Vốn là muốn đột phá đến huyệt vị thứ hai mươi bốn, hơi thở của tôi đã không ổn định, khí ở trong đan điền đang lưu chuyển thì đã tiêu tán ngay lập tức, đột phá thất bại.
Sau khi thất bại, tôi không thể không từ từ mở mắt ra.
Thở dài: "Hazz! Hiện tại tôi chỉ có thể di chuyển đến huyệt vị thứ hai mươi ba, hơn nữa bản thân cũng đã bị kẹt ở chỗ này mấy ngày, không cách nào có thể tiến vào vị trí thứ 24. Vừa rồi tôi muốn đánh sâu vào bên trong một chút nhưng lại thất bại!"
Tôi chậm rãi nói, cảm thấy hơi thất vọng.
Mộ Dung Ngôn thấy vậy, lại tỏ ra nghiêm túc mà nói với tôi: “Vừa rồi lúc chúng tôi thông qua quan sát từ bên ngoài, quả nhiên môn công pháp mà anh hiện đang tu luyện có chút đặc thù, lực đạo dao động mạnh mẽ. Nhưng lúc mà anh vận chuyển pháp môn của nó, khí ở trong đan điền của anh lại trở nên xao động dị thường, thậm chí còn có nguy cơ chảy ngược."
"Hơn nữa, lúc anh muốn xông quan, tựa hồ có chút quá nóng vội, bởi vì anh còn chưa áp chế lại sự dao động về khí của đan diền thì đã muốn xông quan, cho nên đây chính là chỗ không hợp lý..."
Bởi vì cái gọi là kẻ trong cuộc thì u mê, người bên ngoài thì tỉnh táo, hơn nữa đạo hạnh của Mộ Dung Ngôn lại cao, cho nên chỉ cần liếc mắt một cái là đã phát hiện ra nguyên nhân khiến tôi xông quan thất bại.
Lông mày của tôi không khỏi nhướng lên: "Vậy để tôi thử chậm lại một chút xem sao?"
Mộ Dung Ngôn lắc đầu: "Không được, tu luyện cần có tâm trạng bình tâm tĩnh khí, nếu tâm tính của anh hơi nóng nảy, cho dù chậm như thế nào thì cũng sẽ thất bại. Hiện tại, công pháp mà anh đang tu luyện, đối với tôi mà nói, tựa hồ có chút cổ quái."
"Lúc anh vận khí, khí hải sôi trào, linh lực của anh lại dâng trào mãnh liệt. Nhưng công pháp này của anh lại cần sự bình tâm tĩnh khí và trạng thái tĩnh tâm ngưng thần, lúc xông quan lại càng phải giữ hơi thở ổn định, mà cái này còn cần sự kiểm soát hơi thở và tâm tính rất cao.”
"Nói cách khác, anh càng muốn đột phá, lại càng không cách nào có thể bình tâm tĩnh khí được, sau đó càng không cách nào có thể tiến vào trạng thái tĩnh tâm ngưng thần, cuối cùng là càng không cách nào có thể khống chế hơi thở."
Lời này của Mộ Dung Ngôn rất quan trọng, tựa hồ mỗi lần mà tôi muốn xông quan đều là như vậy.
Thường thì mới bắt đầu thì sẽ rất dễ dàng đột phá, nhưng càng về sau, càng khó có thể khống chế sự dao động của linh lực, mà như vậy thì càng không có cách nào có thể xông quan.
Hơn nữa, mỗi lần vận chuyển bài công pháp điều tức này, hơi thở càng trở nên gấp gáp hơn, dòng chảy của linh lực ở trong cơ thể cũng được gia tốc rõ ràng, trở nên xao động.
“Vậy thì, vậy có cách nào khác không?” Tôi hỏi.
Mộ Dung Ngôn sửng sốt một chút: "Trọng điểm của môn công pháp này của anh là luyện khí luyện tâm, thuận thế mà làm có lẽ sẽ càng hiệu quả hơn."
“Thuận thế mà làm sao?” Tôi cảm thấy hơi khó hiểu.
Mạc bà bà ở bên cạnh im lặng hồi lâu, lúc này đột nhiên xen vào: “Cô gia, ý của tiểu thư là… Lúc cậu không có việc gì làm thì đi luyện môn công pháp này một chút. Môn công pháp này của cậu không thể cưỡng cầu được, cậu càng cưỡng cầu thì càng khó tu luyện. Cho nên nếu đã là như vậy thì sao lại không chậm một chút?”
Lúc tôi nghe Mạc bà bà nói lời này, trong lòng tôi đột nhiên sáng tỏ.
Khó trách tôi lại bị kẹt ở huyệt vị thứ hai mươi ba này nhiều ngày như vậy, xem ra đúng là do tôi hành động quá vội vàng, mất đi bản tâm ban đầu.
Tôi khẽ gật đầu, biểu thị đồng ý.
Tiếp theo, tôi không tiếp tục thổ nạp vận công nữa, mà ở lại đây uống trà và trò chuyện với bọn họ thêm một lúc lâu.
Ngoại trừ Nhật Nguyên Thần giáo của trước đó ra, tôi cũng hỏi về đủ loại các chuyện liên quan đến tà giáo Mắt Quỷ, cũng như việc trồng Âm Thảo.
Mộ Dung Ngôn cho biết việc trồng Âm Thảo đã tương đối thành công và hiện đang được tiến hành theo cách có trật tự.
Về phần núi Lang Nha, kể từ khi chúng tôi đi gây rối ở phân đà của bọn chúng trong núi Lang Nha, bên đó cũng đã yên tĩnh đi rất nhiều.
Quỷ Tam Nguyên, Dì Mỹ Nhân và đám thủ lĩnh khác cũng đều đã bế quan, trong những ngày qua đều ở lỳ trong núi không ra ngoài.
Hơn nữa bọn chúng còn được thế lực của Mộ Dung Ngôn giám sát chặt chẽ, không sợ bên đó sẽ xuất hiện những xáo trộn lớn.
Cùng lúc đó, bên phía Mộ Dung Ngôn cũng đã bắt đầu triệu tập người để chuẩn bị giáng một đòn chí mạng vào phân đà của Mắt Quỷ ở núi Lang Nha, nhổ đi cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt này.
Đương nhiên, nếu bản thân tôi muốn tham gia lần hành động này, tu vi của mình nhất định phải tiến thêm một bước, đạt tới cảnh giới của Đạo Sư.
Chỉ tiếc là trước mắt tôi vẫn chưa cảm thấy thời cơ để xông quan, vì vậy tôi phải càng thêm khắc khổ trong việc tu luyện để nâng cao thực lực của mình.
Cũng có thể là mấy ngày trước tôi bị cảm lạnh, đang nói chuyện thì đột nhiên ho khan một tiếng.