Chúng tôi cũng không nhàn rỗi, nhanh chóng lập đàn, chuẩn bị chiêu hồn.
Nói chung, có hai loại chiêu hồn.
Một loại gọi là chiêu sinh hồn. Một loại gọi là chiêu vong hồn.
Sinh hồn này mang ý nghĩa là chiêu du hồn dã quỷ, chiêu hồn một cách ngẫu nhiên, không có mục tiêu cụ thể.
Tương tự như việc tôi kết minh hôn, làm pháp sự chiêu hồn ở Qủy Mã Lĩnh.
Chiêu vong hồn thì ngược lại, đó là chiêu hồn phách của một vong hồn chỉ định nào đó.
Những gì chúng tôi đang làm bây giờ, chính là chiêu vong hồn.
Nhưng độ khó của cái này cao hơn và liên quan đến nhiều thứ hơn.
Nó cần sử dụng thứ gì đó của người đã khuất làm môi giới, từ đó mà làm phép.
Mà những loại đồ vật này cũng được chia thành ba loại, loại đầu tiên chính là sinh thần bát tự của người chết.
Có thứ này thì chỉ cần người niệm chú có đủ kỹ năng, chín mươi chín phần trăm là có thể triệu hồi quỷ hồn tới.
Loại thứ hai là các chi còn lại của người chết, chẳng hạn như tóc và móng tay.
Tỷ lệ thành công của loại này là từ 70 đến 80 phần trăm.
Loại thứ ba là đồ dùng của người chết, loại này có phạm vi rộng, loại nào cũng được.
Chỉ là tỷ lệ thành công của loại hình này tương đối thấp, chỉ khoảng 30%.
Mặc dù tỷ lệ rất nhỏ, nhưng tất cả chúng tôi đều nguyện ý thử một lần. Bằng không, nếu muốn tìm nữ quỷ kia, thật sự là mò kim đáy bể, không có cách nào.
Đương nhiên, chiêu hồn này còn có một điều kiện tiên quyết, đó chính là quỷ hồn này nhất định phải ở phía trên nhân gian, chưa có đi xuống địa phủ.
Nếu không, cho dù có cố gắng thế nào thì cũng không thể làm được gì.
Việc lập đàn cũng không quá phức tạp, cũng chỉ là cờ chiêu hồn, nhang đèn gì đó.
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, chúng tôi cắm trực tiếp cờ chiêu hồn vào trong huyệt mộ, rồi dùng bùa chú chiêu hồn.
Người thi triển thuật lần này chính là lão Phong, cậu ấy đã vào Nam ra Bắc, cho nên thuật chiêu hồn này đã dùng dưới một lần.
Giờ phút này lại sử dụng thuật chiêu hồn, đối với cậu ấy mà nói thì chính là ngựa quen đường cũ, cực kỳ cẩn thận.
Dương Tuyết và tôi thì ở bên cạnh thiết lập một vòng bùa chú cấm chế, cũng chính là dùng dây thừng màu đỏ luồn lên mất lá bùa, tạo thành một vòng tròn mai phục, sau đó là dùng đất lấp lại.
Đồng thời mai phục ở hai bên, chỉ cần mục tiêu xuất hiện, chúng tôi sẽ rút sợi dây đỏ ra, khiến đối phương bị vây khốn ở bên trong.
Tiếp theo chính là liên thủ với nhau, khiến cho lệ quỷ được chiêu hồn tới bị chế phục, hoặc trực tiếp diệt trừ.
Hiện giờ vạn sự đã sẵn sàng chỉ thiếu gió đông*, chỉ chờ lệ quỷ quay lại.
***Vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông***: Câu này ý nói mọi chuyện dù đã toàn vẹn, đủ đầy nhưng đôi khi vẫn có thể bế tắc vì thiếu yếu tố quyết định: Thiên thời địa lợi hay còn gọi là thời cơ.
Trong miệng của lão Phong không ngừng niệm những từ liên quan đến thuật chiêu hồn, đồng thời vũ động thanh kiếm triệu hồn ở trong tay.
Bởi vì thứ mà chúng tôi dùng là vật phẩm chiêu hồn loại thứ ba cho nên thời gian có chút lâu.
Nói chung, nếu vật phẩm được sử dụng là sinh thần bát tự, thì chưa đến mười lăm phút hoặc một tiếng đồng hồ là có thể thành công.
Nếu đó là loại vật phẩm thứ hai, thì từ một giờ đến hai giờ là có thể thành công.
Nhưng nếu là loại vật phẩm thứ ba, cũng không dễ nói như vậy. Nhanh nhất sẽ mất hơn ba giờ, liệu nó có thể thành công hay không vẫn còn là một câu hỏi.
Thời gian dần trôi qua, chớp mắt đã qua ba tiếng đồng hồ.
Nhưng vào lúc này, chung quanh vẫn không có động tĩnh, cờ chiêu hồn cũng yên lặng, không có dấu hiệu giương cờ.
Lão Phong thực hiện pháp sự chiêu hồn liên tục ba tiếng đồng hồ, mặc dù cảm thấy có hơi mệt, nhưng xung quanh vẫn không có động tĩnh gì.
Cho nên, tôi và Dương Tuyết đã ra hiệu cho cậu ấy đổi ca.
Thế là tôi đã thay chỗ của lão Phong tiếp tục làm lễ chiêu hồn, để lão Phong đi xuống nghỉ ngơi một lúc.
Nhưng nói thì nói như vậy, mặc dù tôi cũng biết cách chiêu hồn, nhưng không thành thạo cho lắm.
Lão Phong liên tục thi triển trong suốt ba tiếng đồng hồ không sao, nhưng lâu quá thì có hơi mệt.
Nhưng sau khi tôi kiên trì được một tiếng thì cũng không chịu nổi nữa, thở gấp và cảm thấy rất khó chịu.
Thấy tôi không thể tiếp tục kiên trì được nữa, Dương Tuyết tình nguyện đi lên thế chỗ của tôi.
Cuối cùng là tôi vừa thở dài một hơi, rồi lau nhẹ mồ hôi trên trán, sau đó lại nhìn đồng hồ.
Lúc đó đã hơn mười hai giờ tối, mà thuật chiêu hồn cũng tiêu tốn mất bốn tiếng đồng hồ.
Cờ chiêu hồn vẫn không có động tĩnh, khi nào mới có thể gọi nữ quỷ trở về thì thật sự rất khó nói.
Cho nên chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục chờ đợi.
Sau khi đợi được khoảng một tiếng đồng hồ nữa, Dương Tuyết cũng có chút kiên trì không nổi nữa. Ra hiệu đổi ca, cô ấy cũng muốn nghỉ ngơi trong chốc lát.