Thấy vậy, trong lòng tôi ngạc nhiên. Thành công.
Sư phụ liếc tôi một cái, không khỏi có chút kinh ngạc.
Trong miệng lại tự lẩm bẩm. Tên nhóc này thật đúng là lợi hại, lần đầu tiên thi triển bùa âm đã đạt tới trình độ này...
Tôi mơ hồ nghe thấy lời nói của sư phụ, không thể không nhìn về phía sư phụ: "Ha ha ha! Sư phụ, con làm tốt không! Bản lĩnh mà người dạy con, con đều đã học xong!"
Sư phụ thấy vẻ mặt tôi đắc ý, trực tiếp trầm mặt, sau đó đứng dậy: "Đừng vui mừng quá sớm, so với vi sư, con còn kém xa."
"Năm đó, lần đầu tiên sư phụ thi triển bùa âm, nước đều sôi trào lên. Đúng, nước đều sôi trào lên, có thể tưởng tượng ra công lực năm đó của sư phụ. Con nhìn của con đi, chỉ mới làm ra mấy cái bong bóng nhỏ, còn kém xa!"
Sư phụ nói ra lời khoát lác mà mặt già của sư phụ cũng không đỏ.
Tôi, người đang đứng cạnh sư phụ, lắng nghe với vẻ mặt bối rối.
Sư phụ cho rằng mình khoe khoang có chút quá mức, ho khan hai tiếng: "Được rồi, vi sư hơi mệt, đi ngủ trước."
Nói xong, sư phụ cầm tẩu thuốc lá cũ đi vào phòng.
Thấy sư phụ rời đi, tôi bất đắc dĩ nở nụ cười. Sư phụ là một ông già rất sĩ diện, tôi biết rất rõ chuyện này.
Nhưng chuyện đó không quan trọng, điều quan trọng là tôi rất muốn biết cái tên tự xưng là anh Hổ, bây giờ đang trong tình huống gì?
Tất nhiên, tôi cũng không nghĩ trong ba hoặc năm ngày, anh ta sẽ đến đây tìm tôi.
Tiếp theo, tôi rửa mặt, sau đó trở lại phòng, chuẩn bị nằm ngủ một giấc.
Kết quả là tôi vừa bước vào phòng, chưa kịp cởi quần áo, tôi chỉ cảm thấy lưng chợt lạnh, một luồng âm khí đột nhiên cuốn qua.
Không đợi tôi phản ứng, chỉ cảm thấy lưng bị đạp mạnh.
"Oái!"
Cả người ngã thẳng xuống giường, cảm giác thận bị đạp đến mức muốn rớt ra ngoài.
Nhưng không đợi tôi xoay người lại, có một người trực tiếp từ phía sau đè lên, nắm lấy hai tay tôi, dùng sức thật mạnh.
Một cơn đau dữ dội ập đến, gần như muốn làm tôi đau chết.
Tôi còn chưa kịp hỏi, sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nữ trong trẻo quen thuộc: "Tra nam, hai ngày nay anh rất vui vẻ nha!"
Giọng nói này mặc dù trong trẻo, nhưng vẫn có một chút tức giận.
Nhưng giọng nói này vô cùng quen thuộc với tôi.
Không cần phải nói, đá tôi, bẻ cánh tay của tôi. Không phải ai khác, chính là cô vợ quỷ bạo long của tôi, Mộ Dung Ngôn.
"Thi, Thi muội, là cô à? Ai ya! Đau quá, nhẹ, nhẹ tay..." Tôi vội vàng mở miệng, để Mộ Dung Ngôn nhẹ một chút, bằng không tay của tôi sẽ bị bẻ gãy.
Kết quả Mộ Dung Ngôn không những không dừng tay, ngược lại còn dùng sức hơn: "Hừ! Tra nam, bổn tiểu thư mới bế quan vài ngày, anh đã vô pháp vô thiên, ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, đúng không? Nói, cô gái tối hôm qua là ai? Nghe nói hai người dọc theo đường đi anh anh em em, rất vui vẻ nha!"
************
Hai ngày nay tôi ra ngoài lăn lộn, bản thân cũng đủ mệt mỏi, vốn định về nhà ngủ một giấc thật ngon.
Kết quả thì hay rồi, còn chưa nằm xuống, Mộ Dung Ngôn đã đến.
Đến thì cũng thôi đi, quan trọng hơn chính là, trước hết đã đi lên đạp tôi một đạp.
Lúc này lại đè tôi lên giường, khóa hai tay lại, đau đến nỗi tôi suýt ngất xỉu.
Chuyện này còn chưa xong, khi nghe Mộ Dung Ngôn hỏi một câu như vậy, cô gái tối hôm qua là ai? Tôi bối rối.
Cô gái tối hôm qua? Tối hôm qua tôi đi với ai? Không phải là Từ Lâm Tĩnh sao?
Thế nhưng chuyện anh anh em em là sao? Chúng tôi đi diệt trừ quỷ búp bê với nhau, còn suýt mất cả mạng.
Chắc chắn là tin tức Mộ Dung Ngôn nghe được không đáng tin cậy, cho rằng tôi ngoại tình, đây là tới hỏi tội.
Tôi chịu đựng đau đớn truyền tới từ cánh tay, vội vàng mở miệng nói với Mộ Dung Ngôn: "Cái gì, cái gì mà anh anh em em. Căn bản không có chuyện đó! Mau, mau buông tôi ra, tay của tôi sắp bị gãy rồi!"
"Hừ! Còn không thừa nhận đúng không! Đã có người nói cho tôi biết rồi!" Mộ Dung Ngôn có chút tức giận.
"Nhất định là vu khống, đêm qua chúng tôi đi diệt trừ quỷ búp bê ở vùng ngoại ô phía tây, còn gặp được Quỷ Tam Nguyên. Căn bản là không có chuyện anh anh em em gì hết, tối hôm qua, tối hôm qua có một cô gái, nhưng cô gái này là đệ tử của phái Mao Sơn, tối hôm qua mới quen biết..." Tôi tiếp tục nói.
Mộ Dung Ngôn là một nữ bạo long, nếu thật sự chọc giận cô ấy, tôi không sợ cô ấy giết tôi, nhưng lại sợ cô ấy tra tấn tôi.
"Giỏi thật đấy! Còn dám cám dỗ đệ tử của phái Mao Sơn, tôi còn nghe nói, hai người còn đi vào rừng cây nhỏ ở ngoại ô? Thậm chí trong tay còn cầm ga trải giường!" Mộ Dung Ngôn tiếp tục chất vấn.
Rừng cây nhỏ ở ngoại ô? Ga trải giường? Có nhầm lẫn gì không, là tên khốn nào chạy tới chỗ Mộ Dung Ngôn nói bậy nói bạ vậy?
Không đúng, rừng cây nhỏ ở ngoại ô.