Ở quán gần đó gọi vài món cũng đủ no.
Từ Lâm Tĩnh hỏi chúng tôi buổi chiều làm gì, có muốn đi dạo phố với cô ấy không, còn nói sẽ mời lão Phong và tôi ăn cơm tối.
Tôi nói rằng tôi phải đến miếu thổ địa vào buổi chiều để giúp đoàn phim hoàn thành lễ khởi động máy gì gì đó.
Từ Lâm Tĩnh tiếc nuối “Ừm” một cái, nói người của đoàn phim đã kết thù với cô ấy nên cô ấy không đi cùng, lần sau gặp lại.
Sau bữa cơm, lão Phong và tôi tiễn Từ Lâm Tĩnh rời khỏi đây.
Sau khi Từ Lâm Tĩnh rời đi không lâu, Ngô Huệ Huệ, Tình Minh Tuyết và Trương đạo diễn đã tìm đến nơi này, định đón chúng tôi bằng xe chuyên dụng.
Trương đạo diễn rất biết ơn tôi sau khi nhận được lời xác nhận miếu thổ địa đã an toàn.
Đồng thời cũng hỏi đến chuyện đã xảy ra tối qua, tôi cũng không chần chờ, liền đem mọi chuyện miêu tả sơ lược, đương nhiên có thêm mắm dặm muối.
Về phần Quỷ đạo trưởng, tôi đương nhiên không nói gì.
Tuy nhiên, Trương đạo diễn, Ngô Huệ Huệ và những người khác đã rất sợ hãi khi nghe thấy những chuyện này, tim đập thình thịch.
Cảm thấy vô cùng khó tin về quỷ búp bê, đồng thời, đồng thời cũng hết lòng khen ngợi bản lĩnh của chúng tôi.
Còn nói cái gì mà, lời tôi kể đã truyền cảm hứng cho ông ấy, bộ phim mới của ông ấy bây giờ lại sẽ có thêm một số yếu tố mới gì gì đó.
Trên xe đến miếu thổ địa, Trương đạo diễn cũng hỏi lão Phong và tôi rất nhiều kiến thức và vấn đề về phương diện này.
Ngô Huệ Huệ và Tình Minh Tuyết cũng xin chúng tôi chỉ dạy một chút vấn đề về bộ dáng thực sự của nữ quỷ, thái độ và vẻ ngoài dữ tợn của nó.
Rốt cuộc, họ không tiếp xúc nhiều về những thứ này, cũng không nhìn thấy trực tiếp như chúng tôi.
Là một diễn viên, nếu muốn thể hiện thành công một vai diễn, đương nhiên phải hiểu vai diễn đó.
Bọn họ không biết nữ quỷ có bộ dáng như thế nào, làm sao diễn được nữ quỷ?
Lão Phong và tôi hiếm khi có khoảng thời gian thanh nhàn, liền tùy tiện kể một ít chuyện, nhưng cũng đủ khiến ba người họ ngạc nhiên không thôi.
Cảm thấy thế giới này còn có một mặt khác thật kỳ quái và khó tin.
Khi đến miếu thổ địa, chúng tôi thấy nhân viên công tác của đoàn phim đã được thông báo và đến đầy đủ.
Bây giờ đang dọn dẹp trong sân, dựng khung thép các loại.
Sự xuất hiện của chúng tôi cũng không nhận được sự chào đón của mọi người.
Nhưng điều đó không quan trọng, sau khi lễ khởi động máy kết thúc, tôi sẽ lấy bao lì xì đỏ và rời khỏi đây.
Khoảng bốn giờ chiều, bàn thờ được lập.
Sau đó cả đoàn bắt đầu đốt nhang và giấy tiền vàng bạc, cầu nguyện cho mọi chuyện được bình an và thuận lợi, khởi động máy may mắn.
Với tư cách là thầy cúng được đoàn phim mời đến, tôi phải thực hiện nghi lễ “khai quan” dưới sự chú ý của người xem xung quanh.
Đây là yêu cầu của Trương đạo diễn, thực ra tôi chưa bao giờ tiếp nhận những việc này.
Hơn nữa, việc khai quang máy quay, đạo cụ và đồ trang điểm còn là một việc vô nghĩa.
Nhưng vì bao lì xì và để an ủi tâm lý của những người này, tôi cũng đành chịu.
Tất nhiên, bởi vì ngôi miếu thổ địa này tương đối nặng âm khí, hơn nữa đêm qua ba con quỷ búp bê đã bị giết ở đây, ngoại trừ nghi lễ vô dụng này.
Chúng tôi còn treo vài lá bùa xung quanh, đồng thời trao lời chúc bình an thật sự để đảm bảo an toàn cho nơi đây.
Cũng dặn dò Trương đạo diễn chú ý một chút, nếu có gì bất thường hãy lập tức gọi cho chúng tôi.
Trương đạo diễn rất biết ơn về những gì chúng tôi đã làm, không chút do dự, ông ấy đã gửi cho tôi một bao lì xì đỏ trị giá 2.680 tệ.
Tôi cũng không khách sáo, lần trước ra tay tôi cũng chưa có thu tiền của họ.
Lần này suýt mất mạng, nên tôi vô cùng yên tâm khi cầm lấy 2680 tệ kia.
Sau khi lấy bao lì xì, cả đoàn bắt tay vào việc.
Lão Phong và tôi không có nhiều hứng thú với những thứ này, vì vậy chúng tôi đứng dậy và rời đi.
Việc tôi phải làm bây giờ là sau khi trở về nhà phải thúc giục bùa chú để anh Hổ, kẻ cho vay nặng lãi nhận quả báo xứng đáng...
Đồng thời, tìm cách nâng cao đạo hạnh và thực lực của bản thân, nhanh chóng tìm ra Quỷ đạo trưởng Quỷ Tam Nguyên, sau đó diệt trừ ông ta để tránh những rắc rối về sau.