"Không! Nếu không phải nhờ có anh giải quyết được thứ ở trong căn biệt thự kia, bộ phim này của chúng tôi căn bản không thể tiếp tục quay! Cũng bởi vì chuyện lần trước, đã cho tôi cảm hứng mới. Anh xem, bộ phim mà chúng tôi sẽ quay lần này là một bộ phim lớn theo kiểu cổ trang linh dị mới, Hồ nữ u hồn! Một câu chuyện xưa về tâm linh và tình yêu xen lẫn hận thù. "Trương đạo diễn nắm lấy tay tôi, nói không ngừng.
Bị một người đàn ông to lớn như vậy, hơn nữa còn là một người đàn ông trung niên đầu trọc bóng nhờn lôi kéo ở trên đường phố như thế, khiến tôi cảm thấy rất khó chịu và xấu hổ.
Cuối cùng khó khăn lắm thì tôi mới rút được tay ra, Trương đạo diễn lại nói: "Đinh đạo trưởng, anh là ngôi sao may mắn của đoàn phim chúng tôi! Lần này chúng tôi quay một bộ phim mới, đúng lúc hôm nay là ngày khai máy, anh là một đạo sĩ có bản lĩnh và đạo hạnh cao, cho nên nhất định phải nể mặt tôi mà đến đấy."
"Đến lúc đó, anh tự mình khai quang điểm nhãn cho máy ảnh và đạo cụ của đoàn làm phim chúng tôi, để chúng tôi làm gì cũng bình an vô sự, vậy thì quá tốt rồi..."
Vị Trương đạo diễn này mồm năm miệng mười nói mãi, tôi nghe xong thì sửng sốt.
Mẹ nó, máy quay mà cũng cần khai quang điểm nhãn sao? Cái yêu cầu này cũng quá vô lý rồi? Mà đây còn là lần đầu tiên tôi nghe được nữa chứ.
Cho nên tôi đã từ chối trước, nói rằng tôi còn có việc khác phải làm.
Dù sao thì tôi cũng không có hứng thú với việc quay phim, còn không bằng về nhà ngủ tốt hơn.
Kết quả là câu nói tiếp theo của Trương đạo diễn làm tôi động lòng: “Đinh đạo trưởng yên tâm đi, lần này nhất định sẽ không để anh đi về bằng tay không, bởi vì đoàn làm phim của chúng tôi lần này có đủ kinh phí, phí bình an và phí khai quang, còn có thù lao, tuyệt đối đầy đủ! Đinh đạo trưởng, anh cũng đừng do dự nữa, coi như cho chút thể diện và cổ vũ cho chúng tôi đi!”
Nói xong, Trương đạo diễn đã nắm tay tôi kéo lên xe.
Ngô Huệ Huệ và Tình Minh Tuyết nhìn thấy vậy thì cũng che miệng lại cười tủm tỉm.
Cuối cùng, Tình Minh Tuyết cũng nắm lấy tay tôi rồi từ phía sau đẩy tôi đi: "Anh Đinh, đi đi! Trương đạo diễn đã nói như vậy rồi, coi như là cầu bình an cho sự an toàn của đoàn làm phim chúng tôi đi, để chúng tôi có thể yên tâm quay phim!"
"Đúng vậy đấy Đinh Phàm, dù sao thì anh cũng không có chuyện gì quan trọng, chúng tôi đi cùng nhau đi!" Ngô Huệ Huệ cũng nói.
Tôi thấy đối phương khách khí như vậy, lại còn được mời tận tình như thế, thậm chí còn có tiền thù lao, không đi cũng không được.
"Vậy được rồi! Vậy để tôi đi khai quang cho mấy người!" Tôi cười nhẹ nói.
"Ha ha ha! Tốt quá rồi, lên xe đi, chúng ta mau đi đến miếu thổ địa ở phía tây thành phố đi!" Trương đạo diễn vui vẻ nói.
Sau đó, tôi đi theo Ngô Huệ Huệ lên xe.
Trên xe còn có khá nhiều nhân viên khác của đoàn làm phim.
Hầu hết những người trong chiếc xe này là nhân viên hậu cần, ánh sáng, đạo cụ, trang điểm gì đó.
Trong đó cũng có mấy người tôi đã từng gặp ở trong căn biệt thự có quỷ, cho nên xem như là đã biết nhau rồi.
Mà đoàn phim này cũng bởi vì bộ phim y tá Đàm Linh phát sóng nhận được sự quan tâm của nhiều người, tỷ lệ người xem cũng tốt, sau khi kiếm được một khoản tiền nhất định, nên đã tiếp tục đi theo đoàn phim này.
Bây giờ đã kéo được người đầu tư tiền vào. Tổng vốn đầu tư của bộ phim chiếu mạng này gần 600 vạn tệ, có thể nói là cực kỳ cao.
Trong xe, tôi cũng liếc nhìn kịch bản của họ.
Cốt truyện khá máu chó, thư sinh cổ đại ở trong miếu hoang gặp phải một nữ quỷ, nữ quỷ thưởng thức tài năng của thư sinh, sau đó là trở thành chuyện xưa song túc song phi*.
***Song túc song phi****: chỉ cặp nam nữ yêu đương thắm thiết không phân ly, chung giường chung chiếu", "như hình với bóng"
Sau hơn một giờ, chúng tôi đến nơi.
Nơi được tuyển chọn rất tốt, có một loại cảm giác hoang vắng và đổ nát.
Mặc dù nơi này là ở ngoại ô thành phố, nhưng lại hoàn toàn cách biệt với thành thị, thậm chí còn kém hơn cả nông thôn, hầu như không có người qua lại.
Xung quanh mọc đầy cỏ dại và cây cối, xa xa có một ngôi miếu thổ địa đổ nát, tạo cho người ta một cảm giác u ám...
***************
Ngôi miếu thổ địa ở phía tây thành phố này bởi vì quá hoang vắng, lại không có người xử lý cho nên đã sớm chặt đứt hương hoả.
Vào các ngày trong tuần hầu như không có người, mà đoàn làm phim của Ngô Huệ Huệ đã lên kế hoạch bắt đầu quay ở đây từ tối nay và kéo dài liên tục trong 60 ngày.
Trước chúng tôi cũng đã có một số thành viên của đoàn làm phim chạy tới nơi này.
Chúng tôi vừa đến nơi đã bị Trương đạo diễn dẫn vào trong.
Nhưng mới đi được mấy bước, liền nghe thấy bên trong miếu thổ địa truyền đến thanh âm cãi cọ: "Cô có biết phân rõ trái phải không đấy? Chúng tôi tới nơi này là để quay phim, cô muốn chiếm lấy nơi này là có ý gì?"