Thi Muội (Dịch Full)

Chương 812

Chương 812 Chương 812

Trong tích tắc, tôi đã giao đấu với đối phương.

Tôi vung ra một kiếm, mà tên đó cũng vung móng vuốt đánh về phía tôi. Lúc đó, tôi cũng không né tránh mà tính liều mạng với đối phương.

Còn năm tên yêu nhân khác cũng chia ra thành hai bên để đánh về phía tôi và sư phụ ...

Trong nháy mắt, chỉ nghe “Phanh” một tiếng, tôi đã đánh nhau với tên yêu nhân kia.

Bởi vì với đạo hạnh hiện tại của tôi, tên kia chỉ có sức trâu mới trụ nổi.

Cho nên, sau một đòn toàn lực của tôi, tên yêu nhân này đã trực tiếp bị đẩy lui mấy bước.

Sư phụ ở ngay phía sau tôi, sau khi ông ấy nhìn thấy cơ hội này, cũng không chút do dự.

Đối phó với mấy tên yêu nhân này, cũng không có chút nào nương tay. Đâm ra một kiếm với lưỡi kiếm sắc bén.

“Roẹt” một tiếng, máu tươi bắn tung toé.

Cổ của tên yêu nhân kia bị một kiếm của sư phụ đâm trúng, nhưng tên yêu nhân kia không chết ngay mà theo bản năng lấy tay che lại cổ của mình.

Trong miệng đang cố nói gì đó, nhưng lại nói không ra tiếng, còn chảy máu không ngừng.

Dần dần, đối phương chỉ cảm thấy tay chân mất lực, cơ thể mềm nhũn.

“Loảng xoảng” một tiếng, tên đó ngã thẳng xuống đất, không còn hơi thở.

Ngay sau khi sư phụ ra tay giải quyết tên yêu nhân của tà giáo này, hai chúng tôi cũng không dừng lại ở đó mà phát động một cuộc tấn công vào năm người còn lại.

Mặc dù nhân số của đối phương khá nhiều, nhưng có vẻ bọn chúng không có sức chiến đấu.

Trong đó có một tên, sau khi nhìn thấy yêu nhân đứng đầu bị giết, đã bị doạ đến mức phải kêu “A” lên một tiếng, sau đó xoay người bỏ chạy.

Đối với bốn người còn lại, mức độ yêu hóa vẫn còn chưa cao.

Thậm chí sức chiến đấu và lực tấn công của bọn chúng còn không mạnh bằng một con quỷ áo trắng bình thường.

Với loại thực lực này, cho dù có bao nhiêu người đi chăng nữa thì cũng không thể ngăn cản được sự tấn công điên cuồng và ác liệt của sư phụ và tôi.

Chỉ với vài chiêu, lại có thêm hai tên yêu nhân của tà giáo bị thương nặng, một người đang hấp hối.

Ngoại trừ một người đã bỏ chạy, người còn lại vì quá sợ mà không dám bước tới, hai chân run lẩy bẩy, liên tục lùi ra sau.

Tôi và sư phụ cũng không muốn tiếp tục lãng phí thời gian nên đã bỏ qua cho tên kia.

Bởi vì chúng tôi biết, người ở trước mắt chỉ là một tên lâu la mà thôi.

Những tên yêu nhân thực sự lợi hại, hẳn là những người mặc đồ đen mà hôm nay tôi đã nhìn thấy, những đệ tử của tà giáo đã hoàn thành giai đoạn thứ ba của yêu hóa và có thể tự do biến thành yêu thú kia, cùng với nhóm người đang đuổi giết ở phía sau.

Nếu không đi bây giờ thì thật lãng phí.

Đợi đến khi những người mặc đồ đen hoặc nhóm người kia đuổi đến, chúng tôi muốn chạy sẽ rất khó khăn.

Cho nên, tôi và sư phụ không chút do dự hay dừng lại, lúc này đã phá vỡ vòng vây, sau đó cầm theo kiếm gỗ đào mà chạy về hướng xe đang đậu...

***********************

Với tình hình này không thể nói là không có nguy hiểm nên chúng tôi không hề dừng lại dù chỉ là một chút.

Bởi vì không bị cản trở cho nên chúng tôi đã rất nhanh chóng chạy đến chiếc xe đang đậu ở phía trước.

Mà những tên yêu nhân tà giáo, tất cả bọn chúng đều đã đuổi tới và cách chúng tôi chưa tới 50 mét.

“Bắt lấy bọn họ!”

“Nhanh lên!”

“Nhất định không được để bọn họ sống sót mà rời khỏi đây!”

“Làm thịt bọn họ!”

“…”

Nhiều âm thanh cùng nhau vang lên. Chỉ cần bị bắt lấy thì chắc chắn sẽ mất mạng

"Tiểu Phàm nhanh lên!” Sư phụ nhắc nhở và cũng căng thẳng nhìn chằm chằm những tên yêu nhân tà giáo đang đuổi theo đó.

Tôi vội vàng lấy chìa khóa xe ở trong túi áo ra, mở cửa xe và nói với sư phụ: “Sư phụ, lên xe thôi!”

Nói xong, tôi trực tiếp ngồi vào ghế lái nhanh chóng khởi động xe..

Thấy sư phụ lên xe, tôi không có một chút do dự mà bất ngờ đạp chân ga. Tôi chỉ nghe thấy tiếng động cơ “Ù ù” trầm đục vang lên, xe rất nhanh đã nổ máy và chúng tôi cũng nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Tôi nhìn qua kính chiếu hậu thì phát hiện sau khi chúng tôi rời đi không lâu, những tên yêu nhân đó đã vọt lên trên quốc lộ.

Làm sao những tên đó có thể chạy nhanh như ô tô? Sau khi chúng đuổi theo chúng tôi một đoạn, chúng chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng tôi rời đi.

Nhưng tôi cũng không bởi vì vậy mà buông lỏng cảnh giác, tôi vẫn liên tục tăng tốc như cũ. Tôi cảm giác lái chiếc xe này giống như đang lái một chiếc Ferrari vậy.

Sau khi lái được một lúc lâu, tôi thấy phía sau không có động tĩnh gì và cũng không có chiếc xe nào đuổi theo nên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm và giảm tốc độ.

“Sư phụ, hiện giờ chắc chúng ta an toàn rồi!” Tôi nhìn qua kính chiếu hậu, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Lần này xem như không có gì nguy hiểm. Tôi vô tình đi lạc vào cứ điểm của một tà giáo và bị phát hiện, sau đó còn có thể bình an vô sự mà chạy thoát.

Tôi chỉ là không rõ tám người được chúng tôi cứu, tất cả bọn họ có trốn thoát giống như chúng tôi không.

Bình Luận (0)
Comment