Nhưng khi tôi nghe thấy những lời này của Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân, trong lòng bỗng “lộp bộp” một tiếng.
Ý gì đây? Chẳng lẽ người mà đối phương đang đợi là Mộ Dung Ngôn sao? Chẳng lẽ tôi đang bị đối phương dùng như một món vũ khí sao?
Ngay khi tôi vừa nghĩ đến đây, làn sương trắng đã đông đặc lại, cô gái xinh đẹp và quyến rũ kia đã lập tức xuất hiện ở trước mặt tôi.
Quần áo màu trắng tung bay, tóc đen buông thành thác nước, khuôn mặt tuyệt thế vô song kia giống như tiên nữ giáng trần.
Không phải Mộ Dung Ngôn thì còn có thể là ai?
"Oa! Đẹp quá..." Cô Lý ở bên cạnh vừa nhìn thấy Mộ Dung Ngôn đã không khỏi thốt lên một câu.
Mà tôi cũng không lo được nhiều như vậy, kinh ngạc kêu lên một tiếng: "Thi Muội!"
Tôi vừa dứt lời, lão Phong lập tức ngẩn người: “Thi Muội?”
Bởi vì trong mắt lão Phong, cậu ta không thể nhìn thấy Mộ Dung Ngôn.
Mộ Dung Ngôn vậy mà lại không thèm để ý đến tôi.
Cô ấy quét mắt nhìn chung quanh, mặt không chút thay đổi, sau đó hờ hững mở miệng nói: "Quỷ đạo trưởng, Dì Mỹ Nhân..."
"Ha ha ha! Chính là bần đạo, đã lâu không gặp, phong thái của Mộ Dung Ngôn cô vẫn như trước!" Quỷ Tam Nguyên cười híp mắt nói.
Nhưng lão yêu bà ở phía sau lưng ông ta thì lại hừ lạnh một tiếng: "Tên phản đồ nhà cô, Thánh Giáo đối xử tốt với cô như vậy, vậy mà cô còn dám dẫn dắt giáo chúng phản nghịch lại Thánh Giáo."
Khóe miệng Mộ Dung Ngôn cũng chỉ cong lên một nụ cười: "Dì Mỹ Nhân, chẳng lẽ bà còn chưa rõ? Chúng ta chỉ là công cụ của bọn họ mà thôi, nếu cứ tiếp tục ở trong tà giáo, chỉ có thể vạn kiếp bất phục thôi!"
"Nói hươu nói vượn, ánh sáng của Mắt Thánh sẽ soi sáng khắp thiên hạ, thân là giáo chúng của Thánh giáo, chúng ta nên lấy ra toàn lực để phụ tá giáo chủ, truyền bá Thánh Giáo mới đúng." Dì Mỹ Nhân vẫn tiếp tục mở miệng nói, cảm xúc của bà ta cũng có chút kích động.
Mộ Dung Ngôn nghe đến đây thì lại tỏ vẻ khinh thường.
Cô ấy không muốn tiếp tục nói chuyện với Dì Mỹ Nhân nữa, mà nhìn về phía tôi: "Lão yêu bà này hết thuốc chữa rồi, mấy người không sao chứ?"
Nghe Mộ Dung Ngôn hỏi thăm như vậy, tôi gật đầu: "Chúng tôi không sao, nhưng lần này bị bọn họ truy sát, cho nên không còn cách nào khác, đành phải gọi cô tới hỗ trợ."
Mộ Dung Ngôn không hề tức giận, thậm chí còn cười với tôi: “Cho dù có ra sao thì anh cũng phải nắm lấy cơ hội bỏ chạy, biết chưa?”
Nghe Mộ Dung Ngôn nói vậy, tôi nặng nề gật đầu.
Bởi vì Mộ Dung Ngôn đã nói, có lẽ là khi cô ấy đối đầu với Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân, có thể không nắm chắc được phần thắng.
"Mộ Dung Ngôn, là cô chủ động trở về với chúng tôi hay là để chúng tôi đánh tan linh môi của cô, sau đó giết chết bọn họ, biến bọn họ thành quỷ nô, sau đó lại buộc cô phải lộ diện?" Quỷ Tam Nguyên tiếp tục nói.
Nhưng Mộ Dung Ngôn lại không sợ chút nào: "Hừ! Ai thắng ai thua, bây giờ thì khó nói lắm!"
Mộ Dung Ngôn vừa dứt lời, lão yêu bà ở phía sau lưng chúng tôi đột nhiên hét lớn: "Phải không, lên cho tôi!"
Bà ta vừa nói ra lời này, mười mấy con lệ quỷ ở sau lưng lão yêu bà đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt của bọn chúng vốn đang nhắm nghiền lập tức mở ra.
Ngay lập tức, một cỗ âm sát khí rung động mãnh liệt.
Mười mấy con lệ quỷ kia lần lượt phát ra một tiếng gào thét, sau đó lao về phía chúng tôi.
Cùng lúc đó, Trương Tử Đào đứng ở đầu ngõ vẫn luôn im lặng, lúc này cũng vung mạnh tay lên: "Đi!"
Vừa dứt lời, hơn mười mấy con quái vật người không ra người, quỷ không ra quỷ ở phía sau lưng cậu ta đột nhiên lao ra.
Mỗi một con quái vật không quỷ không thú này đều có Mắt Quỷ thứ ba, miệng rộng cùng với móng vuốt sắc nhọn, nhìn qua thì cực kỳ hung ác.
Thậm chí là ngay trong lần đầu tiên xuất hiện, chúng đã hung hãn lao về phía chúng tôi với tốc độ cực nhanh.
Nguyên một đám đều há to miệng mà gào thét, tứ chi hướng trên mặt đất.
Một đôi mắt giống như lồi ra, cả người đều tỏa ra ánh sáng đỏ kỳ dị, nhìn qua thì trông vô cùng quỷ dị.
Không chỉ vậy, sau khi có động thái từ phía Trương Tử Đào.
Quỷ Tam Nguyên cũng vung tay lên, mà mấy chục con lệ quỷ đứng ở phía sau lưng ông ta, tất cả bọn chúng đều giương nanh múa vuốt, há to miệng.
Móng vuốt và hàm răng sắc nhọn lập tức mọc ra, vô cùng sắc bén.
Kể từ khi chúng tôi làm người trừ tà thì đây là một tràng diện lớn nhất và gây sốc nhất mà chúng tôi từng thấy.
Thấy vậy, lão Phong và tôi chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Nhưng chuyện đã tới bước này rồi, sợ hãi cũng vô ích.
Chúng tôi đã không còn lựa chọn nào khác, thứ mà chúng tôi có thể làm hiện tại, chính là mở ra một con đường máu…
****************
Cuộc chiến sắp nổ ra, sau khi nhìn thấy bọn lệ quỷ đang hung hãn tấn công từ bốn phía, chúng tôi liền biết bản thân đã không còn đường lui.