Thi Muội (Dịch Full)

Chương 707

Chương 707 Chương 707

"..."

Đột nhiên nghe thấy một giọng nói ồn ào như vậy, tôi đột nhiên vểnh tai lên, đồng thời trong lòng cũng dấy lên tâm tình muốn hóng chuyện.

Dù sao thì bản thân cũng đang rảnh rỗi cho nên tôi đi thẳng ra khỏi sảnh phụ, lần theo âm thanh mà tìm.

Sau đó tôi phát hiện nơi ồn ào đó là ở sảnh chính, là nơi Mộ Dung Ngôn đang tổ chức cuộc họp.

Tôi đi đến một cái cửa hông, đứng ở trong góc rồi nhìn vào.

Tôi thấy có rất nhiều người đứng ở khoảng đất trống ngay bên ngoài chính viện.

Tuy nhiên, nếu như nhìn kỹ thì có thể phát hiện ra rằng không ai trong số những người này còn sống, mà tất cả bọn họ đều đã chết.

Trong số đó, tôi chỉ cần liếc mắt một cái là đã nhìn thấy Mộ Dung Ngôn.

Ngoài việc cô ấy khá cáu kỉnh với tôi, dung mạo bên ngoài của Thi Muội vẫn rất xinh đẹp, lời nói và hành động của cô ấy đều rất tao nhã.

Nhưng do khoảng cách quá xa, cho nên hiện tại cô ấy đang nói cái gì thì tôi nghe không rõ.

Nhưng nhìn tư thế này, có vẻ như đã có người xảy ra xung đột với nhau.

Tôi quan sát một lúc, xác định được cuộc xung đột này là do hai con nam quỷ trẻ tuổi kia.

Có một người tôi biết, một người được gọi là Dạ Phong, là một trong "Ngũ Quỷ Hùng".

Mà kẻ này còn là tên chuyên đi đào góc tường nhà tôi, lần trước anh ta dám nói bậy bạ ở trước mặt Thi Muội, nói là tôi có quan hệ mập mờ với Từ Lâm Tĩnh, còn ôm chăn đi vào lùm cây nhỏ.

Nếu không phải tu vi của tôi không đủ, tôi đã sớm đi tìm tên khốn này tính sổ từ lâu rồi.

Hôm nay, tên khốn này trông vẫn rất kiêu ngạo, còn rất khinh người.

Mà đối diện với anh ta cũng là một nam quỷ trông còn rất trẻ.

Nam quỷ này có tướng mạo cũng rất đẹp trai, bộ dáng cao lớn dũng mãnh.

Cả hai đều tức giận và bị mấy con quỷ khác lôi kéo.

Một bộ dáng giương cung bạt kiếm, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

Còn tôi thì bởi vì thực sự quá tò mò về chuyện gì đã xảy ra, cho nên bản thân tôi cũng không quản được nhiều như vậy, chỉ rướn người về phía trước...

****************

Bị thôi thúc bởi sự tò mò, tôi dần dần tiếp cận họ, cuối cùng là nấp sau hòn non bộ.

Kết quả là tôi đã nghe được cuộc trò chuyện của họ.

Người đàn ông đang tranh đấu với Dạ Phong, đột nhiên lúc này cũng chỉ vào Dạ Phong nói: "Quỷ hùng cái cẩu thí, đừng con mẹ nó không coi ai ra gì. Dạ Phong cậu đừng có mà nghĩ bản thân mình có được chút danh hào là có thể kiêu ngạo ở trước mặt Mộ Dung cô nương như vậy. Cậu phải biết là nơi này vẫn là do Mộ Dung cô nương quyết định, cậu có tin bản công tử lập tức đánh cho cậu hồn phi phách tán luôn không."

Người thanh niên trẻ tuổi vô cùng tức giận, trong tay còn cầm một thanh kiếm dài.

Nếu không phải có người ngăn cản, anh ta chắc chắn đã xông lên đánh Dạ Phong rồi.

Nhưng Dạ Phong lại lộ ra vẻ khinh thường, phất tay áo: "Lý Húc công tử, nơi này tự nhiên là do Mộ Dung cô nương quyết định. Nhưng những người còn lại đừng có mà nói nhảm, với chút đạo hạnh ít ỏi này của cậu, còn dám xuất khẩu cuồng ngôn như vậy sao?"

Khi nói đến câu cuối cùng, giọng điệu của Dạ Phong cũng trở nên trầm hơn rất nhiều.

"Xuất khẩu cuồng ngôn sao? Không tới thử làm sao biết?" Nam quỷ trẻ tuổi được gọi là Lý Húc tiếp tục nói.

"Hừm! Cậu cho rằng là tôi không dám sao?" Dạ Phong nói tiếp.

Nói xong, cả hai người đều toát ra một cỗ âm khí mạnh mẽ, muốn tiến lên đánh nhau, nhưng lại bị người bên cạnh kéo lại.

Cùng lúc đó, một con quỷ trung niên ở bên cạnh cũng mở miệng nói: "Hai vị công tử bớt giận, chúng ta nếu đã ở chỗ này, cũng nên giúp đỡ lẫn nhau chứ không phải là tranh đấu như vậy!"

"Bản công tử đương nhiên biết chuyện này, nhưng Dạ Phong quá mức ngông cuồng, anh ta thật sự cho rằng mình là vô địch thiên hạ sao?" Lý Húc tiếp tục nói.

"Hừ! Đối với cậu mà nói, bản công tử đương nhiên cao hơn cậu một bậc rồi." Dạ Phong tiếp tục giễu cợt.

"..."

Tôi đứng ở bên ngoài lắng nghe được một lúc, đại khái là đã hiểu được lý do rồi.

Hai người này hẳn là đã có ân oán từ lâu, cho nên mới xem ai cũng không vừa mắt.

Có vẻ như hôm nay Dạ Phong đến muộn, cho nên đã bị Lý Húc chế giễu vài câu.

Cuối cùng, Dạ Phong chịu không nổi cục tức này, sau đó bắt đầu cãi nhau.

Cuối cùng lại trở thành như thế này, giương cung bạt kiếm, muốn đánh một trận sống chết với nhau.

Có lẽ là như vậy, còn cụ thể chi tiết như thế nào thì tôi cũng không rõ.

Nhưng lúc này xem hai người họ đấu khẩu như vậy cũng khá thú vị, dù sao thì đàn bà cãi nhau thì tôi cũng đã thấy nhiều rồi.

Nhưng những con quỷ cãi vã lẫn nhau, hơn nữa còn là những con quỷ lợi hại như vậy cãi nhau thì lại là lần đầu tiên tôi nhìn thấy, mà một trong số đó còn là cái tên Dạ Phong chuyên đi đào góc tường nhà tôi nữa.

Bình Luận (0)
Comment