Thi Muội (Dịch Full)

Chương 819

Chương 819 Chương 819

Bỗng nhiên thấy đối phương động thủ, tôi và sư phụ tự nhiên sẽ không khách khí gì nữa.

Sư phụ gầm nhẹ một tiếng: “Tiểu Phàm, làm thịt bọn họ!”

Trong nháy mắt, sư phụ cũng trở nên tàn nhẫn.

Chức nghiệp của chúng tôi trời sinh đã đối lập nhau rồi, chúng tôi chỉ có thể đao kiếm tương tàn.

Bởi vậy, tôi và sư phụ trong nháy mắt đã lấy ra toàn bộ đạo hạnh, tăng tu vi của bản thân lên mức cao nhất.

Cầm thanh kiếm gỗ đào trong tay, tôi liên tục vung lên, ngăn cản hoặc là tấn công những tên yêu nhân tà giáo đang tấn công chúng tôi.

Mặc dù lực lượng của đối phương tương đối nhiều, có khoảng hai ba mươi người.

Gấp mười mấy lần so với tôi và sư phụ nhưng luận về việc chiến đấu độc lập thì vẫn là tôi và sư phụ mạnh hơn.

Đám yêu đồ tà giáo này không hề có đạo hạnh. Trước khi yêu hóa, tất cả đều là người bình thường.

Cách thức mà bọn họ tấn công chúng tôi cũng chỉ đơn giản là dùng sức trâu, không có bất kỳ sự kết hợp nào cả.

Dưới tình huống như vậy, tôi và sư phụ đã sử dụng đạo hạnh của bản thân, hơn nữa còn phối hợp với nhau rất ăn ý, miễn cưỡng có thể chống cự lại được.

Nhưng cũng chỉ có thể chống cự thôi, dù sao đối phương cũng có rất nhiều người.

Nếu dùng sức trâu, đối với chúng tôi mà nói chỉ cần bị đánh một chưởng thì cũng sẽ chịu không nổi.

Âm thanh “Phanh phanh phanh” không ngừng vang lên, thỉnh thoảng còn phát ra vài tiếng gào rống.

Lực lượng của đối phương quá nhiều, chúng tôi cũng liên tục bị thương nặng nên cũng khó mà có thể chống đỡ.

Chẳng được bao lâu, tôi và sư phụ đều bị thương và máu me đầy mình.

Hai chúng tôi muốn thoát khỏi vòng vây nhưng lại phát hiện vô cùng khó khăn.

Hai ba mươi tên yêu nhân này quả nhiên mạnh hơn rất nhiều so với những tên mà chúng tôi đối mặt trước đây.

Hơn nữa mấy tên yêu nhân này dường như đều đã đạt tới giai đoạn yêu hóa thứ hai và có sức mạnh rất lớn.

Lúc này, có mấy tên yêu nhân đã cùng nhau ra tay với sư phụ.

Thấy vậy, tôi hét lớn một tiếng: “Sư phụ, coi chừng phía sau!”

Mặc dù sư phụ có phản ứng lại nhưng một người khó có thể ngăn cản sự tấn công của mấy người.

"Roẹt” một tiếng, phía sau lưng bị cào tạo thành mấy vết thương dài.

"Sư phụ!” Tôi gầm lên giận dữ, trực tiếp lao qua.

Không nói một lời, chém một kiếm lên trên vai tên đó và dùng một chân đá văng tên đó đi.

“Sư phụ, người không sao chứ!” Vẻ mặt tôi lo lắng.

Sư phụ thở hổn hển. Ông ấy vừa ngăn cản những tên yêu nhân, vừa mở miệng nói với tôi: “Sư phụ không sao. Tiểu, Tiểu Phàm, sư phụ, sư phụ sẽ yểm hộ cho con. Con từ nơi này giết ra ngoài đi.”

Sư phụ quay lưng lại với tôi và nói, nhưng mặt tôi đã sa sầm, tôi lập tức từ chối: “Không được sư phụ, chúng ta phải đi cùng nhau. Nhiều yêu nhân như vậy, nếu sư phụ ở lại đây thì sao mà có thể sống sót được?”

"Nếu con không đi, chúng ta, chúng ta đều sẽ chết hết.” Sư phụ tiếp tục mở miệng, sau đó dùng kiếm chém bay một tên.

“Sư phụ, con sẽ không đi. Hơn nữa, lúc trước ở phân đà của Mắt Quỷ cũng có cả ngàn quỷ nô nhưng cũng không giữ được con. Chỉ với mấy tên lâu la của Nhật Nguyệt giáo muốn giữ chúng ta lại thì cũng đâu có dễ dàng như vậy. Sư phụ đừng quên, con còn có cô vợ quỷ và Hồ tộc che chở!” Tôi nghiêm túc mở miệng nói.

Bây giờ tình thế rất nguy cấp, nếu tôi và sư phụ lại đánh nhau, mặc dù có thể chống cự được một thời gian.

Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy thì cũng chỉ có thể bị bắt hoặc bị giết.

Bởi vậy, tôi cần phải tìm thêm sự giúp đỡ.

Trong lúc nói chuyện, sắc mặt của tôi đã trở nên rất âm trầm, đột nhiên kích hoạt ấn đen trên tay trái, chuẩn bị gọi Mộ Dung Ngôn tới giúp đỡ…

***************

Lúc này chúng tôi đã rơi vào tình thế nguy hiểm, lưng của sư phụ đã bị thương, máu không ngừng chảy ra. cho nên tôi không còn cách nào khác, đành phải nhờ người tới trợ giúp.

Bởi vì tôi tương đối quen thuộc với Mộ Dung Ngôn nên tôi vô thức nghĩ đến cô ấy..

Tôi vận chuyển đạo khí, kích hoạt ấn đen bên tay trái, chuẩn bị khởi động phong ấn, gọi Mộ Dung Ngôn tới.

Lập tức, tôi theo bản năng hô một tiếng: “Mộ Dung Ngôn…”

Trong khoảnh khắc, ấn đen lưu chuyển, luồng khí lạnh nhanh chóng lưu chuyển trên ấn đen trên tay trái của tôi.

Ấn đen bắt đầu thay đổi, dần dần biến thành một con cá âm dương.

Nhưng vào lúc này, tôi lại phát hiện ra có gì đó không phù hợp.

Mộ Dung Ngôn hình như vẫn đang bế quan mà giờ tôi lại gọi cô ấy, lỡ khiến cô ấy phân tâm thì sao, làm phiền việc tu luyện của cô ấy thì sao? Nói không chừng cô ấy sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.

Nghĩ đến đây, trong lòng “lộp bộp” một tiếng, cảm thấy giờ phút này gọi Mộ Dung Ngôn không phù hợp cho lắm.

Cho nên, sau khi tôi hét lên một tiếng Mộ Dung Ngôn, tôi trực tiếp thu hồi đạo khí lại và từ bỏ ấn đen đang khởi động.

Sau khi từ bỏ ấn đen, tôi chỉ có thể lựa chọn một cách thức phiền phức khác đó là mời Hồ tiên bám lên người.

Bình Luận (0)
Comment