ ra và chuẩn bị khai đàn ở huyệt mộ này.
Nếu để Tiểu Mạn và Phương Trường Giang tiếp tục ở lại đây thì có chút không thích hợp, cho nên bọn họ cũng không ở lại quá lâu, lập tức quay trở lại văn phòng trong công trường để chờ tin tức.